Thứ Tư 26.4.2000, tại Quảng trường Thánh Phêrô lúc 10 giờ, ÐTC tiếp chung hơn 40 ngàn người hành hương đến từ các nơi khác nhau, trong số này có ba đoàn hành hương giáo phận Ý được ÐTC nhắc đến cách riêng: Ðoàn hành hương giáo phận Teano-Calvi (miền nam), gồm hơn bốn ngàn người, do Ðức Giám mục hướng dẫn - Ðoàn hành hương Giáo phận Molfetta-Ruvo (cũng miền nam) gồm hơn 800 người, do Vị chủ chăn giáo phận hướng dẫn và Ðoàn hành hương giáo phận Isernia-Venafro, (miền trung-nam) gồm khoảng 500 người, do Ðức Cha Andra Gemma, giám mục giáo phận, hướng dẫn.
Với đoàn hành hương Teano-Calvi, ÐTC nói: Cha chào thăm đoàn hành hương giáo phận Teano-Calvi, do Ðức Giám mục Francesco Tommasiello hướng dẫn. Anh chị em rất thân mến, Cha tận tình cầu chúc cuộc hành hương toàn xá của anh chị em được phong phú thành quả thiêng liêng, để mưu ích cho tất cả cộng đồng giáo phận của anh chị em.
Vớùi đoàn hành hương giáo phận Molfetta-Ruvo, ÐTC chào thăm và cầu chúc như sau: Cha chào thăm các tín hữu đến từ giáo phận Molfetta-Ruvo, có Ðức Cha Donato Negro, Chủ chăn giáo phận hiện diện. Anh chị em thân mến, cha tận tình cầu chúc là cuộc viếng thăm của anh chị em trong Năm Toàn xá tại Roma trở nên cơ hội tốt lành cho cuộc canh tân thiêng liêng của mỗi một người và của cả cộng đoàn giáo phận.
Sau cùng với đoàn hành hương giáo phận Isernia-Venafro, ÐTC nói: Cha cũng chào thăm tất cả các tín hữu đến từ Isernia-Venafro cùng với Ðức Giám mục Giáo phận: Andrea Gemma. Anh chị em rất thân mến, cha vui lòng đội triều thiên Ảnh Ðức Trinh Nữ rất thánh Maria della Neve, được anh chị em tôn kính cách riêng và mang theo đến đây. Cha phú thác toàn dân công giáo của Giáo phận cho Người.
Trong buổi tiếp chung thứ Tư 26.4.2000, có một nhóm anh em nhà giam tham dự. Ðây là biến cố mới lạ, chưa hề xẩy ra. Nhóm anh em nhà giam này đã được phép đặc biệt ra khỏi nhà giam tại Palermo trong 4 ngày, để đến Roma tham dự buổi tiếp kiến chung, nhất là để được gặp ÐTC. Một chiếc máy bay quân sự chở họ từ Palermo (đảo Sicilia, miền nam nước Ý) đến thủ đô Roma. Cùng đi, có ông giám đốc nhà giam, các vị tuyên úy và một số nhân viên an ninh. ÐTC Gioan XXIII đã viếng thăm nhà giam ở Roma và Ðức Gioan Phaolô II đã viếng thăm nhà giam tại Caracas, thủ đô Venezuela trong chuyến viếng thăm tại nước này. Nhưng việc anh em nhà giam ra khỏi tù để đến gặp ÐTC, chưa bao giờ có.
Chứng tá sống động của các người hành hương:
Sau buổi tiếp kiến chung thứ Tư 26.4.2000, được Phóng viên nhật báo L'Osservatore Romano xin phát biểu ý kiến, Ðức Cha Francesco Tommasiello, giám mục giáo phận Molfetta-Ruvo, giải thích về cuộc hành hương giáo phận như sau: Phục sinh (Pasqua - Vuợt qua) có nghĩa là vượt qua. Vì thế chúng tôi muốn thực hiện cuộc hành hương toàn xá của chúng tôi trong thời gian này. Chúng tôi đến đây trong thái độ khiêm tốn, như những người khó nghèo, đơn sơ, như những người tội lỗi cần đến ơn thánh và sự tha thứ. Ðức Giám mục nói tiếp: Chúng tôi đến để nghe Phêrô, bởi vì lời của ngài giúp chúng tôi thoát khỏi tính ích kỷ, để cởi mở tâm hồn gặp Chúa Kitô. Ðức Giám mục kết thúc: Trên lãnh thổ giáo phận đang phát sinh một sự nhậy cảm mạnh mẽ về đức tin. Việc tham dự cuộc hành hương đông đảo như vậy (hơn 4 ngàn) thuộc các cộng đồng giáo xứ trong giáo phận minh chứng điều này. Hơn nữa đã có rất nhiều người ghi tên tham dự cuộc hành hương Thánh địa được khởi sự từ 28 tháng sáu 2000 đến mồng 6 tháng 7/2000 tới đây.
Trong đoàn hành hương giáo phận Teano-Calvi, có ông Vittorio Zaccaria cho biết: Ðây là lần thứ ba ông đến hành hương Roma và cũng là lần thứ ba ông được gặp ÐTC. Ông giải thích: Lần thứ nhất, cách đây 4 năm, lúc tôi dự buổi tiếp kiến chung tại Thính đường Phaolô VI. Tôi nhớ rõ: ÐTC nắm tay một trong ba đứa con gái nhỏ, được gia đình tôi nhận làm con nuôi. Cuộc gặp gỡ thứ hai xẩy đến Ðầu Năm Thánh, ngày mồng 2 tháng giêng 2000 vừa qua: Ngày Toàn xá của giới nhi đồng. Lúc đó chúng tôi cũng tụ họp tại chính Quảng trường Thánh Phêrô này với các con chúng tôi. Ông nói tiếp: Nhưng cuộc gặp gỡ hôm nay (thứ tư 26.4.2000) khác hẳn: chúng tôi đến đây với tất cả giáo xứ và giáo phận, để lắng nghe, với thái độ khiêm tốn, sứ điệp của ÐTC. Lời ngài củng cố con đường đức tin chúng tôi. Trong các cuộc hành hương, chúng ta thấy lặp lại cũng một cử chỉ: bước qua Cửa Thánh; nhưng ÐTC dạy chúng ta sống thời gian ơn phúc này với sự đơn sơ và thành thực, để trở lại nhà như những con người mới trên con đường rao giảng Tin Mừng.
Một chứng tá khác thường của một linh mục người Ðức: Cha Wolgang Wackerbauer, giáo sư Giáo lý công giáo tại Trường Trung học Schiweinfurt ở thành phố Mainz, từ năm 1996. Cha hành hương Roma trong Tuần Thánh vừa qua với đoàn hành hương nhỏ, gồm 40 tín hữu cũng người Ðức.
Cha kể lại cuộc hành hương như sau với phóng viên nhật báo L'Osservatore Romano: Một bao đựng những đồ cần thiết, một cái gậy để chống dọc đường và cầu nguyện: đó là hành trang mang theo trong lộ trình hành hương. Ðây là truyền thống tả vẽ người hành hương xưa kia. Họ bỏ nhà và gia đình ra đi, vượt mọi khó khăn và nguy hiểm, để tới những nơi thánh của Kitô giáo.
Cha nói tiếp: Ngày nay người hành hương mặc những bộ áo khác nhau. Nhưng việc cầu nguyện vẫn tiếp tục theo họ. Và có lần cả chiếc gậy nữa. Rồi cha giải thích chiếc gậy gỗ của cha cầm trong tay, trên đầu gậy này thấy rất nhiều giây vải mầu sắc được thắt lại nhiều nút. "Chiếc gậy này đã theo chúng tôi trong mỗi một cuộc hành hương; mỗi một giây vải mầu sắc chỉ một nước hay một nhóm người mà chúng tôi đã gặp và mỗi một nút của các giây mầu sắc này là một lời cầu nguyện mà chúng tôi mang theo: các lời cầu nguyện của chúng tôi và lời cầu nguyện của những người chúng tôi gặp trên đường, đã xin chúng tôi. Cha nói đến cuôïc hành hương tại Ý trong Tuần thánh vừa qua như sau: Chúng tôi đi bộ trên quãng đường từ Urbino đến Assisi, đúng 100 cây số; mỗi ngày đi 25 cây, cùng với học sinh, cha mẹ các em và bạn hữu đang đứng với tôi đây. Cách đây 5 năm, lần thứ nhất, chúng tôi thử kinh nghiệm này. Lúc đó chỉ có 10 người. Trong cuộc hành hương lần này tất cả là 40 người. Sau khi tham dự lễ nghi Ðàng Thánh giá Thứ sáu Tuần Thánh tại Viterbo, cách Roma gần 100 cây số, chúng tôi đến Roma. Chúng tôi muốn đi bộ theo gương Thánh Philiphê Neri. Hôm nay đây, chúng tôi kính viếng Ðền Thờ Thánh Phaolô ngoài Thành. Và đây là chặng thứ nhất ở Roma.
Bà Brigitt, 43 tuổi, thuộc đoàn hành hương của Cha Wolgang Wackerbauer, nói lý do hành hương của bà: Tôi cần tìm gặp Thiên Chúa, chính tôi đi gặp Người, không phải chỉ ngồi chờ đợi Người trong nhà thờ. Việc gặp gỡ sâu xa này với Thiên Chúa đã giúp tôi vượt được những khó khăn hằng ngày của đời sống. Rồi bà kể lại những khó khăn của tình trạng gia đình. Tôi không sống với chồng tôi; hai chúng tôi sống ly thân. Tôi tin rằng không thể trở lại sống chung được nữa. Dù sao, chúng tôi phải luôn luôn là người cha và người mẹ, phải giữ mối quan hệ tốt với con cái. Ðây chính là lời cầu nguyện của tôi. Chính vì đó tôi đã dâng mọi hy sinh.
Cậu Andreas, học sinh trường
Trung học, thuộc đoàn hành hương,
do Cha Wolgang Wackerbauer hướng dẫn, vài
tháng nữa thi tú tài, giải
thích ý nghĩa cuộc hành hương
đối với riêng cậu như sau:
Cuộc hành hương này là cơ
hội để khám phá những
giới hạn của tôi trước
các khó khăn. Và đồng thời
cũng có nghĩa là tìm gặp Thiên
Chúa. Andreas cho biết: sau khi thi tú tài
rồi, cậu xin vào chủng viện. Cậu
nói: Quyết định làm linh mục,
có thể nói là một quyết định
bất ngờ. Tôi đi nghỉ Mùa
Tuyết vừa qua với nhà trường
và trên xe ca, tôi ngủ say. Lúc thứ
dậy, tôi hiểu ngay: chọn làm linh mục
đó là con đường của
tôi. Một con đường đưa
đến Thiên Chúa, như con đường
của các người hành hương
xưa kia, cũng như ngày nay. Biết bao
tâm hồn đã gặp được
và gặp lại Thiên Chúa trong Năm
Ðại Toàn xá này qua các cuộc
hành hương.