Tin Roma (8/12/2000) Hằng tuần, cách riêng vào những tháng cuối cùng của Năm Thánh, có từng ngàn, từng ngàn người tuốn đến Roma, để lãnh ơn toàn xá và để tham dự buổi tiếp kiến chung tại Quảng Trường Thánh Phêrô.
Trong các đoàn hành hương tham dự buổi tiếp kiến chung thứ tư 06.12.2000, có nhiều đoàn hành hương Ba Lan. Họ rất hãnh diện được thấy Vị Giáo Hoàng người đồng hương của mình. Trong những ngày chờ đợi được gặp ÐTC, đoàn hành hương đến kính viếng các Ðền thờ ở Roma.
Tại Ðền thờ Thánh Phaolô ngoài Thành, cô Malgorzata, 26 tuổi thuộc thành phố Elblag, miền bắc Ba lan, nói với phóng viên nhật báo "Quan Sát Viên Roma" (07.12.2000) như sau : Chúng tôi đến Roma để được thấy ÐTC. Dĩ nhiên mối liên kết giữa ÐTC và chúng tôi người Ba lan, là mối liên kết riêng.... nhưng con người của Ðức Gioan Phaolô II rất đặc biệt đến độ vượt qua mọi biên giới Quốc gia, không có nơi nào mà không biết đến ngài, không có dân tộc hay quốc gia nào mà không tôn trọng và yêu mến ngài.
Thực sự, hình ảnh của Vị Giáo Hoàng đến từ bên Ðông-Âu..., ngay từ đầu Triều Giáo Hoàng, đã hấp dẫn các tín hữu cả thế giới.
Bà Maria Wielopolska trong đoàn hành hương Ba lan khác, gồm 42 người, thuộc giáo xứ Thánh Maria ở Czestochowa, nói như sau: ÐTC đã đau khổ nhiều như một con người, trước khi là con nguời công giáo... và chính đây là cái làm cho ngài rất gần gũi với những đau khổ của chúng ta.
Năm nay bà Maria 75 tuổi. Dưới chế độ cộng sản Ba lan, bà đã bị giam tại trại tập trung ở miền giá lạnh Siberia. Bà cho biết như sau: Năm 1947 tôi bị đầy đến đây, vì những lý do chính trị.
Rồi bà móc trong
túi da, rút ra một bằng chứng
cho biết rõ ràng nơi bà bị
giam. Bà kể lại rằng: Bẩy năm
9 tháng làm việc cực nhọc tại
một hầm đá cẩm thạch, có
lính canh gác luôn luôn chĩa súng
vào chúng tôi, sằn sàng nổ
súng vào bất cứ tù nhân
nào dừng lại, vì mệt nhọc.
Lúc đó tôi mới 21 tuổi.
Tôi bị đi đầy đi Siberia, sau
khi họ đã bắn chết cha tôi
trước mắt tôi. Cùng bị
đầy với tôi còn có
nhiều nhân viên chính phủ cũ,
bác sĩ, giáo sư, giáo viên.
Tất cả được chở đến
Siberia trên một chiếc xe lửa chở
hàng hóa , như súc vật bị đem
đến lò sát sinh. Dù vậy không
lúc nào đức tin đã từ
bỏ tôi, bởi vì tôi biết
rằng: Chúa ở với tôi
và người công giáo là
người biết tha thứ và cầu
nguyện cho các người bách hại
mình. Không lúc nào tôi ngừng
thi hành giáo huấn của Giáo hội,
cả trong những lúc khó khăn
hơn cả. Sau đó, bà cho xem bức
ảnh chụp trắng, đen, xưa kia. So sánh
hình chụp cũ với con người
bà lúc này đây, vẻ xinh đẹp
hầu như không bị suy giảm nhiều
trong những năm bị giam tại Trại
tập trung, dù nay đã 75 tuổi. Bà
cho biết thêm: trong gần 8 năm bị
giam giữ và làm những công
việc nặng nề, ăn không đủ.
Trong gần 8 năm, chúng tôi đã
không được ăn tới 8
cái trứng, cũng không được
uống tới 7 lít sữa. Nhưng
Thứ sáu Tuần Thánh, hầu như
ngày duy nhất họ cấp phát thức
ăn khá đầy đủ, tôi cũng
sẵn sàng giữ luật ăn chay, để
kính nhớ ngày Chúa chịu chết.