Kinh Thánh Tân Ước

Tin Mừng Theo Thánh Marcô

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | |


- Chương 06 -

6. Ðến Lúc Phải Bỏ Galilê

 

Viếng Nazaret

1 Và bỏ đó ra đi, Ngài đến nơi quê Ngài; và các môn đồ Ngài theo Ngài. 2 Ðến ngày Hưu lễ, Ngài lên tiếng giảng trong hội đường; và nhiều người nghe phải kinh ngạc mà rằng: "Bởi đâu ông ấy được như thế? Và là gì vậy sự khôn ngoan ban xuống cho ông? cùng các việc quyền năng ấy do tay ông làm ra? 3 Ông ấy không phải là bác thợ mộc, con bà Maria và anh em với Yacôbê, Yôsê, Yuđa và Simôn đó ư? Và các chị em của ông lại không ở giữa ta đây sao?" Và họ đã bị vấp phạm vì Ngài. 4 Và Ðức Yêsu bảo họ rằng: "Tiên tri mà có bị khinh thì chỉ có ở nơi quê quán, nơi bà con, nơi nhà mình thôi!" 5 Và ở đó Ngài đã không làm được phép lạ nào, chỉ trừ có ít người ốm đau Ngài đã đặt tay chữa lành cho. 6 Và Ngài ngạc nhiên thấy lòng cứng tin của họ.

Chúa sai Mười hai Tông đồ

Ngài rảo các làng xung quanh và giảng dạy. 7 Ngài kêu nhóm Mười hai lại, cùng bắt đầu sai họ đi từng hai người, và cho họ quyền năng trên các thần ô uế. 8 Ngài truyền cho họ không được đem gì đi đàng, trừ cái gậy mà thôi, không bánh, không bị, không tiền đồng vận ở thắt lưng, 9 song: "Ði được mang dép, nhưng đừng mặc hai áo!" 10 Và Ngài nói với họ: "Bất cứ ở đâu, đã vào nhà nào, thì hãy lưu lại đó cho đến lúc đi khỏi nơi ấy. 11 Chỗ nào không đón nhận các ngươi và nghe các ngươi, thì hãy đi ra khỏi đó, và rũ đất bụi dưới chân, để làm chứng trước mặt chúng". 12 Họ đi rao giảng cho người ta hối cải, 13 và xua trừ nhiều ma quỉ, cùng đã xức dầu mà chữa nhiều kẻ ốm đau.

Hêrôđê lo sợ

14 Vua Hêrôđê nghe được, vì Ngài đã hiển danh, người ta nói: "Ấy Yoan Tẩy giả đã sống lại từ cõi chết, vì thế những phép lạ mới phát hiện nơi Ngài ". 15 Kẻ khác lại nói: "Êlya đó!". Những người khác thì rằng: "Một tiên tri nào như các tiên tri thời xưa". 16 Nghe thế, Hêrôđê mới nói: "Ðích thị là Yoan ta đã trảm quyết sống lại rồi!"

Yoan bị trảm quyết

17 Là vì Hêrôdê đã sai đi bắt Yoan và xiềng trong ngục, nhân vụ Hêrôđia, nguyên là vợ của Philip, anh ông, bởi vì Hêrôđê đã cưới lấy bà. 18 Yoan nói với Hêrôđê: "Ông không được phép lấy vợ của người anh". 19 Hêrôđia căm thù ông, khăng khăng muốn giết ông, nhưng không thể được 20 vì Hêrôđê nể sợ Yoan, biết ông là người công chính và lành thánh, nên vẫn che chở; nghe ông thì Hêrôđê đâm phân vân nhiều nỗi, nhưng lại thích nghe. 21 Và ngày thuận đã đến: Hêrôđê, nhân dịp lễ sinh nhật, cho thết tiệc đãi các công thần văn võ cùng thân hào xứ Galilê. 22 Con gái của Hêrôđia nói đây, ra trình diễn và cử một vũ điệu, và đã làm thích chí Hêrôđê cùng khách dự tiệc. Nhà vua nói với cô gái: "Muốn gì thì cứ xin, trẫm sẽ ban". 23 Và ông thề với nó: "Nếu khanh xin, thì dù nửa nước trẫm cũng ban". 24 Nó ra mà nói với mẹ nó: "Con phải xin gì?" Mẹ nó rằng: "Ðầu Yoan Tẩy giả!" 25 Tức khắc, nó hăm hở đi vào, đến cùng nhà vua, mà xin rằng: "Thần muốn ngài ngự ban cho ngay trên một chiếc đĩa, cái đầu của Yoan Tẩy Giả". 26 Nhà vua rất đỗi buồn phiền, nhưng vì đã lỡ thề, cùng vì khách dự tiệc, thì không muốn từ chối nó. 27 Lập tức nhà vua sai thị vệ đem đầu Yoan đến. Thị vệ chặt đầu ông trong ngục, 28 và đem đầu ông ra trên đĩa mà trao cho cô gái, và cô gái trao lại cho mẹ nó. 29 Nghe tin, môn đồ ông đến cất tử thi ông và đặt trong mồ.

Phép lạ làm bánh ra nhiều lần thứ nhất

30 Các tông đồ tụ hợp lại bên Ðức Yêsu, và tin lại cho Ngài tất cả những gì họ đã làm và đã dạy. 31 Ngài mới bảo họ: "Cả các ngươi nữa cũng hãy đi riêng ra, vào chỗ nào hiu quạnh, mà nghỉ ngơi đôi chút". Vì người ta lui tới nhiều, và họ không rảnh được mà ăn nữa. 32 Vậy nên họ lên đò ra đi đến một chỗ hiu quạnh, biệt riêng ra. 33 Thấy họ ra đi, thì nhiều người đã biết và từ hết các thành, người ta rảo bộ mà đổ dồn đến nơi ấy, và đã đến trước họ. 34 Vừa ra, Ngài đã thấy dân chúng đông đảo, và Ngài chạnh lòng thương xót họ vì họ như cừu chiên không có người chăn giữ, và Ngài lên tiếng giảng dạy cho họ nhiều điều. 35 Giờ đã khá muộn, môn đồ đến gặp Ngài mà nói: "Chốn này hiu quạnh, lại giờ đã khá muộn; 36 xin Thầy cho họ giải tán, để họ đi đến các trại, và làng mạc quanh đây mà mua gì ăn". 37 Ðáp lại Ngài nói với họ: "Thì các ngươi hãy cho chúng ăn!" Họ nói với Ngài: "Thế thì chúng tôi phải đi mua hai trăm đồng quan bánh mà cho họ ăn sao?" 38 Ngài lại rằng: "Các ngươi có mấy chiếc bánh? Ði coi xem!" Biết rồi, họ nói: "Có năm chiếc và hai con cá". 39 Và Ngài ra lịnh cho họ bảo mọi người ngã mình xuống, làm thành cỗ này cỗ khác trên cỏ xanh. 40 Người ta đặt mình xuống làm thành đám này đám khác, chỗ một trăm chỗ năm mươi. 41 Cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, Ngài ngẫng mặt lên trời mà chúc tụng, đoạn bẻ bánh và cứ ban tiếp cho môn đồ để họ thết đãi người ta; và hai con cá, Ngài cũng chia cho mọi người. 42 Ai nấy đều ăn và ăn no. 43 Và họ đã cất được mười hai giỏ đầy mảnh vụn. 44 Mà những kẻ ăn bánh là năm ngàn người.

Chúa Yêsu đi trên mặt nước

45 Rồi tức khắc, Ngài bắt buộc các môn đồ lên đò mà đi trước đến Betsaiđa, trong lúc Ngài cho dân chúng giải tán. 46 Từ biệt dân chúng rồi, Ngài vào núi cầu nguyện. 47 Chiều đến, đò đã ra giữa biển; còn trên đất thì chỉ một mình Ngài. 48 Thấy họ phải lắc lư mà chèo chống, vì có gió ngược lại họ, thì canh tư đêm tối, Ngài đến cùng họ, đi trên biển; và Ngài muốn đi quá họ. 49 Họ thấy Ngài đi trên biển thì ngỡ là ma, mà kêu lên. 50 Vì mọi người đều nhìn thấy Ngài, và cuống cuồng lên. Tức khắc Ngài lên tiếng với họ, và bảo họ: "Hãy vững lòng! Chính là Ta! Ðừng sợ!". 51 Rồi Ngài lên đò với họ, và gió lặng. Họ sửng sốt cả mình đến cực độ, 52 vì họ không hiểu gì về những chiếc bánh, song lòng họ ra như chai lại.

Tại Ghênêsaret

53 Và khi đã quá giang, họ ghé vào đất tại Ghênêsaret và cập bến. 54 Vừa ra khỏi đò, thì tức khắc có những kẻ nhận ra Ngài, 55 họ chạy đi khắp cả vùng ấy, và lại bắt đầu đem theo những kẻ ốm đau trên mền chõng, đến mọi nơi họ nghe Ngài có mặt.

56 Và Ngài đi đến đâu, làng mạc hay thành thị hay đồng ruộng, là người ta đặt nơi chợ, những kẻ yếu liệt, và nài xin Ngài cho họ đụng đến, dẫu chỉ là tua áo choàng của Ngài; và phàm ai đã đụng đến Ngài, thì được cứu chữa.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page