Kinh Thánh Cựu Ước

Thánh Vịnh

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Thánh Vịnh :  | | 001 | | 002 | | 003 | | 004 | | 005 | | 006 | | 007 | | 008 | | 009 | | 010 | | 011 | | 012 | | 013 | | 014 | | 015 | | 016 | | 017 | | 018 | | 019 | | 020 | | 021 | | 022 | | 023 | | 024 | | 025 | | 026 | | 027 | | 028 | | 029 | | 030 | | 031 | | 032 | | 033 | | 034 | | 035 | | 036 | | 037 | | 038 | | 039 | | 040 | | 041 | | 042 | | 043 | | 044 | | 045 | | 046 | | 047 | | 048 | | 049 | | 050 | | 051 | | 052 | | 053 | | 054 | | 055 | | 056 | | 057 | | 058 | | 059 | | 060 | | 061 | | 062 | | 063 | | 064 | | 065 | | 066 | | 067 | | 068 | | 069 | | 070 | | 071 | | 072 | | 073 | | 074 | | 075 | | 076 | | 077 | | 078 | | 079 | | 080 | | 081 | | 082 | | 083 | | 084 | | 085 | | 086 | | 087 | | 088 | | 089 | | 090 | | 091 | | 092 | | 093 | | 094 | | 095 | | 096 | | 097 | | 098 | | 099 | | 100 | | 101 | | 102 | | 103 | | 104 | | 105 | | 106 | | 107 | | 108 | | 109 | | 110 | | 111 | | 112 | | 113 | | 114 | | 115 | | 116 | | 117 | | 118 | | 119 | | 120 | | 121 | | 122 | | 123 | | 124 | | 125 | | 126 | | 127 | | 128 | | 129 | | 130 | | 131 | | 132 | | 133 | | 134 | | 135 | | 136 | | 137 | | 138 | | 139 | | 140 | | 141 | | 142 | | 143 | | 144 | | 145 | | 146 | | 147 | | 148 | | 149 | | 150 | |


- Thánh Vịnh 039 (038) -

Con người là không trước mặt Thiên Chúa

 

1 Phần nhạc trưởng. Của Yơđutin. Thánh vịnh. Của Ðavít.

2 Tôi đã nói: Ðường đi nước bước ta phải giữ chừng,

sao cho lưỡi khỏi lỗi lầm,

tôi sẽ đóng dàm miệng tôi,

bao lâu kẻ dữ còn trước mặt tôi.

3 Tôi đã ngậm câm im tiếng, tôi cố nín thinh,

nhưng thấy nó được hên mà đau quặn lên.

4 Lòng tôi sùng sục trong tôi,

lửa như bừng cháy với tiếng tôi rên rỉ,

làm tôi đã phải máy lưỡi nói lên:

5 "Xin cho tôi biết, lạy Yavê, vận cùng của tôi,

những ngày của tôi đo chừng mấy sải?

Ðể cho tôi biết mong manh thế nào!

6 Này, những ngày của tôi, Người đo cho ít gang tay,

đời tôi bất quá một cái không không trước mặt Người,

phàm nhân hết thảy là chút hơi thở phào.

7 Con người như bóng ngang qua,

như hơi thở phào, nó lao xao,

nó lo chất của nhưng nào có biết của về phần ai.

8 Và bây giờ nào tôi còn muốn trông gì, lạy Yavê,

chính nơi Người, niềm hy vọng của tôi.

9 Xin cứu tôi thoát mọi điều tôi lỗi phạm,

xin chớ để cho đứa điên cuồng thóa mạ được tôi.

10 Tôi ngậm câm, tôi không hề hé miệng,

vì chính Người đã làm thế.

11 Vạ tai của Người, xin cất xa tôi,

tôi tiêu tan dưới bàn tay Người sát phạt.

12 Người trị tội, để sửa dạy người phàm,

hoài bảo của nó Người để cho như mối gặm,

phàm nhân hết thảy là chút hơi thở phào.

13 Xin nghe lời tôi khấn nguyện, lạy Yavê,

xin lắng tai nghe tiếng tôi kêu cứu,

tôi khóc lóc xin chớ giả điếc làm ngơ.

Vì tôi là khách trọ của Người,

một kẻ ngụ cư, như tổ tiên tôi hết thảy.

14 Xin hãy làm ngơ, cho tôi khoan khoái,

trước lúc ra đi, để không còn nữa.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page