Kinh Thánh Cựu Ước

Sách Macabê I

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | |


- Chương 12 -

 

Ngoại giao với Rôma và Sparta

1 Yônatan thấy là thời thế cũng phò ông; ông chọn người sai đi Rôma để củng cố và tái lập tình hữu nghị với họ. 2 Cũng vì mục đích ấy, ông đã gửi thư cho dân Sparta và ít nơi khác. 3 Họ trẩy đi Rôma, vào Nghị viện và nói: "Yônatan, thượng tế và dân tộc Dothái sai chúng tôi đến tái lập tình hữu nghị là liên minh đã có với họ, chiếu theo các điều ước đã có trước kia". 4 Ðoạn người ta đã trao thư cho họ đến với các chức trách mỗi nơi, để họ được hộ tống về đất Yuđa bình an.

5 Ðây là bản sao lục bức thư Yônatan đã viết cho dân Sparta:

"6 Yônatan thượng tế và hội đồng kỳ mục của dân tộc, các tư tế và toàn dân Dothái gửi lời chào vạn an anh em người Sparta. 7 Ngay trước kia, đã có thư gửi đến cho Ônya, thượng tế do Arêus đã trị vì nơi các ngài, và nhận ra rằng các ngài là anh em chúng tôi, như bản sao lục sau đây chứng thực. 8 Ông Ônya đã long trọng đón tiếp người được sai đến và đã nhận thư, trong đó đã xác định về minh ước và tình hữu nghị. 9 Cho nên, mặc dù chúng tôi không cần đến những điều như thế, bởi lẻ chúng tôi có nguồn an ủi là sách thánh trong tay chúng tôi. 10 Chúng tôi cũng mạn phép sai đi tái lập tình huynh đệ và hữu nghị đối với các ngài, kẻo chúng tôi lại ra như người dưng nước lã với các ngài, vì bao thời gian đã trôi qua từ ngày được quý ngài gửi thư đến. 11 Trong mọi dịp, trong lễ bái và các ngày đã định, chúng tôi không ngớt nhớ đến các ngài, nhân dịp lễ tế chúng tôi dâng, cùng với kinh nguyện, như tất nhiên, và hợp lý là phải nhớ đến những người anh em. 12 Chúng tôi cũng sung sướng vì mối danh dự của các ngài. 13 Còn chúng tôi, biết bao là gian nan, biết bao là giặc giả vây toả chúng tôi, và các vua xung quanh chúng tôi đã gây chiến với chúng tôi. 14 Song chúng tôi đã không muốn phiền hà đến các ngài cũng như các đồng minh và thân hữu khác của chúng tôi trong các cuộc chiến ấy. 15 Quả thật chúng tôi được tiếp viện bởi Trời đáp cứu và chúng tôi đã bị hạ xuống. 16 Vậy chúng tôi đã chọn Numênios con của Antiôkhô và Antipater, con của Yasôn mà sai đến với dân Rôma tái ước tình hữu nghị và liên minh đã có trước. 17 Chúng tôi cũng truyền cho họ đến với các ngài và chào hỏi các ngài cùng trao thư của chúng tôi về việc xiết lại tình huynh đệ của chúng ta. 18 Và nay xin lấy lòng tốt hồi âm cho chúng tôi về vấn đề này".

19 Và đây là bản sao lục thư người ta đã gởi đến Ônya.

"20 Arêus, vua dân Sparta gửi lời chào vạn an Ônya, thượng tế. 21 Gặp thấy trong một văn thư về dân Sparta và dân Dothái nói họ là anh em với nhau và họ đều thuộc về dòng dõi Abraham. 22 Bởi nay chúng tôi được biết như thế, xin các ngài lấy lòng tốt, thư cho chúng tôi được biết các ngài được an phúc làm sao. 23 Phần chúng tôi, chúng tôi xin thư cho các ngài là: thú thật với các ngài, tài sản của các ngài là của chúng tôi, và của cải của chúng tôi là của các ngài. Vậy chúng tôi đã ra lệnh ngõ hầu có sứ điệp tin cho các ngài những điều như thế".

 

Yônatan đi Koilê-Syri

Simon ở vùng duyên hải

24 Yônatan nghe tin là các tướng của Ðêmêtrius đã trở lại với binh lực nhiều hơn trươc để giao chiến với ông. 25 Từ Yêrusalem ông trẩy đi đón gặp chúng trong vùng Amathitis, vì ông không để cho chúng được thư thả tràn vào tỉnh của ông. 26 Ông sai quân trinh sát đến trại của chúng và những người này về hay tin cho ông là chúng chuẩn bị xông đánh họ ban đêm. 27 Khi mặt trời lặn, Yônatan truyền cho thuộc hạ canh thức, khí giới nơi tay, sẵn sàng nghinh chiến suốt cả đêm; và ông cũng cắt tiền quân canh xung quanh trại. 28 Phe địch nghe biết Yônatan và thuộc hạ đã sẵn sàng nghinh chiến thì đâm ra sợ hãi, ngã lòng; và chúng đốt lửa trong trại của chúng. 29 Mãi đến tảng sáng mà Yônatan và thuộc hạ vẫn chưa biết gì (về việc chúng rút lui), vì họ thấy có lửa đốt sáng. 30 Yônatan truy kích chúng nhưng theo không kịp, vì chúng qua sông Êlêu-thêrô mất rồi. 31 Yônatan rẽ qua đánh quân Árập gọi là Zabađê, ông đánh bại chúng và thu lấy chiến phẩm. 32 Ðoạn ông cho rỡ trại và đi tới Ðama và đi kinh lý tất cả vùng. 33 Simon cũng xuất chinh và thân hành đến tận Ascalôn và các đồn lũy kế cận, đoạn ông rẽ qua Yoppê và công hãm thành ấy, 34 vì ông nghe tin là chúng muốn nộp đồn cho phe Ðêmêtrius. Ông đặt ở đó một đội quân canh giữ thành.

 

Phòng thủ Yêrusalem

35 Yônatan đã trở về; ông nhóm đại hội các kỳ mục của dân và cùng với họ, ông quyết định xây đồn lũy ở Yuđê, 36 xây cao thêm các tường thành Yêrusalem, và dựng một bức tường thành lớn chắn giữa thượng đồn và thành, để tách hẳn thành ra, đứng biệt lập một mình, khiến quân ở thượng đồn không thể mua bán nữa. 37 Người ta tụ tập lại để xây thành, một phần tường thành ven khe, về phía đông, đã sụp đổ và người ta tu bổ chỗ gọi là Khaphênata. 38 Simon đã xây lại Ađiđa trong vùng Shêpula; ông phòng nơi ấy và đặt cổng và then chốt.

 

Yônatan bị bắt cóc

39 Tryphôn tìm cách làm vua trên Á châu và đội lấy vương miện và tra tay hại vua Antiôkhô; 40 nhưng sợ Yônatan không để yên cho y làm, mà còn tuyên chiến với y, nên y tìm thủ đoạn bắt cóc ông để thủ tiêu đi. Vậy y đã lên đường đến Bet-san.

41 Yônatan liền ra đón y với bốn mươi ngàn quân tinh nhuệ để xung trận và đến Bet-san. 42 Triphôn thấy ông đến với nhiều binh lực thì sợ không dám tra tay bắt ông. 43 Y mới long trọng nghinh tiếp ông và giới thiệu ông với tất cả các thân hữu và tặng ông quà này quà khác và truyền cho các thân hữu và binh đội của y phải vâng phục ông như chính mình y. 44 Và y nói với Yônatan: "Việc gì mà ông phải bắt toàn dân này cực nhọc như thể trong khi không có giặc đe dọa chúng ta? 45 Bây giờ ông hãy cho họ về nhà; còn chọn lấy một số quân hộ tống ông, rồi đi với tôi đến Ptôlêmai, và tôi sẽ trao thành ấy cho ông và các đồn lũy khác, các binh đội khác và các quan chức khác; xong tôi sẽ quay trở về. Vì chính vì thế mà tôi có mặt nơi đây". 46 Tin y, nên ông đã làm như y nói, và ông đã cho binh lực rút lui về thành Yuđa. 47 Ông giữ lại với mình ba ngàn quân, ông để lại hai ngàn ở Galilê, còn một ngàn đi tháp tùng ông. 48 Yônatan vừa vào tới Ptôlêmai, thì dân Ptôlêmai khóa chặt cổng lại, rồi họ bắt lấy ông, và tuốt gươm giết những người cùng đi với ông. 49 Tryphôn sai binh lực và kỵ mã đến Galilê và diệt tất cả những người theo phe Yônatan. 50 Nhưng những người này biết được là ông bị bắt và bị thủ tiêu làm một cùng những người đi với ông, họ mới ỷ lại nhau và chen vai thích cánh với nhau họ tiến, sẵn sàng chiến đấu. 51 Những kẻ truy kích thấy họ quyết liều mạng thì đã rút lui. 52 Họ đi tới đất Yuđa tất cả an toàn, và họ đã khóc Yônatan và những người đi với ông. Rồi họ phát sợ quá đỗi. Toàn thể Israel đã làm tang trọng thể. 53 Tất cả các dân ngoại xung quanh họ tìm cách huỷ diệt họ, vì chúng nói: "Chúng nó không đầu, không người bảo trợ; vậy nay ta hãy chiến đấu mà tiêu diệt khỏi thiên hạ mọi di tích của chúng".

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page