Kinh Thánh Tân Ước
Công Vụ Các Tông Ðồ
Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chương : | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | |
- Chương 28 -
7. Phaolô Ðến Rôma
Trên đảo Malta
1 Thoát nạn rồi, chúng tôi mới biết đảo ấy gọi là Malta. 2 Thổ dân đối xử với chúng tôi một cách nhân đạo phi thường. Họ nhen một đống lửa, và kéo chúng tôi hết thảy lại vì mưa xảy đến, và trời lại rét. 3 Phaolô vơ một mớ cành khô mà quăng vào đống lửa, thì một con rắn độc thấy nóng chui ra, và quấn vào tay ông. 4 Thổ dân thấy rắn lủng lẳng nơi tay ông, thì bảo nhau: "Ðã hẳn người này là một tên sát nhân thoát nạn biển, mà thần công lý cũng không dung cho sống!" 5 Còn ông, ông rũ con vật vào lửa mà chẳng bị hại gì cả, 6 họ lại chờ để thấy ông sưng phù lên, hay ngã lăn ra mà chết tươi đó. Nhưng chờ hồi lâu mà chẳng thấy gì bất thường xảy đến với ông, thì họ đổi ý mà bảo ông là một vị thần.
7 Xung quanh nơi ấy, có đồn điền thuộc "Ông Nhất" của đảo, tên là Publiô. Ông đã đón tiếp chúng tôi ba ngày và đã cho trú ngụ một cách rất hậu. 8 Xảy ra là ông thân sinh của Publiô bị cảm và đi lyï, mà phải liệt giường. Phaolô đến thăm ông và cầu nguyện, đoạn đặt tay mà chữa lành ông. 9 Sự xảy ra làm cho các kẻ mắc phải ốm đau khác trong đảo cũng kéo nhau đến và họ cũng được chữa lành. 10 Và họ trọng đãi chúng tôi, ân cần hết cách; và khi rời bến, họ đã cung cấp những điều cần thiết.
Từ Malta đến Rôma
11 Sau ba tháng; chúng tôi đã trẩy đi trên một chiếc thuyền Alêxanđria đã trú ngụ tại đảo trong tiết đông, hiệu Ðioscuri. 12 Tạt ghé vào Syracusa, chúng tôi đã lưu lại đó ba ngày. 13 Rồi từ nơi ấy, men theo bờ, chúng tôi tiến đến Rêgiô. Và sau một ngày ở đó, nhờ có gió nam thổi, thì chỉ hai ngày sau, chúng tôi đã đến Putêôli. 14 Ở đây, chúng tôi tìm gặp được anh em, và chúng tôi đã được họ mời ở lại nơi họ bảy ngày. Và như vậy chúng tôi đã đến Rôma.
15 Từ Rôma, anh em hay tin về chúng tôi, thì ra đón chúng tôi mãi từ Chợ Appiô và Ba quán. Thấy họ, Phaolô tạ ơn Thiên Chúa và được thêm phấn chấn. 16 Khi chúng tôi vào Rôma, Phaolô được ở nhà riêng, cùng với người lính canh giữ ông.
Phaolô tiếp xúc với kiều bào Do Thái
17 Ba ngày sau, ông cho mời chung những người là đầu Do Thái đến. Họ đến thì ông nói cùng họ: "Thưa quí vị đồng bào, tôi đây, một tù nhân, dẫu tôi không làm gì chống lại dân tộc, hay trái với lệ truyền của tổ tiên; từ Yêrusalem, tôi đã bị nộp trong tay người Rôma. 18 Họ đã xét xử tôi, và muốn tha bổng, vì họ không thấy nơi tôi một tội trạng nào đáng phải tử hình. 19 Nhưng người Do Thái cự tuyệt, làm tôi bất đắc dĩ đã phải kháng cáo lên Hoàng Ðế, song không phải như thể tôi muốn cáo tội dân tôi. 20 Vậy chính vì lẽ đó mà tôi đã mời các ông đến để giáp mặt và ngỏ đôi lời với các ông: nhân vì mối hy vọng của Israel mà tôi đã phải mang xiềng xích này".
21 Còn họ, họ nói với ông: "Chúng tôi không được thư từ gì về vụ của ông từ Yuđê gởi đến; cũng chẳng có đồng bào nào đã qua đây tư cho biết, hay mách lại điều gì nên tội cho ông. 22 Dám xin ông cho chúng tôi nghe biết ý kiến của ông, vì về bè ấy, thì chúng tôi được biết là đâu đâu cũng bị người chống đối".
Phaolô tuyên bố với Do Thái ở Rôma
23 Họ hẹn ngày với ông, và họ đã đến gặp ông nơi quán trọ đông hơn trước. và ông đã trình bày cho họ, đoạn chứng về Nước Thiên Chúa, và viện Luật Môsê cùng các tiên tri mà tìm cách thuyết phục họ về Ðức Yêsu, tự sáng cho đến chiều. 24 Có người thì ngã lẽ vì các lời ông nói, nhưng có kẻ thì không tin. 25 Bất đồng ý kiến, họ chia tay ra về, trong khi Phaolô thốt ra một lời này nữa: "Ðúng thay lời Thánh Thần đã dùng tiên tri Ysaya mà nói cùng cha ông các người, rằng:
26 Hãy đi gặp dân ấy và bảo:
Các ngươi có nghe cho lắm, mà cũng không hiểu,
các ngươi có nhìn lấy nhìn để, mà cũng không thấy,
27 Vì lòng dân này đã ra chai đá:
Chúng đã nặng tai nghe,
chúng đã nhắm mắt lại,
kẻo mắt thấy được, tai nghe được,
lòng hiểu được, mà trở lại,
và Ta lại chữa chúng lành.
28 Vậy xin các người biết rằng: Chính cho dân ngoại mà ơn cứu thoát này của Thiên Chúa đã được sai đến. Vì họ sẽ nghe!".
29 [Ông nói thế rồi, thì người Do Thái đi ra, cùng nhau tranh luận kịch liệt].
Kết thúc
30 Suốt cả "hai năm", ông đã lưu lại nơi nhà tư đã thuê; và ông tiếp đón hết mọi người vào gặp ông. 31 Ông rao giảng Nước Thiên Chúa và dạy về Chúa Yêsu Kitô, lòng đầy dạn dị không bị ngăn cấm.
Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước