Kinh Thánh Tân Ước

Tin Mừng Theo Thánh Yoan

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | |


- Chương 06 -

3. Chúa Yêsu Là Bánh Sự Sống

 

Phép lạ bánh

1 Sau đó, Ðức Yêsu đi qua bên kia, biển Galilê - cũng là biển Tibêria. 2 Có đông dân chúng đi theo Ngài, vì họ đã từng được mục kích các phép lạ Ngài làm trên những người đau ốm. 3 Ðức Yêsu lên núi, và ngồi đó với môn đồ của Ngài. 4 Lễ Vượt qua, đại lễ của người Do Thái đã gần.

5 Ngước mắt nhìn lên, Ðức Yêsu thấy có đông dân chúnh đến cùng Ngài, Ngài nói với Philip: "Ta mua đâu được bánh cho họ ăn?" 6 Ngài nói vậy để thử ông vì Ngài đã biết điều Ngài sắp làm. 7 Philip đáp lại Ngài: "Hai trăm đồng quan bánh cũng không đủ cho họ để mỗi người được chút đỉnh!" 8 Một môn đồ khác, Anrê, em của Simôn Phêrô nói với Ngài: 9 "Ðây có em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá. Nhưng ngằn ấy thì thấm vào đâu cho bấy nhiêu người?" 10 Ðức Yêsu nói: "Bảo người ta ngồi xuống". Nơi ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, số chừng cũng đến năm ngàn người. 11 Vậy Ðức Yêsu cầm lấy bánh và tạ ơn, đoạn phân phát cho những người dùng bữa, và cá cũng thế, bao nhiêu tùy thích mỗi người. 12 Khi họ đã ăn đầy đủ rồi, Ngài bảo môn đồ: "Hãy thu nhặt các mảnh vụn dư lại, kẻo có gì hư đi mất". 13 Họ thu nhặt lại và đổ đầy mười hai giỏ mảnh vụn, do năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn để dư lại. 14 Thấy phép lạ Ngài vừa làm, người ta nói: "Hẳn Ngài là vị tiên tri, Ðấng sẽ đến trong thế gian!" 15 Ðức Yêsu rõ được là họ sắp đến bắt lấy Ngài để tôn làm vua, thì Ngài lại rút lui trên núi một mình.

Ði trên mặt hồ

16 Chiều đến, môn đồ Ngài xuống ven biển, 17 rồi lên đò, họ nhắm đến Capharnaum bên kia biển. Trời đã tối, và Ðức Yêsu chưa đến với họ. 18 Biển động, vì cuồng phong dốc thổi. 19 Khi đã chèo tới được chừng hai mươi lăm hay ba nươi dặm, thì họ trông thấy Ðức Yêsu đi trên biển và đến gần đò. Và họ hoảng sợ. 20 Nhưng Ngài bảo họ: "Chính là Ta, đừng sợ!" 21 Họ muốn đón Ngài lên đò, nhưng lập tức đò đã vào sát đất nơi họ hướng đến.

Bánh bởi trời

22 Hôm sau, đám người còn ở lại bên kia bờ biển, nghiệm ra là không có đò nào khác, trừ một chiếc, và Ðức Yêsu lại không lên đò để cùng đi với môn đồ của Ngài, song chỉ có môn đồ ra đi mà thôi. 23 Có những đò khác từ Tibêria lại gần nơi dân chúng đã được ăn bánh [khi Chúa tạ ơn]. 24 Vậy khi đám người ấy thấy không có Ðức Yêsu ở đó và cả môn đồ Ngài cũng không, thì họ lên các đò kia mà đi Capharnaum tìm Ðức Yêsu. 25 Gặp Ngài bên kia biển, họ nói với Ngài: "Rabbi, Ngài đã đến đây bao giờ?" 26 Ðức Yêsu đáp lại:

"Quả thật, quả thật, ta bảo các ngươi:

các ngươi tìm Ta

không phải vì các ngươi đã thấy dấu lạ,

nhưng vì các ngươi đã ăn bánh no.

27 Hãy lao công đừng vì lương thực hư nát,

nhưng vì lương thực sẽ lưu lại mãi đến sự sống đời đời,

mà Con Người sẽ ban cho các ngươi,

vì chính Ngài là Ðấng mà Cha và là Thiên Chúa đã niêm ấn".

28 Họ mới nói cùng Ngài: "Chúng tôi phải lao công vào việc nào của Thiên Chúa?" 29 Ðức Yêsu đáp lại: "Việc của Thiên Chúa, tức là các ngươi tin vào Ðấng Người đã sai đến". 30 Họ nói với Ngài: "Vậy thì ông làm dấu gì để chúng tôi thấy mà tin ông? Ông làm gì nào? 31 Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã viết:

Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời".

32 Vậy Ðức Yêsu nói với họ:

"Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi:

không phải Môsê đã cho các ngươi

bánh bởi trời;

nhưng Cha Ta mới ban cho các ngươi

bánh bởi trời đích thật!

33 Vì bánh của Thiên Chúa là sự gì

bởi trời xuống

và ban sự sống cho thế gian".

34 Họ nói cùng Ngài: "Thưa Ngài, hãy luôn luôn cho chúng tôi bánh ấy!"

35 Ðức Yêsu nói với họ:

"Bánh sự sống, chính là Ta!

Ai đến với Ta sẽ không hề đói,

và kẻ tin vào ta sẽ không hề khát bao giờ!

36 Nhưng Ta đã bảo các ngươi,

các ngươi đã thấy Ta, mà các ngươi không tin.

37 Phàm sự gì Cha ban cho Ta, thì sẽ đến với Ta,

và kẻ đến với Ta, Ta sẽ không đuổi ra ngoài;

38 Vì Ta đã từ trời xuống, không phải để làm theo ý Ta,

mà là ý của Ðấng đã sai Ta.

39 Này đây là ý của Ðấng đã sai Ta, là: phàm sự gì Người đã ban cho Ta, thì Ta không được để hư đi điều gì, song ngày sau hết Ta sẽ cho nó sống lại.

40 Vì ý của Cha Ta là:

phàm ai trông thấy Con và tin vào Ngài thì có sự sống đời đời,

và ngày sau hết Ta sẽ cho nó sống lại".

41 Người Do Thái kêu ca về Ngài, vì Ngài nói: Bánh bởi trời xuống, chính là Ta. 42 Họ nói: "Ông ấy lại không phải là Yêsu con của Yuse đó sao? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết! Làm sao bây giờ, ông ấy dám nói: Ta đã từ trời mà xuống?" 43 Ðức Yêsu đáp lại và nói với họ:

"Các người đừng kêu ca với nhau!

44 Không ai có thể đến với Ta,

nếu Cha, Ðấng đã sai Ta, không lôi kéo nó;

và Ta sẽ cho nó sống lại trong ngày sau hết.

45 Trong các tiên tri đã có viết:

Hết thảy chúng ta sẽ là môn sinh của Thiên Chúa.

Phàm ai nghe và học nơi Cha thì sẽ đến với Ta.

46 Không phải là đã có ai thấy được Cha,

trừ phi Ðấng đã từ nơi Thiên Chúa mà đến,

Ðấng ấy đã thấy Cha.

47 Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi:

Ai tin thì có sự sống đời đời.

48 Bánh sự sống chính là Ta!

49 Cha ông các ngươi trong sa mạc đã ăn manna và đã chết.

50 Bánh này mới là bánh bởi trời xuống,

để ai ăn thì khỏi phải chết.

51 Bánh hằng sống bởi trời xuống, chính là Ta!

Ai ăn bánh này, thì sẽ được sống đời đời.

Và bánh Ta sẽ ban, ấy là thịt mình Ta vì sự sống thế gian".

52 Người Do Thái xô xát nhau mà rằng: "Làm sao ông ấy có thể cho ta ăn thịt mình được?"

53 Vậy Ðức Yêsu nói với họ:

"Quả thật quả thật, Ta bảo các ngươi:

nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài,

các ngươi không có sự sống nơi mình các ngươi.

54 Ai ăn thịt và uống máu Ta thì có sự sống đời đời.

và Ta sẽ cho nó sống lại trong ngày sau hết.

55 Vì thịt Ta là thật của ăn,

và máu ta là thật của uống.

56 Kẻ ăn thịt Ta và uống máu Ta

thì lưu lại trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy.

57 Cũng như Cha, Ðấng hằng sống, đã sai Ta, và Ta sống nhờ Cha,

thì kẻ ăn Ta cũng vậy, nó sẽ sống nhờ Ta.

58 Bánh này là bánh bởi trời xuống; không phải như cha ông các ngươi đã ăn và đã chết; kẻ ăn bánh này sẽ sống đời đời".

59 Các điều ấy, Ngài đã nói khi giảng dạy trong hội đường, tại Capharnaum.

Kết thúc

60 Nghe rồi, trong các môn đồ của Ngài có nhiều người nói: "Lời chi mà sống sượng thế! Ai nào có thể nghe nổi?" 61 Nơi mình Ngài, Ðức Yêsu biết môn đồ Ngài kêu ca về điều ấy, thì Ngài nói với họ: "Ðiều ấy làm cho các ngươi gai chướng ư? 62 Vậy nếu các ngươi trông thấy Con Người lên nơi Ngài đã có trước...? 63 Thần khí mới tác sinh, xác thịt thì không ích gì. Lời Ta đã nói với các ngươi là Thần khí và là sự sống. 64 Nhưng trong các ngươi có những kẻ không tin". Vì chưng từ đầu, Ðức Yêsu đã biết ai là những kẻ không tin và ai là kẻ sẽ nộp Ngài. 65 Và Ngài nói: "Vì thế, Ta đã bảo các ngươi: không ai có thể đến với Ta, trừ phi là đã được Cha ban cho". 66 Từ đó, nhiều môn đồ của Ngài đã rút lui, và không còn đi theo Ngài nữa.

Tuyên tín

67 Vậy Ðức Yêsu bảo nhóm Mười hai: "Cả các ngươi nữa, các ngươi không muốn bỏ về sao?" 68 Simôn Phêrô đáp lại Ngài: "Lạy Ngài, chúng tôi sẽ bỏ đi theo ai?". Ngài có những lời đem đến sự sống đời đời. 69 Và chúng tôi đã tin cùng nhận biết: Ngài là Ðấng Thánh của Thiên Chúa". 70 Ðức Yêsu nói với họ: "Không phải là Ta đã chọn các ngươi tất cả là Mười hai sao? Vậy mà một trong các ngươi lại là quỉ sứ!" 71 Ngài muốn nói về Yuđa, con của Simôn Iscariôt, Vì y sẽ nộp Ngài, y là một người trong nhóm Mười hai.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page