Kinh Thánh Cựu Ước

Sách Khởi Nguyên

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | | 29 | | 30 | | 31 | | 32 | | 33 | | 34 | | 35 | | 36 | | 37 | | 38 | | 39 | | 40 | | 41 | | 42 | | 43 | | 44 | | 45 | | 46 | | 47 | | 48 | | 49 | | 50 | |


- Chương 47 -

 

Triều yết Pharaô

1 Yuse vào báo tin cho Pharaô và tâu: "Thân phụ của thần và anh em cùng với chiên bò và tất cả những gì họ có, từ đất Canaan đã đến. Và này họ đang ở đất Gôsen". 2 Rồi ông lấy năm người trong hàng các anh em và đem trình diện với Pharaô. 3 Pharaô nói với anh em Yuse: "Các khanh làm nghề gì?" Họ tâu Pharaô: "Bầy tôi của bệ hạ là những người chăn cừu, cha truyền con nối". 4 Họ tâu với Pharaô:"Chúng tôi đến ngụ nhờ trng xứ, vì không còn cỏ cho dê cừu của bầy tôi bệ hạ, bởi nạn đói đã nên trầm trọng ở đất Canaan, bây giờ xin bệ hạ cho phép bầy tôi của bệ hạ được lưu lại trong đất Gôsen". 5 Pharaô phán bảo Yuse rằng: "Cho họ lưu lại ở đất Gôsen; và nếu khanh biết trong họ có người tài cán, khanh hãy đặt họ làm cai trên súc vật của trẫm".

 

Trình thuật khác

[6 Yacob và con cái ông đến với Yuse ở Aicập. Pharaô, vua Aicập nghe tin thì phán bảo Yuse rằng]: "Thân phụ khanh và anh em khanh đã đến với khanh. Ðất Aicập tùy khanh xử liệu: khanh hãy cho thân phụ khanh và anh em khanh lập cư nơi nào tốt nhất trong xứ". 7 Bấy giờ Yuse đưa yacob cha ông, đến trình diện với Pharaô. Và Yacob đã chúc thọ Pharaô. 8 Pharaô nói với Yacob: "Lão trượng năm thọ là bao?" 9 Yacob thưa với Pharaô: "Những ngày những năm đời kiều cư của lão già là một trăm ba mươi năm! Những ngày những năm của lão gia thời gian ngắn ngủi và gian khổ, chứ không đáng gì so với những ngày những năm đời của cha ông lão gia trong những ngày kiều cư của họ". 10 Yacob đã chúc thọ cho Pharaô và đã từ tạ Pharaô. 11 Vậy Yuse đã cho cha ông và các anh em ông lập cư và cho họ cơ sở đất đai ở xứ Aicập trong phần đất tốt nhất trong vùng Ramsès, như Pharaô đã truyền.

12 Yuse đã cung cấp bánh ăn cho cha và các anh em cùng cả nhà của ông, tùy theo số những người phải cung dưỡng.

 

Chính sách điền địa của Yuse

13 Trong toàn xứ, bánh ăn không có nữa, vì nạn đói đã ra quá trầm trọng. Xứ Aicập và xứ Canaan ra kiệt lực vì đói. 14 Bây giờ Yuse đã thu tất cả bạc ở đất Aicập và đất Canaan đã dùng đong lúa, và ông cho ab5c ấy vào quỷ đền Pharaô. 15 Khi bạc đã hết sạch ở Aicập và ở đất Canaan thì mọi người Aicập đến với Yuse mà rằng: "Hãy cho chúng tôi bánh ăn, tại sao chúng tôi phải chết trước mặt ông, vì hết bạc". 16 Yuse mới bảo: "Thì cứ nộp súc vật đi và sẽ ch các ngươi (bánh ăn) đổi lại súc vật, giả như đã hết bạc". 17 Và họ đã đem lại cho Yuse súc vật của họ, và Yuse cho họ bánh ăn đổi lại ngựa và những bầy cừu, bầy bò và lừa. Và ông đã cấp bánh ăn cho họ trong năm ấy đổi lại tất cả súc vật của họ. 18 Hết năm ấy, họ lại đến với ông năm thứ hai, mà thưa với ông: "Chẳng giấu giếm gì với đức ông: bạc đã hết mà bầy gia súc thì đã thuộc quyền đức ông; trước mặt đức ông, vỏn vẹn chỉ có thân mình và đất đai của chúng tôi. 19 Tại sao chúng tôi phải chết trước mặt ngài, chúng tôi và đất đai của chúng tôi? Thì ngài mua nốt chúng tôi đi với ruộng đất đổi lấy bánh. Chúng tôi cùng với ruộng đất, xin làm tôi Pharaô! Xin cho chúng tôi lúa giống, để chúng tôi sống được và khỏi chết, và để ruộng đất khỏi bị bỏ hoang".

20 Yuse đã tậu tất cả ruộng đất cho Pharaô, vì dân Aicập ai nấy đều bán ruộng mình, bởi nạn đói hoành hành trên họ. Và như vậy cả xứ đã thuộc về Pharaô. 21 Còn dân thì ông cho làm nông nô, khắp cả ngang dọc toàn cõi Aicập. 22 Chỉ có ruộng đất của các tư tế là ông không tậu thôi, vì tư tế được nhờ bổng của Pharaô; và họ ăn bổng của Pharaô ban cho họ, vì thế họ không phải bán đi ruộng đất.

23 Yuse bảo dân: "Này hôm nay, ta đã tậu các người và ruộng đất các người cho Pharaô! Vậy này đây lúa giống cho các người gieo lúa ruộng đất. 24 Khi nào thu hoa lợi, các người nộp một phần năm cho Pharaô, còn bồn phần kia thì thuộc về các người làm giống gieo ruộng, làm lương thực cho các người và cho cả gia đình, làm lương thực cho con dại". 25 Họ nói: "Ngài đã cứu sống chúng tôi! Ước gì chúng tôi được nghĩa với đức ông và chúng tôi sẽ làm tôi Pharaô!" 26 Sự ấy Yuse truyền như điều luật trên ruộng đất Aicập cho đến ngày nay: Phải nộp một phần năm cho Pharaô. Chỉ có ruộng đất hàng tư tế là không thuộc về Pharaô.

 

Ý muốn cuối cùng của Yacob

27 Israel lập cư trong xứ Aicập, đất Gôsen. Họ đã có cơ sở đất đai, và đã sinh sôi nẩy nở thịnh lắm. 28 Yacob đã sống ở đất Aicập mười bảy năm; ngày đời của Yacob là một trăm bốn mươi bảy năm. 29 Khi Israel đã gần ngày chết, ông cho gọi Yuse con ông đến mà nói: "Nếu ta được ơn nghĩa trước mắt con, thì con hãy đặt tay dưới vế ta, và lấy nhân nghĩa tín thành mà xử với ta: xin đừng chôn cất ta ở Aicập. 30 Nhưng khi ta sẽ nằm nghỉ với tổ tiên ta: con đem ta ra khỏi Aicập mà chôn cất ta nơi phần mộ của các ngài". Ông thưa: "Con sẽ làm theo lời cha!" 31 Israel nói: "Hãy thề với ta đi!" và ông đã thề; và Israel dã phục mình xuống trên đầu giường.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page