Kinh Thánh Tân Ước

Công Vụ Các Tông Ðồ

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | | 20 | | 21 | | 22 | | 23 | | 24 | | 25 | | 26 | | 27 | | 28 | |


- Chương 23 -

 

1 Phaolô nhìn thẳng Công nghị và nói: "Thưa quí vị đồng bào, với một lương tâm hết sức ngay lành, tôi đã đi đứng trước mặt Thiên Chúa cho đến ngày nay". 2 Thượng tế Hananya truyền cho các kẻ hầu cận ông vả miệng Phaolô. 3 Bấy giờ, Phaolô nói lại: "Vách tô vôi kia, Thiên Chúa đánh phạt ngươi! Người ngồi để xét xử ta chiếu theo Lề luật, thế mà chẳng đếm xỉa đến luật lệ, ngươi truyền đánh vả ta!" 4 Các kẻ hầu cận mới nói: "Ông dám nhục mạ vị Thượng tế của Thiên Chúa sao?" 5 Phaolô đáp lại: "Thưa chư huynh, ấy tôi không được biết đó là Thượng tế! Vì quả có viết rằng: Ðầu mục dân ngươi, ngươi chớ chúc dữ!"

6 Phaolô biết rằng một phần là bè Sađóc, và một phần là Biệt phái, nên ông kêu lên trong Công nghị: "Thưa quí vị đồng bào, tôi là Biệt phái, con của Biệt phái, tôi bị ra tòa vị mối hi vọng tức là sự sống lại từ cõi chết". 7 Ông vừa nói thế, thì xô xát liền xảy ra giữa Biệt phái và phe Sađóc, và đám hội bị phân bè. 8 Vì phe Sađóc quyết không có sống lại, không có Thiên Thần hay ma quỉ gì cả, còn Biệt phái lại tin tất cả các điều ấy. 9 Tiếng la lối ầm lên, có những ký lục thuộc cánh Biệt phái chỗi dậy gây gỗ bảo rằng: "Chúng tôi không thấy chút gì trái nơi đương sự. Biết đâu đã có vị linh thiêng hay Thiên thần phán bảo ông ấy?" 10 Cuộc xô xát đã đến độ trầm trọng, viên trưởng cơ sợ Phaolô bị họ xâu xé, thì sai binh đội xuống giựt ông khỏi đám họ mà dẫn về đồn.

11 Ðêm tiếp đến, Chúa hiện ra với ông mà phán: "Hãy vững lòng! Ngươi đã làm chứng về Ta ở Yêrusalem thế nào, ngươi cũng phải làm chứng như vậy ở Rôma nữa".

Do Thái âm mưu. Phaolô bị dẫn xuống Kaisaria

12 Sáng ngày ra, người Do Thái bàn kế lập mưu và thề rủa mình không ăn không uống, bao lâu chưa giết được Phaolô. 13 Hơn bốn mươi người đã dự vào cuộc âm mưu ấy. 14 Họ đi gặp các thượng tế và hàng niên trưởng và nói: "Chúng tôi đã rủa thề tuyên thệ buộc mình không được nếm một chút gì bao lâu chưa giết được Phaolô. 15 Vậy bây giờ xin các ngài cùng với Công nghị thông báo cho viên trưởng cơ, xin ông cho điệu hắn đến với các ngài, dường như để tra xét vụ hắn chu đáo hơn. Còn chúng tôi đây, chúng tôi chuẩn bị sẵn sàng để hạ sát hắn trước khi hắn tới gần". 16 Nhưng người con của em gái Phaolô nghe biết mưu mô, thì đã ngang qua vào đồn báo tin cho Phaolô. 17 Phaolô mời một viên bách quản đến và nói: "Xin ông dẫn anh thanh niên này đến gặp vị trưởng cơ, vì nó có điều phải báo cho ngài biết". 18 Vậy viên ấy đã đem nói theo mình và dẫn tới gặp viên trưởng cơ mà trình rằng: "Tù nhân Phaolô mời tôi và xin dẫn anh thanh niên này đến gặp ngài, hắn có điều muốn thưa với ngài". 19 Viên trưởng cơ vồn vã nắm tay nó, dẫn riêng ra một nơi mà hỏi: "Em cón tin gì muốn báo cho ta biết?" 20 Nó nói: "Người Do Thái đã cùng nhau lập mưu xin ngài ngày mai cho điệu Phaolô đến Công nghị dường như để tra xét chu đáo hơn về vụ ông Phaolô. 21 Vậy xin ngài đừng nghe họ. Quả tình có đến hơn bốn mươi người chực ám hại ông (Phaolô): họ đã thề rủa mình không ăn không uống bao lâu chưa hạ sát được ông ấy; và nay họ đã sẵn, chỉ còn chờ ngài nhận lời". 22 Vậy viên trưởng cơ cho thanh niên kia lui về và truyền rằng: "Không được nói với ai là em đã tiết lộ cho ta các điều này".

23 Rồi ông cho gọi hai người trong hàng bách quản và bảo: "Các ông chuẩn bị sẵn sàng hai trăm lính để đi Kaisaria, và bảy mươi kyï mã, và hai trăm khinh binh, đúng chín giờ tối nay. 24 Các ông cũng hãy cho dọn ngựa lừa cho Phaolô cỡi, cho ông ấy được bình an vô sự đến cùng trấn thủ Fêlix".

25 Rồi ông thảo bức thư, lời lẽ thế này:

26 Clauđiô Lysia trân trọng kính chào Ngài trấn thủ Fêlix.

27 "Ðượng sự đã bị người Do Thái vây bắt và sắp hạ sát, thì tôi cùng đội quân đã xông đến kịp và giựt lại được, vì hay rằng đương sự là công dân Rôma. 28 Muốn biết tội trạng họ muốn kiện đương sự, tôi đã cho điệu ra trước Công nghị của họ. 29 Tôi nhận thấy rằng người ta bắt tội đương sự chỉ vì những tranh luận trên luật lệ của họ, chứ thực không có tôi gì đáng chết, hay bị cấm cố. 30 Ðược mật tin là sẽ có vụ mưu sát đương sự, nên tôi xin tống đạt tới Ngài ngay, và tin cho bên nguyên đến trước tòa ngài mà đầu đơn thưa kiện".

31 Tuân lịnh, lính tráng đã lĩnh Phaolô mà đưa đến Antipatri trong đêm tối. 32 Hôm sau họ để kyï binh ra đi với ông, còn họ thì lui về đồn. 33 Ðến Kaisaria, toán kyï binh đệ trình thư cho trấn thủ, và trình diện Phaolô với ông. 34 Duyệt thư xong, ông hỏi Phaolô thuộc tỉnh hạt nào. Khi đã biết là tỉnh Kilikia, ông nói: 35 "Tôi sẽ xét vụ ông, khi nguyên cáo có mặt". Ðoạn ông truyền giam Phaolô vào phủ đường Hêrôđê.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page