Kinh Thánh Tân Ước
Tin Mừng Theo Thánh Luca
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | |
- Chương 18 -
Thẩm phán bạo ngược
1 Ðoạn Ngài nói với họ một ví dụ dạy họ phải cầu nguyện luôn, đừng nhàm chán, 2 rằng: "Tại một thành nọ, có vị thẩm phán kia, Thiên Chúa thì chẳng kính sợ, mà người ta, thì cũng chẳng kiêng nể. 3 Trong thành đó lại có một bà goá; bà đã từng đến với ông năn nỉ: "Xin ông xử cho tôi việc ngươì ta kiện tôi!" 4 Một thời lâu, ông không chịu. Nhưng về sau, ông tự bảo mình: "Cho dẫu Thiên Chúa, mình không sợ, mà người ta mình cũng chẳng kiêng nể, 5 thì ít ra bởi mụ goá này cứ rầy quấy mình, mình cũng sẽ xử quách cho nó, kẻo nó cứ đến hoài làm bương đầu bương óc mình!"
6 Và Chúa nói: "Các ngươi nghe thẩm phán bất lương nói gì đó? 7 Còn Thiên Chúa lại không xử cho những kẻ Người chọn cứ kêu cứu với Người đêm ngày sao?. Với họ, Người lạ lần lữa mãi sao? Ta bảo các ngươi: Người sẽ mau kíp xử việc họ!"
8 "Tuy vậy Con Người đến sẽ còn gặp được lòng tin trên đất nữa không?"
Người Biệt phái và người thu thuế
9 Với những kẻ tự tín rằng mình là công chính và khinh miệt người khác, Ngài nói ví dụ này: 10 "Hai người lên Ðền thờ cầu nguyện, một người là Biệt phái, và người kia là một người thu thuế. 11 Người Biệt phái đứng sững mà cầu nguyện nơi mình thế này: "Lạy Thiên Chúa, tôi đội ơn Người, vì tôi không phải như những người khác, gian tham, bất lương, ngoại tình, hay là như tên thu thuế kia. 12 Mỗi tuần tôi ăn chay hai lần, tôi nộp thuế thập phân về hết mọi vật tôi mua". 13 Còn người thu thuế đứng lẻn đàng xa, không dám ngước mắt lên trời, nhưng đấm ngực mà rằng: "Lạy Thiên Chúa, Xin khấng thương tôi là đứa tội lỗi!" 14 Ta bảo các ngươi: Người này xuống về nhà thì đã được giải án tuyên công, khác với người kia! Vì phàm kẻ nào nhắc mình lên sẽ bị hạ xuống, còn kẻ hạ mình xuống sẽ được nhắc lên".
7. Cuối Hành Trình
Chúa Yêsu và các em bé
15 Người ta đem những hài nhi đến với Ngài, để Ngài đụng đến chúng. Thấy vậy môn đồ quát rầy chúng. 16 Nhưng Ðức Yêsu gọi chúng lại mà rằng: "Hãy để mặc các trẻ nhỏ đến với Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa thuộc về những người như thế. 17 Quả thật, Ta bảo các ngươi: ai không đón nhận lấy Nước Thiên Chúa như một trẻ nhỏ, thì không vào được trong đó!"
Cái nguy hiểm gây nên bởi của cải
18 Một người đầu mục hỏi Ngài rằng: "Lạy Thầy tốt lành, làm gì thì tôi được sống đời đời làm cơ nghiệp?" 19 Nhưng Ðức Yêsu nói với người ấy: "Sao ngươi nói Ta là tốt lành? Không có ai tốt lành trừ phi có một Thiên Chúa. 20 Ngươi biết các giới răn: Chớ ngoại tình, chớ giết người, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, hãy thảo kính cha mẹ ngươi". 21 Người ấy nói: "Mọi điều đó tôi đã giữ từ thuở bé". 22 Nghe vậy Ðức Yêsu bảo người ấy: "Ngươi chỉ còn thiếu một điều: Ngươi hãy bán tất cả những gì ngươi có mà phân phát cho kẻ khó, và ngươi sẽ có một kho tàng trên trời, đoạn hãy đến theo Ta". 23 Nghe thế, người ấy rất đỗi buồn rầu, vì giàu có quá đỗi.
24 Nhìn người ấy, Ðức Yêsu nói: "Nhũng người có của khó vào được Nước Thiên Chúa biết bao! 25 Vì lạc đà qua lỗ kim còn dễ hơn là người giàu có vào được Nước Thiên Chúa". 26 Các kẻ nghe mới nói: "Thế thì ai còn có thể được cứu?" 27 Nhưng Ngài nói: "Ðiều không thể được nơi loài người thì vẫn là có thể nơi Thiên Chúa!"
28 Phêrô mới thưa: "Này chúng tôi bỏ các của riêng tư, rồi chúng tôi theo Thày". 29 Ngài nói với họ: "Quả thật, Ta bảo các ngươi: không ai bỏ nhà cửa, hay vợ, hay anh em, hay cha mẹ, hay con cái vì Nước Thiên Chúa, 30 mà lại không lĩnh lấy gập bội nơi đời này, và sự sống đời đời trong thời sẽ đến".
Báo Thương khó 3
31 Ngài đem mình nhóm mười hai và nói cùng họ: "Này chúng ta lên Yêrusalem và sẽ hoàn tất cho Con Người mọi điều các tiên tri đã viết. 32 Vì chưng Ngài sẽ nộp cho dân ngoại, sẽ bị nhạo báng, hành hạ, khạc nhổ, 33 và sau khi đã đánh đòn Ngài, người ta sẽ giết Ngài, và ngày thứ ba Ngài sẽ sống lại". 34 Nhưng họ không hiểu chút gì về các sự ấy, điều đó bị bưng kín lại đối với họ, và họ chẳng hiểu gì cả các điều nói đó.
Người mù thành Yêricô
35 Ngài đã đến gần Yêricô; có người mù nọ đang ngồi ăn xin ở vệ đàng. 36 Nghe có đông người đi ngang qua, hắn dò hỏi cho biết chuyện gì thế. 37 Người ta cho hắn biết là có Yêsu Nazaret ngang qua. 38 Và hắn la lên rằng: "Yêsu, con Ðavit, xin thương xót tôi!" 39 Những kẻ đi trước quát bảo hắn im đi, nhưng hắn càng kêu hơn nữa: "Lạy Con Ðavit, xin thương xót tôi!" 40 Dừng lại, Ðức Yêsu truyền dẫn hắn đến với Ngài. Hắn lại gần, thì Ngài hỏi: 41 "Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?" Hắn đáp lại: "Lạy Ngài, xin cho tôi thấy được!" 42 Ðức Yêsu bảo hắn: "Ngươi hãy được thấy, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". 43 Và tức thì hắn đã thấy được, và hắn đi theo Ngài mà tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân dâng lời ngợi khen Thiên Chúa.
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước