Các đoàn hành hương tuốn về Roma trong Tuần Thánh mỗi ngày mỗi đông đảo thêm. Có những đoàn phải trú trọ tại các khách sạn hoặc các trạm đón tiếp cách xa Roma khoảng 30 hay 40 cây số. Nhiều người hành hương nhận thấy rằng: Ðược sống tại Roma trong Tuần Thánh này thực là cơ hội rất ích lợi cho việc chuẩn bị tâm hồn để mừng Lễ Phục sinh, nhất là được tham dự các lễ nghi do ÐTC cử hành.
Phóng viên của Nhật báo L'Osservatore Romano đến gặp các người hành hương tại Ðền thờ Thánh Giá Jerusalem ở Roma, nơi giữ một phần gỗ Thánh giá thực của Chúa, do Hoàng Hậu Helena, thân mẫu Vua Constantino, đem về Roma, vào đầu thế kỷ thứ ba, sau cuộc bách hại các tín hữu công giáo, kéo dài 300 năm.
Gặp bà Ada (người Roma), phóng viên đặt câu hỏi: Bà kính viếng Ðền thờ Thánh Giá trong lúc này, nhưng việc chuẩn bị nào, theo Bà nghĩ, là tốt hơn cả để sống Tuần Thánh và chuẩn bị mừng Lễ Phục sinh tới đây? Bà trả lời: Chúa nhật tới đây là Lễ Lá và như vậy Mùa Chay chuẩn bị Lễ Phục sinh được coi như là giai đoạn kết thúc. Với Ðại Toàn xá, năm nay là năm chúng ta cử hành hai ngàn năm Chúa Giêsu giáng sinh, có một ý nghĩa còn sâu xa hơn nhiều. Ðối với tôi, tin cũng có nghĩa là "tham dự" và vì thế, đứng trước "những dấu tích" minh chứng Cuộc Tử Nạn của Chúa Kitô, tôi cảm thấy mình "đồng hóa" nhiều hơn với Người.
Tâm tình của Bà Ada cũng được nhiều người hành hương đến kính viếng Ðền thờ Thánh Giá chia sẻ. Cô Roberta, một thiếu nữõ người Firenze (miền Trung nước Ý) lợi dụng ngày nghỉ cuối tuần đến hành hương Roma, nói với phóng viên Nhật Báo L'Osservatore Romano rằng: Ðến đây, tại Roma này, tôi cảm thấy mình có bổn phận góp phần vào việc làm cho Giáo hội sống và phát triển mạnh mẽ khắp nơi, cho dù xã hội ngày nay chạy theo vật chất, trong đó chúng ta đang phải sống. Việc tôi hành hương Roma là một chứng tá cụ thể của dấn thân này, một dấn thân mà tôi muốn thực hiện cùng với các hoạt động, dù nhỏ bé và trong âm thầm, trong đời sống hằng ngày của tôi. Một thời gian trước đây, tôi đã có một đời sống tiêu cực, có thể nói là một đời sống thường tình giống như của nhiều thanh niên nam nữ cùng tuổi tôi. Khó kiếm công việc làm ăn, khó khăn trong việc thông truyền và đối thoại với những bạn cùng tuổi... tất cả gây nên nơi tâm hồn tôi một chán nản, nếu không phải thất vọng. Bầu khí Toàn xá mà chúng ta hiện đang hít thở từ mấy tháng nay tại Ý, và tôi nghĩ , tại tất cả các nơi trên thế giới, dần dần làm sống lại con người tôi, mà trước đây tôi không quan tâm. Tôi cảm thấy mình mỗi ngày mỗi thêm cần đến Thiên Chúa và dần dần tôi trở lại gần Giáo hội. Và chính trong những hoàn cảnh này tôi nhận ra rằng: Giáo hội tổ thành bởi những con người, có những đau thương và thất vọng, như chính tôi đây, nếu không nặng nề hơn. Nhưng có sự khác biệt ở chỗ này là trong lúc đó tôi đã mất tín nhiệm nơi một sự thay đổi, trái lại những ai tiếp xúc nhiều với Thiên Chúa hơn tôi, vẫn giữ vững được trong tâm hồn họ niềm hy vọng về một thế giới tốt đẹp hơn sẽ đến. Vì thế, tôi đã phản ứng chống lại nỗi buồn của những bất mãn của tôi và giờ đây tôi liên kết với "cộng đoàn" của những nguời tốt lành này.
Cũng đi hành hương với 50 người đồng hương đến từ Mexico, Bà Maria giải thích: Sau Kinh Truyền Tin Chúa nhật vừa qua, chúng tôi đến kính viếng Ðền Thờ Thánh Giá, nơi giữ một phần gỗ Thánh Giá thực của Chúa. Chúng tôi từ nơi xa tới đây, xa từng ngàn từng ngàn cây số. Ðược đến hành hương Roma, chúng tôi coi như một giấc mơ. Tại nước chúng tôi, đức tin không có bề sâu và việc sống đạo không sống động lắm. Chúng tôi đến kính viếng các Nơi thánh, nơi phát xất đức tin và được phổ biến đi khắp nơi trên thế giới. Tinh thần đạo đức phát xuất từ các nơi thánh này gây xúc động nơi tâm hồn người hành hương. Thực sự đức tin của chúng tôi có tính cách địa phương quá nhiều. Tại đây, ở Roma này, trái lại mỗi một nơi thánh, mỗi một đền thờ có một lịch sử riêng để kể lại, chẳng hạn như Ðền thờ Thánh Giá này, một Ðền thờ nói lên đức tin mạnh mẽ của Thánh Nữ Helena.
Cũng tại Ðền thờ Thánh Giá Jerusalem, được phóng viên phỏng vấn, Cô Maria, người Tây ban nha, trả lời cách đơn sơ rằng: Tôi muốn kính viếng tất cả bốn Ðền thờ cả, rồi Ðền thờ Thánh Giá và Hang Toại đạo, nhưng bằng việc đi bộ từ nơi này qua nơi kia. Tôi vẫn có quan niệm như vậy về cuộc hành hương, bằng cách đi bộ, và không thể làm khác được. Ðây là một hình thức đền tội và hình thức xin ơn tha thứ. Hơn nữa, trong lúc đi trên quãng đường dài như vậy, chúng ta có thể cầu nguyện... Mỗi người hành hương mang theo mình vũ trụ, nhưng yếu tố chung cho mọi người hành hương là sự bình tĩnh tâm hồn, đối với người đi bộ chậm chậm hay rảo bước, qua từ nơi thánh này sang nơi thánh khác.
Cha Hubert, một linh mục trẻ
trung, người Pháp, xem ra chọn con đường
rảo bước, chạy nhanh, từ đền
thờ này qua đền thờ
khác. Cha nói với phóng viên:
Năm thánh, đối với riêng
tôi,-- và tôi xin nói cách hết
sức thành thực, đơn sơ,
không văn chương hay khoa học gì
cả,-- (Năm Thánh đối với
riêng tôi) là sự trở lại
của tâm hồn và việc xin ơn tha
thứ. Thêm vào hai việc này cần
phải thi hành các việc từ thiện
nữa, nhất là các việc về
đức bác ái. Chúng ta phải
tận dụng Năm Thánh này để
tìm hiểu chính chúng ta và đưa
ra những dốc quyết phải thực
hiện trong tương lai.