Kinh Thánh Tân Ước

Thư Gửi Tín Hữu Galat

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

 


- Chương 01 -

 

Nhập đề

1 Phaolô, Tông đồ không phải do loài người hay nhờ một người nào, mà là nhờ Ðức Yêsu Kitô và Thiên Chúa Cha, Ðấng đã cho Ngài sống lại từ cõi chết; 2 và các anh em hết thảy đang ở với tôi,

kính gửi các hội thánh xứ Galat.

3 Ân sủng và bình an cho anh em do tự Thiên Chúa, Cha chúng ta, và Chúa Yêsu Kitô, 4 Ðấng đã phó mình vì tội lỗi của ta, hầu giải thoát ta khỏi đời hiện tại xấu xa, thể theo ý định của Thiên Chúa và là Cha chúng ta: 5 vinh quang cho Người đời đời kiếp kiếp. Amen.

6 Tôi lấu làm lạ, sao anh em chóng tráo trở như thế đối với Ðấng đã kêu gọi anh em vào trong ân sủng [của Ðức Kitô] để xoay qua một Tin Mừng khác! 7 Ðiều không có được! chẳng qua chỉ có ít kẻ phá rối anh em và muốn làm điên đảo Tin Mừng của Ðức Kitô. 8 Song cho đi ngay là chúng tôi, hay một Thiên thần nào bởi trời đến giảng Tin Mừng, khác điều chúng tôi đã rao giảng cho anh em, thì nó hãy là điều chúc dữ!

9 Như chúng tôi đã nói trước kia, thì nay tôi xin nói lại: ai giảng Tin Mừng cho anh em khác điều anh em đã chịu lấy, thì nó hãy là điều chúc dữ! 10 Và đó là tôi làm người ta xiêu lòng hay Thiên Chúa? Hay là tôi tìm cách làm đẹp lòng người ta? Giả như tôi còn cố làm đẹp lòng người ta, tôi đã không phải là nô lệ của Ðức Kitô.

 

I. Sứ Mạng Tông Ðồ Dân Ngoại Của Phaolô

 

Chính Thiên Chúa đã kêu gọi Phaolô làm Tông đồ

11 Quả thế, hỡi anh em, tôi xin nói cho anh em biết: Tin Mừng tôi rao giảng không phải là một Tin Mừng do loài người. 12 Vì chưng, tôi đã không chịu lấy hay đã thụ giáo nơi một người nào, nhưng nhờ mạc khải của Ðức Yêsu Kitô. 13 Quả anh em đã nghe biết về đời sống của tôi xưa trong đạo Do thái: tôi đã gia giết bắt bớ và ra công triệt hạ Hội thánh của Thiên Chúa; 14 Trong đạo Do thái, tôi đã vượt xa lắm bạn đồng trang trong dân tộc tôi, và rất mực nhiệt thành đối với các truyền thống cha ông.

15 Nhưng khi Ðấng đã tách riêng tôi ngay từ lòng mẹ, và kêu gọi tôi nhân bởi ân hụê của Người đã có nhả ý 16 mạc khải Con của Người trong tôi, để tôi giảng Tin Mừng về Ngài nơi các dân ngoại, thì lập tức tôi đã chẳng đi bàn bạc cùng xác thịt máu huyết, 17 tôi cũng không lên Yêrusalem gặp các vị Tông đồ tiền bối, nhưng tôi đi trẩy từ xứ Árập, và lại trở về Ðama.

18 Rồi sau ba năm, tôi mới lên Yêrusalem tham kiến Kêpha, và tôi đã lưu lại với ông mười lăm ngày. 19 Các Tông đồ khác, tôi không gặp ai, duy chỉ có Yacôbê, người anh em của Chúa. 20 Về các điều tôi đã viết cho anh em đây, này trước mặt Thiên Chúa, (tôi cam đoan) rằng tôi không nói ngoa chút nào!

21 Rồi sau đó, tôi đã tới vùng Syri và Kilikia. 22 Còn nơi các hội thánh của Ðức Kitô tại Yuđê, không ai đã biết tôi tận mặt, 23 bất quá họ chỉ nghe đồn rằng: Người bắt bớ chúng ta khi xưa nay lại rao giảng đức tin mà chính mình đã ra công triệt hạ. 24 Nên họ đã tôn vinh Thiên Chúa về tôi.

 

Chương 02

 

Các Tông đồ công nhận Tin Mừng Phaolô giảng

1 Rồi mười bốn năm sau, tôi lại lên Yêrusalem cùng với Barnaba, và đem theo cả Titô nữa. 2 Tôi đã lên, nhân một mạc khải; và tôi đã trình bày cho họ về Tin Mừng hiện tôi rao giảng trong các dân ngoại, -- nhưng riêng về các vị có thế giá -- kẻo ra mình xưa nay đã từng bôn ba mà lại ra hư luống. 3 Này, cứ như Titô, người cùng đi với tôi, một người Hi lạp, anh đã không bị câu thúc chịu cắt bì... 4 Nhưng vì những quân lộn sòng, phường anh em giả... Những kẻ ấy đã len lỏi vào để dòm xét sự tự do chúng ta được trong Ðức Yêsu Kitô, để bắt ta làm nô lệ... 5 Chúng tôi đã không nể nang mà đầu hàng, dẫu chỉ chốc lát cũng không, ngõ hầu sự thật của Tin Mừng được lưu tồn lại cho anh em... 6 Còn các vị có thể giá -- họ là gì lúc bấy giờ, điều ấy không hệ gì đối với tôi, Thiên Chúa không thiên tự vị nể! -- vì các vị có thế giá đã không ra thêm cho tôi một khoản nào nữa. 7 Nhưng trái lại, một khi họ thấy rằng việc giảng Tin Mừng cho giới không cắt bì đã được ký thác cho tôi; cũng như cho Phêrô, việc rao giảng cho giới cắt bì; 8 vì Ðấng đã ra quyền phép làm cho Phêrô nên Tông đồ trong giới cắt bì, thì cũng đã làm cho tôi (như thế) để lo đến dân ngoại, -- 9 vậy một khi họ nhìn biết ơn ban xuống cho tôi, thì Yacôbê, Kêpha và Yoan, những vị có thế giá như cột trụ ấy, đã bắt tay tôi và Barnaba tỏ dấu thông hiệp: ngõ hầu chúng tôi lo cho dân ngoại, còn họ thì lo cho giới cắt bì; 10 duy có điều này: là chúng hãy nhớ đến những (anh em ) nghèo khó, một điều quả tôi đã quan tâm thi hành.

Cuộc tranh biện ở Antiokia

làm tỏ rõ Tin Mừng Phaolô giảng

11 Nhưng khi Kêpha đến Antiokia, tôi đã cự lại ông ngay trước mặt, vì ông thật đáng tội. 12 Quả vậy, trước khi những người của Yacôbê đến, ông đã đồng bàn với anh em dân ngoại: một khi họ đến thì ông lẫn tránh, tách mình riêng ra, vì e sợ giới cắt bì, 13 Những người Do Thái khác cũng ra trò giả tảng giả vờ như ông, làm cho Barnaba cũng bị lôi cuốn mà giả bộ như họ!

14 Nhưng khi tôi thấy họ không thẳng thắn bước theo sự thật của Tin Mừng, tôi đã nói với Kêpha trước mặt mọi người:

-- Nếu ông, một người Do Thái, ông còn sống như người ngoại, chứ không như Do Thái, làm sao ông lại thúc bách người ngoại sống như Do Thái?

15 Chúng ta bẩm sinh là Do Thái, chứ không phải là hạng tội lỗi do tự dân ngoại, 16 song vì biết rằng người ta có được giải án tuyên công bởi việc làm của Lề luật, là chỉ vì tin vào Ðức Kitô Yêsu, nên chúng ta đã tin vào Ðức Kitô Yêsu, để được giải án tuyên công do tự lòng tin vào Ðức Kitô, chứ không phải do tự việc làm của Lề luật, không xác phàm nào được giải án tuyên công. -- 17 Nhưng nếu bởi ta cố tìm cho được giải án tuyên công trong đức Kitô, cả ta nữa, ta đã bị liệt hàng tội lỗi, vậy thì phải chăng Ðức Kitô là người phò tá sự tội -- Ðừng nói gỡ! 18 Vì nếu tôi xây lại điều tôi đã phá, ắt tôi chứng tỏ mình là kẻ quá phạm! 19 Quả thế, nhân bởi Lề luật mà tôi đã chết cho Lề luật, ngõ hầu được sống cho Thiên Chúa: tôi đã cùng bị đóng đinh thập giá với Ðức Kitô. 20 Tôi sống, nhưng không phải tôi, mà là chính Ðức Kitô sống trong tôi. Ðời sống của tôi lúc này trong thân xác, tôi sống nó trong lòng tin vào Con Thiên Chúa, Ðấng đã yêu mến tôi và phó nộp mình vì tôi. 21 Tôi không hủy bỏ ơn của Thiên Chúa. Vì nếu có sự công chính nào nhờ bởi Lề luật, thì quả Ðức Kitô đã chết một cách vô lối!

 

Chương 03

II. Kinh Thánh Làm Chứng

Cho Tin Mừng Phaolô Rao Giảng

1. Lề Luật Và Lòng Tin

 

Ðức tin của Giáo hội Galat lâm nguy

1 Ôi! ngu xuẩn thay, dân Galat! Ai đã thổi bùa mê cho anh em? những kẻ đã thấy niêm yết trước mắt Ðức Yêsu Kitô bị đóng đinh thập giá! 2 Tôi muốn anh em bảo cho biết mỗi một điều này: Phải chăng do tự việc làm của Lề luật anh em đã chịu lấy Thần khí, hay do tự lòng tin vào lời rao giảng? 3 Anh em ngu xuẩn như vậy sao? Anh em đã khởi sự nơi Thần khí, để nay hoàn tất nơi xác thịt? 4 Bao kinh nghiệm lớn lao anh em được đều ra vô ích cả sao? Mà nếu thực là vô ích? 5 Vậy Ðấng đã ban xuống Thần khí cho anh em và làm nên những việc quyền phép giữa anh em, phải chăng đó tự việc làm của Lề luật, hay do tự lòng tin vào lời rao giảng?

Gương Abraham

6 Một kiểu như Abraham: Ông đã tin vào Thiên Chúa và sự ấy đã được kể cho ông như sự công chính. 7 Vậy anh em hãy biết rằng: Những ai nại vào lòng tin, họ mới thực là con cái Abraham. 8 và Kinh thánh vì thấy trước là Thiên Chúa giải án tuyên công dân ngoại do tự lòng tin, thì đã tiên báo Tin Mừng cho Abraham rằng: Nơi ngươi mọi dân tộc sẽ được chúc lành. 9 Cho nên những ai nại vào lòng tin thì được chúc lành cùng với Abraham, kẻ đã tin.

10 Vì ai nại vào việc làm của Lề luật thì phải ở dưới lời chúc dữ, bởi đã viết: Khốn cho mọi kẻ không lưu lại nơi hết các điều viết trong sách luật, để mà tuân theo. 11 Còn điều (quả quyết là): bởi Lề luật, chẳng ai có được giải án tuyên công, thì đó là một sự hiển nhiên: Người công chính bởi tin sẽ sống. 12 Mà Lề luật thì không nại vào lòng tin, nhưng là: Ai thi hành các điều ấy, thì sẽ nhờ đó mà sống. 13 Ðức Kitô đã chuộc ta khỏi án chúc dữ của Lề luật, một khi Ngài đã nên đồ chúc dữ vì ta, bởi đã viết: Là đồ chúc dữ, phàm ai bị treo cây gỗ, 14 ngõ hầu chúc lành của Abraham, dân ngoại cũng được chịu lấy trong Ðức Kitô; ngõ hầu nhân bởi lòng tin, ta được lĩnh lấy ơn đã hứa tức là Thần khí.

Lời hứa hơn Lề luật

15 Hỡi anh em, tôi xin nói theo kiểu người phàm: Một chúc thư đã làm theo thể thức, cho dẫu là của người phàm, thì không ai được hủy bỏ hay điền thêm gì vào. 16 Mà các lời hứa đã phán ra cho Abraham và miêu duệ của ông - Không nói: Cho các miêu duệ!, như thể cho một số nhiều, mà như thể cho một mà thôi: mà cho miêu duệ của ngươi, tức là Ðức Kitô. -- 17 Tôi muốn nói là: Ðiều Thiên Chúa đã thiết định trước kia đúng theo thể thức, Lề luật mãi bốn trăm ba mươi năm sau mới xuất hiện không làm cho vô hiệu được, đến đỗi thủ tiêu được cả lời hứa. 18 Vì nếu do tự Lề luật mà có cơ nghiệp, thì không còn phải là do tự lời hứa. Mà Thiên Chúa lại ban ơn cho Abraham nhờ một lời hứa! 19 Vậy thì Lề luật để làm gì? Ðể có quá phạm, mà Lề luật đã được thêm vào, chờ khi miêu duệ đến, kẻ đã được (Thiên Chúa) hứa cho (cơ nghiệp). Lề luật đã được thiết định nhờ các Thiên thần trao tay một người trung gian. 20 Nhưng trung gian hẳn không phải là trung gian của một người, còn Thiên Chúa thì chỉ có một!

Thời của Lề luật và thời của lòng tin

-- 21 Vậy thì các Lề luật phản lại lời hứa của Thiên Chúa sao?

-- Ðừng nói gỡ! Nhưng quả nếu có luật nào được ban ra mà có thể tác sinh, thì hẳn thực sự công chính là do tự Lề luật. 22 Nhưng Kinh thánh đã dồn tất cả mọi sự tội, ngõ hầu do tự lòng tin vào Ðức Yêsu Kitô, ơn đã hứa được ban xuống cho các kẻ tin.

23 Trước khi đức tin đến, ta đã bị giam cầm, dồn cả dưới quyền Lề luật, chờ thời mạc khải của đức tin sẽ đến. 24 Cho nên Lề luật đã thành quản giáo dẫn tới Ðức Kitô, ngõ hầu ta được giải án tuyên công do tự đức tin. 25 Một khi đức tin đến rồi, ta không còn phải ở dưới quyền quản giáo. 26 Vì hết thảy anh em là con cái Thiên Chúa nhờ bởi lòng tin trong Ðức Kitô Yêsu. 27 Vì anh em, phàm ai đã được thanh tẩy trong Ðức Kitô, thì đã được mặc lấy Ðức Kitô: 28 Không còn Do Thái hay Hi lạp; không còn nô lệ hay tự do, không còn nam hay nữ; vì hết thảy anh em là một trong Ðức Kitô Yêsu. 29 Mà nếu anh em thuộc về Ðức Kitô, Vậy thì anh em là miêu duệ của Abraham, những kẻ thừa tự thể theo lời hứa.

 

Chương 04

2. Lề Luật Và Ơn Của Thiên Chúa

 

Quyền nghĩa tử

1 Thiết nghĩ: bao lâu kẻ thừa tự còn là niên thiếu, thì không khác gì nô lệ, tuy nó là chủ cả mọi sự. 2 Nhưng nó phải ở dưới quyền bảo phụ và quản gia, mãi cho mãn hạn người cha đã định. 3 Chúng ta cũng vậy, khi ta còn là "niên thiếu", ta phải làm nô lệ dưới quyền những nhân tố trần gian. 4 Nhưng khi thời viên mãn đến, Thiên Chúa đã sai Con Người, sinh bởi người nữ, sinh dưới quyền Lề luật, 5 để cứu chuộc những kẻ ở dưới quyền Lề luật, ngõ hầu ta chịu lấy quyền nghĩa tử. 6 Mà bởi vì anh em là con cái, thì Thiên Chúa đã sai Thần khí Con của Người vào lòng anh em, (Thần khí) kêu lên: Abba, lạy Cha. 7 Cho nên người không còn là nô lệ, nhưng là con, mà nếu là con, thì cũng là kẻ thứa tự thể theo (ý của) Thiên Chúa.

8 Thuở trước, hồi không biết Thiên Chúa, anh em làm tôi những thần vốn không phải là thần; 9 còn nay đã được biết Thiên Chúa, phải hơn đã được Thiên Chúa biết đến, làm sao anh em còn trở lại một lần nữa với những nhân tố bất lực và nghèo nàn ấy? lại muốn làm tôi mọi chúng một lần nữa? 10 Anh em lại chăm chú giữ ngày, giữ tháng, giữ mùa, giữ năm! 11 Tôi sợ cho anh em! E rằng tôi đã lao đao vất vả vì anh em nột cách vô lối!

Nghĩ lại quá khứ của giáo hội Galat mà lo cho hiện tại

12 Anh em hãy nên như tôi, vì tôi cũng như anh em; hỡi anh em, tôi van nài anh em! Anh em đã không làm thiệt hại gì tôi cả! 13 Anh em biết: nhân vì thân xác lâm bịnh, mà tôi đã đến giảng Tin Mừng cho anh em lần trước tiên. 14 Trước sự thử thách anh em gặp nơi thân xác tôi, anh em đã không sinh lòng khinh khi, nhờm gớm; trái lại, anh em đã đón nhận tôi như một thần sứ của Thiên Chúa, như chính Ðức Kitô Yêsu. 15 Vậy thì đâu rồi, cái phúc anh em đã cảm thấy? Tôi đoan rằng nếu có thể thì anh em đã móc mắt mà hiến cho tôi rồi! 16 Vậy ra tôi đã nên kẻ thù của anh em, vì tôi giảng sự thật cho anh em sao? 17 Với anh em, họ nhiệt thành không phải vì ý ngay; họ muốn ly tán anh em, để anh em nhiệt thành với họ. 18 Gây (thiện cảm) nhiệt thành vì ý ngay lành, quả là điều lành, miễn là luôn luôn, chứ không phải chỉ khi nào tôi có mặt nơi anh em! 19 (Này anh em) con cái của tôi, những kẻ tôi đã phải quặn đau mà sinh ra mãi cho đến khi nào Ðức Kitô được thành hình trong anh em! 20 Ước gì tôi được có mặt bên anh em lúc này, mà uốn giọng lựa lời sao cho phải, vì thật tôi không biết tính sao về anh em!

Agar và Sara

21 Hãy nói tôi hay, anh em là những kẻ muốn đặt mình dưới Lề luật, anh em có nghe tường Lề luật không? 22 Vì đã chép rằng: Abraham có hai người con, một người do tỳ nữ, và một người do chính thất tự do; 23 người do tỳ nữ, thì sinh theo (luật thường tình) xác thịt, còn người do chính thất tự do, thì nhờ bởi lời húa. 24 Truyện ấy có lắm điều ngụ ý: vì hai người vợ chỉ hai giao ước. Một, thời phát tự núi Sina, sinh con đẻ cái mà làm nô lệ, đó là Agar! 25 Vả "Agar" gợi ngay đến núi Sina, trong vùng Árập -- đồng loạt với Yêrusalem lúc này, cả mẹ lẫn con vốn phận tôi đòi. 26 Còn Yêrusalem trên cao là chính thất tự do, tức là mẹ chúng ta! 27 Vì đã viết:

Hãy reo vui, hỡi người son sẻ không con,

hãy la vang tiếng hò, hãy vui ca, hỡi người chua hề ở cữ!

Vì đông đảo thay đoàn con của người cô quả,

gấp mấy đàn con người đã thành hôn.

28 Hỡi anh em, như Ysaac, anh em là con cái của lời hứa. 29 Nhưng cũng như thuở ấy, đứa con sinh theo (luật thường tình) xác thịt đã bắt bớ con sinh theo (ý mầu) Thần khí thế nào, thì nay cũng vậy! 30 Nhưng Kinh thánh nói gì? hãy đuổi tỳ nữ và con nó đi! vì con của tỳ nữ không được thừa hưởng đồng hàng với con của chính thất tự do. 31 Ấy vậy, hỡi anh em, chúng ta không phải là con cái của tỳ nữ, mà là của chính thất tự do!

 

Chương 05

III. Sự Tự Do Trong Tin Mừng

 

Hãy giữ vững sự tự do đã được

1 Chính để ta được tự do mà Ðức Kitô đã giải phóng ta! Vậy hãy đứng vững đừng để cho anh em lại bị quàng ách nô lệ một lần nữa! 2 Này tôi, Phaolo, tôi nói cho anh em hay: Nếu anh em đi chịu cắt bì, thì Ðức Kitô chẳng có ích gì cho anh em. 3 Một lần nữa, tôi dặn mỗi người đi chịu cắt bì rằng: buộc họ phải giữ trọn cả Lề luật. 4 Anh em đã mất nghĩa với Ðức Kitô, một khi anh em trông được giải án tuyên công nơi Lề luật, anh em đã đọa lạc khỏi giới ân sủng! 5 Vì chúng tôi, chỉ nhờ Thần khí và nại lòng vào tin, mà ngóng đợi sự công chính, mối hi vọng (của chúng tôi). 6 Vì chưng trong Ðức Kitô Yêsu, cắt bì hay không đều chẳng đáng kể, có chăng là lòng tin thi thố ra bằng đức mến.

7 Ðà anh em chạy đã khả quan! Ai đã cản anh em lại làm cho không còn biết chiều theo sự thật? 8 Việc khuyến dụ kia tất không phát tự Ðấng đã kêu gọi anh em. 9 Tí men cũng đủ làm cả khối bột dậy men! 10 Trong Chúa, tôi trông cậy rằng anh em sẽ không hứng theo một điều nào khác. Còn kẻ quấy rối anh em sẽ chuốc lấy án phạt vào mình, bất cứ người ấy là ai. 11 Phần tôi, hỡi anh em, nếu tôi còn rao giảng cắt bì, thì tại sao tôi bị bắt bớ? Vậy thì chướng ngại Thập giá đã tiêu ma mất rồi! 12 Phải chi họ tự thiến đi cho xong, những kẻ làm anh em bị rối loạn lên kia!

Ðược tự do để sống theo lòng mến

13 Vì, hỡi anh em, anh em đã được kêu gọi để được tự do; nhưng đứng lấy nê tự do mà sống theo xác thịt; trái lại hãy lấy lòng mến mà làm tôi nhau. 14 Vì chưng tất cả Lề luật đã được nên trọn nội một lời này: Ngươi hãy yêu mến đồng loại như chính mình. 15 Nhưng nếu anh em cắn xé nhau, ăn thịt nhau, thì hãy coi chừng kẻo mà diệt nhau đi mất!

16 Tôi xin nói là: hãy bước đi theo Thần khí, và anh em sẽ không làm thỏa đam mê xác thịt. 17 Vì xác thịt có những đam mê chống lại Thần khí; và Thần khí có những đam mê chống lại xác thịt, đôi đàng cự lại nhau, khiến anh em không thể hễ muốn gì là làm được. 18 Nhưng nếu anh em để Thần khí dẫn đi, anh em không phải chịu quyền Lề luật. 19 Mà đã rõ việc vàn của xác thịt, tức là: dâm bôn, ô uế, phóng đãng, 20 thờ quấy, ma thuật, hằn thù; kình địch, ghen tuông, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ, bè đảng, 21 ganh tị, say sưa, chè chén và các điều khác giống như vậy. Và tôi bảo trước cho anh em hay, như tôi đã từng bảo rồi, là những kẻ làm các điều ấy sẽ không được Nước Thiên Chúa làm cơ nghiệp! 22 Còn hoa quả của Thần khí là:mến yêu, vui mừng, bình an, rộng rãi, tốt lành, lương thiện, tín trực, 23 hiền từ, tiết độ. Không có luật nào chống lại các điều ấy. 24 Những ai thuộc về Ðức Kitô Yêsu thì đã đóng đinh xác thịt vào thập giá, cùng với các tình dục và đam mê. 25 Nếu sống bởi Thần khí, thì ta cũng hãy hướng theo Thần khí mà tiến bước!

Luật của Ðức Kitô

26 Ta đừng tìm hư danh, khiêu khích lẫn nhau, phân bì với nhau!

 

Chương 06

 

1 Hỡi anh em, ví thử có ai sa cơ phạm tội, thì anh em, những người thần thiêng, anh em hãy theo thần khí hiền từ mà sửa bảo người ấy, nhưng coi chừng về mình, kẻo ngươi cũng bị cám dỗ. 2 Hãy vác gánh nặng của nhau, và như thế anh em sẽ trọn Luật của Ðức Kitô. 3 Vì nếu ai tưởng mình là gì, mà kỳ thực là không, thì chỉ lừa gạt chính mình đó thôi. 4 Vậy ai nấy hãy hạch sách lấy mình, và bấy giờ sẽ có lý mà vinh vang, mình đọ với mình, chứ không đọ với ai khác; 5 vì mỗi người phải mang gánh nặng riêng mình.

6 Kẻ thụ giáo nghe Lời, hãy để cho người giảng dạy thông phần của cải. 7 Anh em đứng có tự khi! Thiên Chúa không để người ta nhạo báng Người! Vì ai gieo gì thì sẽ gặt nấy. 8 Kẻ gieo vào xác thịt mình, thì tự xác thịt sẽ gặt lấy mục nát; còn kẻ gieo vào Thần khí, thì do tự Thần khí, sẽ gặt lấy sự sống đời đời. 9 Làm lành, ta đứng quản ngại từ nan; đến thời đến buổi, ta sẽ gặt, miễn là đã không bỏ buông trôi. 10 Vậy bao lâu còn dịp, ta hãy làm lành đối với mọi người, mà nhất là đối với những ai cùng một gia đình đức tin.

Lời cảnh cáo kết thúc

11 Anh em hãy nhìn những chữ to đại này: tự tay tôi, tôi viết cho anh em đó!

12 Những người muốn được rạng mặt nở mày về phần xác thịt, chính họ thôi thúc anh em đi chịu cắt bì; chỉ vì một lẽ: họ muốn khỏi bị bắt bớ vì Thập giá của Ðức Kitô. 13 Vì những kẻ chịu cắt bì cũng không giữ Lề luật, nhưng họ muốn anh em đi chịu cắt bì để họ được vinh vang nơi phần xác thịt anh em. 14 Về phần tôi, ước gì tôi đừng có vinh vang (nơi một điều gì) trừ phi là nơi Thập giá của Chúa chúng ta, Ðức Yêsu Kitô, nhờ đó thế gian đã bị đóng đinh cho tôi, và tôi cho thế gian. 15 Vì chưng cắt bì hay không chẳng là gì cả! có chăng (là vì đã nên) một tạo thành mới!

16 Trên những ai sẽ rập theo qui tắc ấy, bình an cho họ! và lòng thương xót (của Thiên Chúa), và cho Israel của Thiên Chúa!

17 Từ nay, đừng có ai gây phiền hà cho tôi nữa! Này đây, tôi mang trên thân mình tôi những vết hằn của Ðức Yêsu.

18 Hỡi anh em, ân sủng của Chúa chúng ta, Ðức Yêsu Kitô, ở cùng Thần khí anh em. Amen.

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Tân Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page