Tại sao Giáo hội lại quan tâm đến việc làm án phong chân phước cho Phanxicô và Giaxinta, hai em mục đồng miền thôn quê, vừa thất học, vừa non nớt như vậy? Tại sao Giáo hội phải mất bao thì giờ từ năm 1981, lập ủy ban các nhà chuyên môn, để học hỏi, nghiên cứu và thu thập tài liệu, để có những lý do chắc chắn trong việc tôn phong hai em lên danh dự bàn thờ? Phanxicô và Giaxinta là những trẻ nhỏ đầu tiên không tử đạo được tôn phong lên bậc Chân phước trong lịch sử Giáo hội. Chúng ta người công giáo vẫn tin rằng: Thiên Chúa dùng những người hèn yếu để thực hiện các chương trình vĩ đại của Người. Trong lịch sử Giáo hội không thiếu những trường hợp Thiên Chúa đã dùng để biểu lộ quyền phép của Người. Không cần đi sâu vào dĩ vãng của lịch sử, nhưng chỉ cần nhìn vào một hai trường hợp mới đây, liền thấy rõ công việc của Thiên Chúa. Thế giới đã được chứng kiến đời sống và công việc của Mẹ Têrêsa thành Calcutta, một phụ nữ yếu ớt, nhưng được mọi người kính phục, từ các vị quyền thế nhất đến những người không nhà không cửa, nằm đầu đường xó chợ, được Mẹ thương cứu giúp. Bắt đầu với 5 đồng tiền Ấn độ, Mẹ đã thiết lập Tu hội Các Nữ Tu thừa sai bác ái và sau đó, nhờ các ân nhân từ khắp thế giới, biết bao cơ sở từ thiện bác ái khác đã được thiết lập tại rất nhiều nước trên khắp năm Châu. Mẹ không phải là nhà trí thức, chính trị, kinh tế, tài chánh, triết học, thần học. Nhưng khi Mẹ diễn thuyết, các vị thông thái trên thế giới đã lắng nghe một cách rất chú ý.
Cha Pio, một thầy dòng đơn sơ, hoạt động tông đồ, như một cha sở nhà quê, tại San Giovanni Rotondo, và xưng mình là "một người chỉ biết cầu nguyện" (uno che prega), đã được Chúa in năm dấu thánh và đã làm biết bao sự lạ lùng trong lúc sống và sau khi chết. Với hai bàn tay trắng, cha đã gây dựng một cơ sở vĩ đại, gọi là "Casa della sofferenza" (nhà của sự đau khổ) được trang bị bằng các dụng cụ tối tân của thời đại về Y Khoa tại San Giovanni Rotondo, để đón nhận các bệnh nhân, đến từ nhiều miền trong nước Ý và từ các nước Châu Âu nữa. Hằng năm có tới sáu triệu người đến kính viếng mộ Cha tại nhà thờ Santa Maria delle Grazie ở San Giovanni Rotondo.
Công việc của Mẹ Têrêsa và của Cha Pio là công việc do bàn tay Quan Phòng Thiên Chúa, không phải do sức yếu hèn và giới hạn của loài người.
Vào đầu thế kỷ XX này, Thiên Chúa đã dùng hai em Phanxicô và Giaxinta Marto, hai anh em ruột, (với người chị họ là Lucia Santos, hiện còn sống), những linh hồn ngây thơ, trong sạch, bé nhỏ, không học thức... để phổ biến một sứ điệp rất quan trọng, liên hệ đến số phận của tất cả nhân loại. Chính vì lý do này, Giáo hội và nhiều học giả đã nghiên cứu, đã viết sách vở, báo chí... nói về đời sống ngắn ngủi của hai em mục đồng làng Aljustrel. Và ngày 13 tháng 5, Năm Thánh 2000, ÐTC đã đích thân đến Fatima, nơi hai em cùng với người Chị họ Lucia, đã được Ðức Trinh Nữ Maria hiện ra tại thung lũng Cova da Iria, từ ngày 13 tháng 5 đến 13 tháng 10 năm 1917, để tôn phong hai em lên danh dự bàn thờ trước triệu người hành hương và từng triệu, triệu tín hữu trên thế giới theo dõi biến cố qua đài Truyền hình và Phát thanh.
Ðối với hai em, Giáo hội và thế giới đã đặt rất nhiều câu hỏi, nhưng câu trả lời vẫn là một. Câu trả lời duy nhất đó là sứ điệp của Ðức Maria, đem đến cho nhân loại qua ba em nhỏ làng Aljustrel: Sứ Ðiệp "Cầu nguyện và sám hối". Tuy là một sứ điệp rất xa xưa, nhưng là một sứ điệp luôn luôn mới mẻ, một sứ điệp liên kết với giáo huấn của Thánh Gioan Tẩy giả, trên bờ sông Giordano; một sứ điệp liên kết với việc rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu tại Nagiaret: "Hãy trở lại và hãy đón nhận Tin Mừng". Và đây cũng là sứ điệp của Ðại Toàn Xá năm 2000. Sứ điệp Cầu Nguyện và Ăn năn Sám Hối, được gửi cho toàn thể nhân loại.
Tại Fatima một ánh sáng của ơn cứu rỗi đã được đốt lên một lần nữa cho Giáo hội và cho thế giới. Giữa đệ nhất (1914-1918) và đệ nhị thế chiến (1939-1945), sứ điệp Fatima (nhiều người gọi là Bí mật Fatima) đã được đề cao với sức mạnh hấp dẫn trước Giáo hội và cả nhân loại. Biết bao linh hồn quảng đại, như Cha Maximilien Kolbe (Ba lan), tháng 10 năm 1917, tại Roma, đã thành lập Phong trào Ðạo Binh Xanh của Ðức Maria vô nhiễm, với mục đích duy nhất: "đáp lại tức khắc sứ điệp của Mẹ Maria truyền cho thế giới tại Fatima". Sau Cha Kolbe, biết bao người khác cũng đã đáp lại lời mời gọi của Mẹ Thiên Chúa: nhiều phong trào, hội đoàn mới, nhằm mục đích canh tân đời sống Kitô, được thành lập trong Giáo hội; biết bao linh hồn tận hiến đã ngoan ngoãn nghe lời khuyên răn của Mẹ Thiên Chúa. Tất cả cùng theo đuổi một mục đích: Cầu nguyện, cải thiện đời sống và tôn sùng Trái Tim cực sạch Mẹ Maria, để cầu nguyện cho các người tội lỗi trở lại và cho hòa bình thế giới.
Sau hai thế chiến, sau cuộc sát hại khoảng sáu triệu người Do thái, sau vụ mưu sát Ðức Gioan Phaolô II ngày 13.5.1981 tại Quảng trường Thánh Phêrô, sau vụ sụp đổ của chế độ cộng sản Trung-đông Âu và của Bức Tường Berlin năm 1989, sau chiến tranh tại miền Balcan và Kosovo, sau cuộc rước kiệu thật lạ lùng kính tượng Ðức Mẹ đến từ Fatima tại Quảng Trường Ðỏ ở Moscowa, và sau việc mở lại nhà thờ dâng kính Ðức Maria vô nhiễm cũng tại thủ đô Nga, chúng ta thử hỏi còn phải làm những gì nữa để thực hiện sứ điệp Fatima?
Xin thưa ngay rằng: Tất cả những biến cố trên đây, nếu không được kèm theo bằng việc trở lại thành thực bên trong của mỗi một người và của cộng đồng, như Ðức Trinh Nữ Maria đã yêu cầu trong các lần hiện ra với ba em "Trở lại và sám hối", nghĩa là dấn thân sống một đời sống Kitô đích thực, phù hợp với giáo huấn Phúc Âm, thì Giáo hội và thế giới chưa đáp lại đầy đủ sứ điệp Fatima. Thế giới sẽ không được hòa bình và sự dữ vẫn tiếp tục lan tràn khắp nơi.
"Hãy trở lại, hãy sám hối và hãy cầu nguyện": Sứ điệp Fatima hoàn toàn là sứ điệp Phúc Âm: chỉ có lời cầu nguyện mới cứu được thế giới. Thánh Alphongsô Giám mục Tiến sĩ đã quả quyết: "Ai cầu nguyện, sẽ cứu được chính mình, ai không cầu nguyện, sẽ bị hư mất". Chỉ có sám hối, mới cứu được thế giới. Chính Chúa Giêsu đã nói: "Nếu các người không sám hối, thì cũng sẽ bị tiêu diệt như vậy".
Ðứng trước biết bao tội ác ngày nay trên thế giới (nhất là tội sát hại các trẻ em chưa sinh ra, tội mà Mẹ Têrêsa coi là ghê tởm nhất của thời đại này), người tín hữu Kitô, đã được Chúa chết trên Thánh giá để cứu chuộc, phải dấn thân, với bất cứ giá nào, sống phù hợp với đời sống Chúa Kitô: Chết cho tội lỗi và sống trong ơn thánh. Ðời sống Kitô không có lựa chọn nào khác. Chúa quả quyết: Không thể làm tôi hai chủ một lúc được. Lời Chúa dạy các môn đệ xưa kia vẫn có giá trị đối với bất cứ thời đại nào. Chỉ có những linh hồn dấn thân sống theo Chúa mới đem lại nhiều thành quả thiêng liêng tốt đẹp cho bản thân, cho xã hội và cho thế giới. Lễ phong Hiển Thánh cho Nữ Chân Phước Faustina Kowalska, một linh hồn huyền bí, và sám hối, vào hôm Chúa nhật 30 tháng 4/2000 vừa qua, cũng nhắc lại cho thế giới sứ điệp Fatima.
Thế giới tiếp tục đuổi theo con đường sai lạc của mình; nhưng trên thế giới này vẫn có biết bao người biết ngước mắt nhìn vào những chứng nhân gương mẫu của đời sống Kitô, vì chứng tá đời sống của những người lành thánh có sức mạnh lay động và thay đổi tâm hồn. ÐTC có thể tôn phong hai em Phanxicô và Giaxinta lên bậc Chân phước ở Roma, không cần vất vả đến Fatima. Nhưng ngài đã muốn trở lại đây, để cất nhắc hai em lên danh dự bàn thờ trước sự hiện diện của gần triệu người hành hương, đến Ðền Thánh Cova da Iria, không những để tham dự ngày vinh quang của hai em, nhưng còn để nghe nhắc lại và thực hiện sứ điệp của Ðức Trinh Nữ Maria đã để lại cho ba em mục đồng. ÐTC thấy rõ rằng: cử chỉ của ngài có một tác động rất mạnh mẽ, nếu ngài đến tại chỗ, nơi các em đã lãnh nhận sứ điệp của Ðức Trinh Nữ Maria: "Các con phải cầu nguyện nhiều và phải đau khổ nhiều, để cầu cho các người tội lỗi trở lại và cho hòa bình thế giới". Cử chỉ của ÐTC có sức thu hút từng triệu người hành hương tuốn đến Ðền Thánh, với dấn thân mới trong việc thi hành sứ điệp, theo gương hai Vị Chân phước mới.
Ðài truyền hình
đã cho thấy những hình ảnh
rất cảm động tại Fatima trong những
ngày này: nhiều người hành
hương, có khi cả gia đình, đi
bằng hai đầu gối từ đầu
quảng trường mênh mông truớc
Ðền Thánh, (--- một quảng trường
dài 540 thước, hơn nửa cây
số, có thể chứa được
một triệu người ---), với
tràng hạt trong tay, tiến đến Ðền
Thánh. Ðêm 11 sáng 12.5.2000, truớc
ngày Phong Chân phước, đã
có hơn 300 ngàn người cầu
nguyện và ngủ đêm ngoài trời,
để chờ đợi thánh
lễ Phong Chân phước sáng ngày
13.5.2000. Tại đây, ÐTC sẽ nhắc
lại sứ điệp Fatima cho Giáo hội
và cho thế giới, như ngài đã
nói lên nhiều lần: "Hãy trở
lại, hãy ăn năn sám hối, hãy
sống Tin Mừng và hãy cầu nguyện
luôn, nhất là đọc kinh Mân côi".
Ðây cũng là chính sứ
điệp mà Cộng đồng Dân
Chúa phải dấn thân thi hành trong
Năm Thánh, trong Thế kỷ mới
và trong Ngàn Năm Thứ ba, nếu
muốn xây dựng một thế giới
tốt đẹp hơn. Công việc xây
dựng thế giới tốt đẹp
hơn, không phải chỉ là bổn phận
của các tín hữu Kitô, của
Giáo hội, của các tôn giáo,
nhưng là của mọi người, cách
riêng của các vị cầm vận mệnh
các quốc gia và Cộng đồng
quốc tế. Việc xây dựng này
không thể dựa vào sức mạnh
của "cá lớn nuốt cả bé",
nhưng phải dựa trước hết
trên việc cải thiện đời
sống của mỗi người, rồi
trên tình huynh đệ, tình liên
đới của đại gia đình
nhân loại, như Ðức Phaolô
VI đã nói: Xây dựng một
thế giới mới trên nền
văn minh của tình yêu thương.