Kinh Thánh Tân Ước

Công Vụ Các Tông Ðồ

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | |


- Chương 13 -

7. Mở Ðầu Công Cuộc Truyền Giáo Dân Ngoại

Hành Trình 1

 

Sai đi truyền giáo

1 Ở Antiôkia, trong Hội Thánh sở tại, có các tiên tri và tấn sĩ: Barnaba, Symêôn gọi là Niger, Lukiô và Kyrênê, Manahem, nhũ đệ của Hêrôđê quận vương và Saulô. 2 Lần kia nhân lúc họ phụng sự Chúa, và ăn chay, Thánh thần đã phán: "Hãy tách riêng Barnaba và Saulô ra cho Ta, để sung vào việc Ta đã kêu gọi chúng làm". 3 Sau khi đã ăn chay và cầu nguyện, họ đặt tay và tiễn các ông đi.

Tại đảo Kyprô

4 Vậy các ông được Thánh thần sai đi thì đã xuống Sêlêkia, rồi từ đó vượt biển qua Kyprô. 5 Ðến Salamin, các ông đã loan báo Lời Thiên Chúa trong các Hội đường Do Thái. Có Yoan trợ giúp các ông.

6 Các ông đã ngang qua tất cả đảo cho đến Paphô, (ở đây) các ông gặp một đạo sĩ tiên tri giả, gốc Do Thái, tên là Bar-Yêsu; 7 y sống bên tổng trấn Sergiô Paulô, một người thông minh. Tổng trấn cho mời Barbana và Saulô đến, và ước ao được nghe Lời Thiên Chúa. 8 Nhưng Êlyma đạo sĩ - tên của y dịch ra là thế - cự lại các ông, tìm phương ngăn cản tổng trấn tin đạo. 9 Saulô - cũng là Phaolô - đầy Thánh Thần, trừng trừng nhìn y, 10 mà nói: "Hỡi con người đầy mọi thứ giảo quyệt, mọi lối tinh ma, con của quỉ sứ, địch thù của mọi đường ngay lẽ phải, ngươi không thôi làm vạy vò đường lối ngay thẳng của Chúa sao? 11 Thì này: bây giờ tay Chúa trên ngươi: ngươi sẽ mù không thấy mặt trời trong một thời gian". Lập tức, mù mịt và tối tăm sa xuống trên y, và y quờ quạng tìm người dắt tay. 12 Bấy giờ, thấy sự xảy ra, tổng trấn đã tin, thất kinh trước đạo lý của Chúa.

Antiôkia xứ Pisiđia

13 Bỏ Paphô, nhóm của Phaolô vượt biển Perghê, xứ Pamphylia. Nhưng Yoan bỏ các ông mà về Yêrusalem. 14 Còn các ông lại bỏ Perghê, trẩy đi Antiôkia xứ Pisiđia. Ngày Hưu lễ, các ông đi đến hội đường và ngồi dự. 15 Ðọc Lề luật và các tiên tri xong, trùm trưởng hội đường sai người đến nói với các ông: "Chư huynh, ai có lời khuyến khích ngỏ cùng dân, thì xin cứ nói". 16 Phaolô chỗi dậy, vẫy tay mà rằng:

"Thưa đồng bào Israel,

thưa các vị kính giới Thiên Chúa,

xin hãy nghe:

17 "Thiên Chúa của dân Israel này đã chọn cha ông chúng ta, và đã cho dân nên thịnh đạt đời ngụ cư ở đất Ai Cập, và đã giương cánh tay uy lẫm của Người mà dẫn họ ra khỏi xứ ấy, 18 và lối bốn mươi năm, Người đã cung dưỡng họ trong sa mạc. 19 Người đã tiêu diệt bảy dân ở đất Canaan, và ban đất của các dân ấy làm cơ nghiệp, 20 lối bốn trăm năm mươi năm. Và sau đó, Người đã ban cho họ các vị thẩm phán, cho đến tiên tri Samuel. 21 Rồi họ xin cho được có vua, thì Thiên Chúa đã ban cho họ Saul, con ông Kis, người họ Benyamin: bốn mươi năm. 22 Ðoạn người đã truất phế ông ấy, mà cho Ðavít chỗi dậy làm vua họ. Người đã chứng thực về ông: Ta đã tìm thấy Ðavít, con của Ysai, kẻ vừa lòng Ta, kẻ sẽ thi hành mọi điều Ta muốn. 23 Chính tự dòng giống ông, Thiên Chúa chiếu theo lời hứa đã dẫn đến cho Israel, vị cứu tinh Yêsu. 24 Yoan đi trước mở đường cho Ngài, rao giảng thanh tẩy hối cải cho toàn dân Israel. 25 Khi vận nghiệp của ông gần mãn, Yoan đã nói: "Các người tưởng tôi là gì, thì không phải tôi đâu. Nhưng này: đang đến sau tôi, Ðấng tôi không đáng cổi dép chân Ngài".

26 "Hỡi anh em, con cái dòng giống Abraham, hỡi các vị kính giới Thiên Chúa giữa anh em, lời cứu thoát ấy đã được sai đến cho ta. 27 Vì dân thành Yêrusalem cùng các đầu mục của họ đã không nhận biết Ngài cùng lời các tiên tri đọc mọi ngày Hưu lễ, nhưng khi họ lên án, họ đã làm trọn. 28 Không tìm ra được tội trạng nào đáng chết, họ đã xin Philatô cho giết Ngài. 29 Khi họ đã làm xong mọi điều viết về Ngài, họ tháo Ngài xuống khỏi cây gỗ, mà đặt Ngài vào mộ. 30 Nhưng Thiên Chúa đã cho Ngài sống lại từ cõi chết. 31 Trong khoảng nhiều ngày, Ngài đã hiện ra cho những người đã từ Galilê lên Yêrusalem với Ngài, những người này hiện là chứng nhân của Ngài trước mặt dân.

32 "Và chúng tôi đây, chúng tôi loan báo tin Tin Mừng cho anh em: lời hứa đã ban cho cha ông, 33 thì Thiên Chúa đã làm trọn cho con cái là chúng ta, khi Người đã cho Ðức Yêsu sống lại, như ông đã viết trong Thánh vịnh thứ hai:

Ngươi là Con Ta, chính Ta, hôm nay,

Ta đã sinh ra ngươi.

34 "Về việc Thiên Chúa đã cho Ngài sống lại từ cõi chết, và Ngài sẽ không bao giờ phải trở lại với mục nát, thì Người đã phán thế này:

Ta sẽ ban cho các ngươi

những sự lành thánh của Ðavít, những điều đáng tin.

35 Bởi đó nơi khác, Người phán:

Người không để Ðấng thánh của Người

phải thấy mục nát.

36 "Nhưng sau khi đã làm tôi ý Thiên Chúa trong đời ông, Ðavít đã chết, qui hồi tiên tổ, và đã phải thấy mục nát. 37 Còn Ðấng Thiên Chúa cho sống lại, thì đã không phải thấy mục nát.

38 "Vậy hỡi anh em, xin anh em biết rằng: Chính nhờ Ðấng ấy mà ơn tha tội nay được loan báo cho anh em. Và tất cả những gì anh em không thể trông được giải án tuyên công nơi luật Môsê, 39 thì chính nơi Ngài, mà phàm ai tin thì được giải án tuyên công.

40 "Vậy hãy coi chừng kẻo lại xảy ra điều đã phán trong các tiên tri:

41 Hãy coi, hỡi phường khinh mạn,

hãy kinh ngạc mà tiêu tán đi!

Vì chính vào ngày đời các ngươi, Ta làm một việc,

một việc mà có tường thuật lại, các ngươi sẽ không tin".

42 Khi các ông ra đi, người ta đã xin các ông đến Hưu lễ sau, nói lại cho họ về các điều ấy. 43 Tan hội, nhiều người Do Thái và tòng giáo thờ Thiên Chúa đã theo Phaolô và Barnaba, và các ông đã ngỏ lời với họ, khuyên nhủ họ ở bền vững trong ơn Thiên Chúa.

44 Hưu lễ sau, hầu như tất cả thành đã hội lại để nghe lời Thiên Chúa. 45 Người Do Thái thấy đoàn lũ dân chúng thì đầy lòng ghen tương và buông lời lộng ngôn khích bác các điều Phaolô giảng. 46 Ðầy dạn dĩ, Phaolô và Barbana nói: "Bắt buộc chúng tôi phải nói lời Thiên Chúa cho các ngươi trước. Nhưng bởi các ngươi khước từ lời ấy, và tự lên án là các ngươi bất xứng với sự sống đời đời, thi này chúng tôi quay sang người ngoại. 47 Vì Chúa đã truyền dạy chúng tôi như vậy:

Ta đã đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân,

để ngươi nên nguồn cứu độ cho đến cùng mặt đất".

48 Nghe vậy, người ngoại mừng rỡ và ca tụng Lời Chúa; và họ đã tin, những ai được Chúa định cho vào sự sống đời đời. 49 Còn Lời Chúa, thì đã lan truyền ra khắp xứ.

50 Người Do Thái đã xách động những phụ nữ khá giả đã tòng giáo, và những kỳ hào trong thành và đã gây nên một cuộc bắt bớ cho Phaolô và Barnaba, và người ta đã trục xuất các ông ra khỏi vùng. 51 Các ông rũ bụi phủi chân trả lại, rồi đi đến Ikonium. 52 Còn các môn đồ thì chan chứa mừng vui và Thánh Thần.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page