Roma - 22.5.2000 - Các người hành hương, cá nhân cũng như tập thể, dùng nhiều phương tiện khác nhau để đến Roma trong Năm Thánh này. Phương tiêïn gây cảm động và gương sáng hơn cả là những cuộc hành hương bằng đường bộ. Cho tới lúc này không thiếu những người hành hương đầy đức tin, tinh thần hy sinh, sám hối, can đảm thực hiện những cuộc ra đi rất mạo hiểm, theo vết chân của nhiều người hành hương xưa kia, nhất là trong thời trung cổ.
Hôm nay, chúng tôi xin thuật lại một cuộc hành hương rất cảm động và can đảm nêu gương sáng cho mọi người, cách riêng cho các linh mục và nam, nữ tu sĩ, đến Roma hay không thể đến được, thực hiện những cuộc hành hương tại các Giáo hội địa phương. Chúa không đòi mọi người thực hiện những cuộc hành hương đường bộ từng trăm cây số, như trong trường hợp chúng tôi kể lại sau đây. Chúa đòi các môn đệ theo Người hằng ngày "trên con đường Thánh Giá".
Trong những ngày Toàn xá vừa qua (từ 14 đến 18.5.2000) của các linh mục trên thế giới tuốn về Roma, có một trường hợp được nhật báo "Quan Sát Viên Roma" (L'Osservatore Romano) số phát hành ngày 19.5.2000, đề cao cách đặc biệt: Ðó là trường hợp một linh mục người Ý, 88 tuổi, đã can đảm đi bộ trên con đường dài 250 cây số, để đến hành hương Roma. Linh mục đáng kính này tên là Giuseppe Barbizzi, thuộc Giáo phận Ascoli-Piceno đến Roma sau hai tuần lễ, để thỏa mãn ước muốn thực hiện một cuộc hành hương theo gương các người hành hương xưa kia.
Cha Giuseppe đã âm thầm cưu mang ước muốn này từ 4 năm nay. Vừa đến Roma, cảm động và kiệt sức, Cha nói: Tôi hy vọng được sống đến năm 2000, để có thể cử hành Năm Thánh đặc biệt này. Mệt nhọc, nhưng tôi vui mừng, vì Chúa đã ban cho tôi ơn khác thường này. Cho tới lúc này, tôi vẫn lo sợ không biết mình có sức thực hiện ước muốn mong chờ từ nhiều năm không.
Tôi đã phác họa chương trình ra đi này từ lâu, dù có những nghi hoặc ban đầu của các bạn hữu và gia đình. Dù sao, tất cả sau cùng đã ủng hộ và sẵn sàng giúp tôi để có thể thực hiện ước mong của tôi. Ý muốn ra đi được giữ kín; nhưng sau được mọi người biết và sẵn sàng theo tôi lên đường, vì sợ những bất trắc có thể xẩy đến cho tôi trên lộ trình, nhất là với tuổi cao của tôi.
Cha Giuseppe Barbizzi, một linh mục giáo phận, sau khi thụ phong linh mục năm 1936, thi hành thừa tác vụ của một cha sở tại nhiều họ khác nhau, ân cần cách riêng trong việc ban Bí tích Hòa giải. Cho tới lúc này, cha vẫn còn làm việc tại giáo xứ Ðức Maria lên trời ở Montalto delle Marche (miền trung-đông nước Ý), để giúp cha sở. Cha sở Osvaldo Cataldi, trong những ngày vừøa qua đến Roma để tham dự những ngày Toàn xá của các linh mục, đã đón tiếp Cha Giuseppe Barbizzi lúc tới Roma. Cha sở giải thích: Ban đầu, tôi không muốn chấp nhận cuộc ra đi này, bởi vì tôi nghĩ rằng: đây là một cuộc ra đi nguy hiểm; nhưng Cha Giuseppe cương quyết và tìm cách thuyết phục mọi người. Vì thế mấy người cháu sẵn sàng theo cha trong cuộc hành hương này.
Ngày mồng 3 tháng 5/2000, cha Giuseppe và ba người cháu ra đi từ Montalto delle Marche. Mỗi ngày đi 15 cây số. Tuổi cao, sức yếu có lúc đã gây nên nhiều lo sợ; nhưng tinh thần trẻ trung đã thúc đẩy cha tiến bước trong yên lặng và trong cầu nguyện. Cha nói: Sức mạnh thúc đẩy tôi thực hiện chuyến ra đi này hệ tại nơi nhu cầu mong muốn được thanh tẩy tâm hồn: ơn toàn xá là một cái gì đặc biệt, nhưng cũng phải làm cho mình xứng đáng với ơn trọng này. Tôi muốn làm tất cả những gì cần phải làm để lãnh ơn Toàn xá.
Trên con đường dài 250 cây số cách Roma và mỗi ngày tôi ra đi trong cầu nguyện, tìm mọi cách rút ngắn mỗi ngày một quãng đường. Những chặng đường này đòi nhiều hy sinh và có lúc cả sợ hãi nữa. Nhiều lần phải đi trên những con đường khó khăn và chật hẹp; các xe cộ qua lại sát bên tôi, như thể đụng vào người; ngoài ra, những ngày mưa gió cũng là một cản trở lớn cho việc tiến bước. Hai chặng sau cùng thực là khó khăn, vì đường hẹp, không có lối dành cho người đi bộ; rồi tiếng động của các xe cộ qua lại làm đinh tai, nhức óc. Tôi phải tạ ơn Chúa và Ðức Mẹ Maria và cảm ơn các cháu của tôi: Benjamino, Anna và Têrêsa đã nâng đỡ tôi bằng lời cầu nguyện.
Sáng thứ Tư 17.5.2000, Cha Barbizzi tới Ðền thờ Thánh Phêrô. Cha nói: Ðây là điều tôi mơ ước trong những ngày này. Vừa thấy Ðền thờ Thánh Phêrô, tôi cảm động chảy nước mắt. Ðây là đích mà tôi đã nhằm, đã ước mong, đã đặt chương trình và đã vất vả nhiều để đạt tới. Mục đích cuộc hành hương của tôi trước hết là xin Chúa tha thứ cho chính tôi và cho Giáo hội. Rồi để cảm tạ ơn Người. Các lý do để cảm ơn Chúa thì nhiều lắm, không thể kể hết được. Tôi cũng phải cảm ơn Mẹ Maria: sự hiện diện của Người, tôi cảm thấy trong suốt cả quãng đường dài này; Người đã giúp tôi trong những lúc khó khăn nhất. Lúc này đây, chương trình của tôi là tham dự Ngày Toàn xá, là được cử hành thánh lễ trong Ðền thờ Thánh Phêrô. Ðây là giờ phút đã được chờ đợi từ lâu và trong lúc này đây tôi cảm thấy còn mạnh mẽ hơn nữa.
Vị linh mục cao niên
đáng kính này kết thúc bài
nói chuyện như sau: Trong những ngày
này, tôi được cử hành
Toàn xá tại Roma, tôi muốn cầu
nguyện cho tất cả các linh mục trẻ
trung, để các ngài hiểu thấu
sự cao cả, sự thánh thiện, uy
quyền và tính cách thần thiêng
của Chức Linh mục; để các
ngài cử hành thánh lễ mọi
ngày mà không có một sự
trách móc nào của lương tâm,
để các ngài tìm thấy trong
thánh lễ thiên đàng của mình.
Sự lo lắng của tôi về chuyến
ra đi này là không thể cử
hành thánh lễ mỗi ngày; nhưng
Chúa Quan Phòng đã giúp đỡ
tôi. Các cháu tôi đã lo liệu
để tôi được dâng thánh
lễ trong một nhà thờ gần bên
đường, sau mỗi chặng. Không
có các cháu, rất có thể
tôi sẽ không đến đây
được. Tôi xin tạ ơn Chúa
và Mẹ Maria. Xin Chúa và Mẹ trả
công cho các cháu tôi và tất
cả những ai đã giúp tôi
bất cứ bằng cách nào trong
việc thực hiện cuộc hành hương
từ lâu ước mong.