Kinh Thánh Cựu Ước

Ðaniel

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | |


- Chương 06 -

 

1 Và Ðarius người Mêđi đã lĩnh ngôi vua, năm 62 tuổi.

 

Ðaniel Trong Hầm Sư Tử

 

Lòng ghen của các vị bảo quốc

2 Ðarius đã nảy sáng kiến đặt cai trị nước 120 vị bảo quốc để có mặt trên tất cả nước, 3 và trên họ có ba vị thừa tướng - Trong số ấy Ðaniel là một - Các vị bảo quốc phải trình báo cáo cho các thừa tướng, ngõ hầu nhà vua khỏi bị thiệt thòi. 4 Và Ðaniel trổi vượt hơn các thừa tướng và các vị bảo quốc, bởi chưng nơi ông có một thần khí siêu đẳng. Và vua đã có ý đặt ông cai tất cả nước. 5 Bấy giờ các thừa tướng và các vị bảo quốc kiếm cớ để bắt lỗi Ðaniel về việc triều chính. Nhưng tuyệt nhiên họ đã không thể tìm ra được một cớ hay một lỗi nào, vì Ðaniel là người trung chính, và không bắt gặp được một sơ xuất hay một lỗi lầm nào nơi ông. 6 Các người ấy mới nói: "Tên Ðaniel này, ta sẽ chẳng kiếm ra được cớ nào đâu, trừ phi là ta đi kiếm nơi lề luật của Thần y thờ mà hại y". 7 Bấy giờ các thừa tướng và các vị bảo quốc đổ xô đi gặp vua. Họ tâu với vua: "Hoàng đến Ðarius, vạn vạn tuế! 8 Chúng tôi, tất cả các thừa tướng trong nước, các viên đổng lý, bảo quốc tư vấn, và tổng trấn, đã cùng nhau bàn là phải ra ngự sắc và ban hành lịnh cấm: Là trong vòng ba mươi ngày, hễ ai khẩn nguyện cầu kinh với bất cứ thần hay người nào, trừ phi là ngài, thì sẽ bị quăng vào hầm sư tử. 9 Vậy nay, tâu hoàng thượng, xin ngài ban lịnh cấm và châu phê văn kiện để được bất di bất dịch, chiếu theo luật của dân Mêđi và Batư, (một luật) vô phương bãi bỏ". 10 Bởi thế cho nên vua Ðarius đã châu phê văn kiện và lịnh cấm.

 

Ðaniel cầu nguyện

11 Thoạt khi Ðaniel biết là văn kiện đã được châu phê, thì ông về nhà. Các cửa sổ trên gác của ông vẫn cứ mở hướng về Yerusalem. Và mỗi ngày ba lần, ông vẫn quì gối mà cầu nguyện và ngợi khen trước Thiên Chúa của ông, y như ông đã từng làm từ trước đến nay. 12 Bấy giờ các người kia đổ xô lại và đã bắt gặp Ðaniel cầu nguyện van xin trước Thiên Chúa của ông. 13 Họ mới đến bệ kiến vua và tâu vua về lịnh cấm của vua: "Ngài đã chẳng châu phê lịnh cấm sao, là trong vòng 30 ngày, hễ ai khẩn cầu với bất cứ thần hay người nào, trừ phi là ngài, tâu hoàng thượng, kẻ ấy sẽ bị quăng vào hầm sư tử", vua đáp lại và nói: "Sự đã chắc rồi, chiếu theo luật của dân Mêđi và Batư, một luật vô phương bãi bỏ". 14 Bấy giờ họ cất tiếng nói trước mặt vua: "Có Ðaniel thuộc nhóm lưu đày Yuđa, tâu hoàng thượng, y đã chẳng đếm xỉa đến ngài và lịnh cấm ngài đã châu phê. Cứ mỗi ngày ba lần, y đã khẩn nguyện cầu kinh của y!" 15 Nhà vua vừa nghe điều ấy, thì rất đỗi phật lòng. Ông định bụng sẽ cứu Ðaniel. Cho đến khi mặt trời đã xế, ông vẫn gắng công làm sao cho Ðaniel thoát nạn. 16 Song những người kia đổ xô lại gặp vua và nói với vua: "Tâu hoàng thượng, ngài biết là luật của dân Mêđi và Batư là mọi lệnh cấm và sắc chỉ nhà vua đã ban hành thì phải bất di bất dịch".

 

Ðaniel bị quăng vào hầm sư tử

17 Bấy giờ vua truyền điệu Ðaniel đi và quăng ông vào hầm sư tử. Vua lên tiếng nói với Ðaniel: "Thần ngươi bền đỗ phụng thờ, chính Người sẽ cứu ngươi". 18 Người ta đã đem lại một khối đá và đặt trên miệng hầm. Và vua lấy ấn của mình và ấn của các đại thần mà niêm phong đá lại, để đừng có gì thay đổi về nố của Ðaniel. 19 Ðoạn vua lui về đền. Ông qua một đêm không ăn không uống. Ông đã không cho triệu phi tần đến trước mặt ông. Và giấc ngủ của ông đã trốn đâu mất. 20 Vừa tảng sáng tinh sương, nhà vua chỗi dậy. Ông hối hả lại hầm sư tử. 21 Vừa đến gần hầm, bằng một giọng thảm não, ông kêu gióng về phía Ðaniel. Nhà vua lên tiếng nói với Ðaniel: "Ðaniel, tôi tớ của Thần sinh sống! Thần ngươi bền đỗ phụng thờ có thể cứu ngươi thoát sư tử không?" 22 Bấy giờ Ðaniel thưa với vua: "Hoàng đế vạn vạn tuế! 23 Thiên Chúa của tôi đã sai thần sứ của Người khóa miệng sư tử, khiến chúng đã chẳng làm hại được tôi. Bởi chưng trước mặt Người, tôi được nhận ra là vô tội. Và cả trước mặt ngài, tâu đức vua, tôi cũng đã chẳng phạm lỗi gì". 24 Bấy giờ nhà vua rất đỗi vui mừng. Ông truyền kéo Ðaniel lên khỏi hầm. Ðaniel được kéo lên khỏi hầm, không một vết thương trên mình, bởi ông đã tin cậy vào Thiên Chúa của ông. 25 Và vua truyền điệu những người kia đến, (những kẻ) đã tố cáo Ðaniel, mà quăng xuống hầm sư tử, chúng và vợ con chúng. Chúng chưa thấu nền hầm, thì sư tử đã làm chủ được chúng và nghiền tán xương cốt chúng.

 

Tuyên tín của vua

26 Bấy giờ vua Ðarius thư cho tất cả các dân, các nước, các tiếng nói ở khắp cõi đất: "Bình an dẫy tràn cho các ngươi. 27 Chỉ dụ tự trẫm ban ra là: Trên toàn thể lãnh thổ đế quốc ta,

thiên hạ phải kính vì, giới sợ Thần của Ðaniel.

Quả Người là Thần sinh sống, Ðấng hằng tồn tại.

Nước của Người, nước bất diệt.

Chủ quyền của Người (còn mãi) đến cùng.

28 Người độ sinh, Người giải thoát,

Người làm dấu lạ và điềm thiêng, trên trời dưới đất.

Quả Người đã cứu Ðaniel khỏi mãnh lực sư tử".

29 Ông Ðaniel ấy đã công thành danh toại dưới triều Ðarius và triều Kyrô người Batư.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page