Bài Giảng Lễ Giáng Sinh 1996—Thánh Lễ Nửa Ðêm Giáng Sinh - Roma
1. "Trong đêm khuya, vang dội lên một tiếng nói" (trích lời bài hát Giáng Sinh tiếng Balan). Tiên Tri Isaia trong bài đọc thứ nhất của Thánh Lễ nói rằng: "Dân tộc đã từng bước đi trong bóng tối, nay nhìn thấy ánh sáng lớn; một ánh sáng chiếu toả trên những ai đã từng sống trong vùng đất tối tăm."(Is9,1). Ánh Sáng chiếu toả, vì một "Hài Nhi đã được sinh ra cho chúng ta, một người con đã được trao ban cho chúng ta" (Is 9,5).
Bài hát Giáng Sinh bằng tiếng BaLan được trích dẫn trên, chỉ rõ cho ta biết tiếng nói trong đêm tối đó như sau: Nầy, hỡi các mục đồng, Thiên Chúa Giáng Sinh ra cho các người. Hãy mau đến Bêlem để kính chào Chúa. Ðó cũng là tiếng nói được vang lên trong bài phúc âm theo thánh Luca, vừa được công bố: Trong vùng đó, có những mục tử đang thức ban đêm, để canh chừng đoàn chiên. Một thiên thần Chúa xuất hiện truớc các ông, và vinh quang của Thiên Chúa bao phủ lấy các ông. Các ông hết sức hoảng sợ, nhưng thiên thần nói với các Ông: Xin đừng sợ. Nầy, tôi báo cho các ông một tin vui to lớn, tin vui cho toàn dân: ngày hôm nay được sinh ra tại thành của Vua Ðavid một Ðấng Cứu Thế, là Chúa Giêsu Kitô. Ðây là dấu chỉ cho các người: các người sẽ gặp một em bé vấn trong khăn, nằm trong máng cỏ. (Lc 2,8-12). Bài hát Giáng Sinh có thêm câu như sau: Các mục đồng ra đi. Họ gặp trong máng cỏ một Hài Nhi với tất cả những dấu chỉ loan báo truớc về sự sinh ra của hài nhi. Các ông thờ lạy con trẻ đó như một vị Thiên Chúa.."
2. Tất cả những gì thánh sử Luca viết ra trong phúc âm của ngài về cuộc sinh hạ của Chúa Giêsu, đã được dịch ra trong rất nhiều bài hát và các tác phẩm văn chương; và tất cả kết thành truyền thống phong phú được gợi hứng từ Giáng Sinh. Chúng ta mang theo với mình truyền thống nầy, khi đến tham dự thánh lễ nửa đêm, còn được gọi là "thánh lễ của các mục đồng". Và vào giờ nầy, cùng với tôi, Giám Mục của Roma, biết bao giám mục và linh mục trên khắp thế giới cùng cử hành thánh lễ.
Tại mỗi địa phuơng, những bài ca trong và ngoài phụng vụ, đều cao rao niềm vui Chúa Giáng Sinh. Thiên thần nói: Ðừng sợ. Hãy vui lên. Sự sinh ra của một con người luôn luôn là nguồn mạch cho niềm vui lớn. (x. Gn 16,21). Vậy thì, sự sinh ra của Ðấng là Thiên Chúa và là Con Nguời phải là niềm vui cao cả biết là chừng nào đây? Isaia nói: Họ vui mừng truớc nhan Ngài, như thể niềm vui của mùa gặt lúa. (Is 9,2). Mùa gặt lúa riêng biệt! Ðây, nhân loại được chín mùi trong giây phút nầy đây, khi Ðấng tạo hoá được sinh ra từ "Người Nữ". Con người, đã được tạo nên giống hình ảnh Thiên Chúa, lớn lên và tiến bước về Ðấng vừa là con người, vừa là Thiên Chúa, và trong Ngài con người lãnh nhận hồng ân về chính sự hoàn thiện của mình và trong Ngài, đồng thời, mọi tạo vật được đưa lên cho đến mức hoàn hảo trọn đầy.
Bài đáp ca của thánh lễ công bố rằng: Hãy hát lên cho Chúa một bài ca mới. Hỡi toàn thể trái đất, hãy hát lên mừng Chúa. Hãy hát lên mừng Chúa và hãy chúc tụng danh Ngài. Hãy nói lên ngày nầy qua ngày nọ cho mọi người biết ơn cứu rỗi của Chúa (TV 95-96,1-2). Và bài hát Giáng Sinh gợi lại: Tất cả tạo vật hãy hát lên mừng Chúa. Lời mời gọi chúc tụng nầy còn vang lên một cách thật hùng hồn. Ðây, trọn cả tạo vật, mà thánh Phaolô đã mô tả với những lời như sau: tạo vật đang chờ đợi một cách nao nức sự mạc khải của những con ái Thiên Chúa (Rom 8,19), trọn cả tạo vật trở thành chứng nhân cho sự mạc khải của con Thiên Chúa trong xác thể con người. Ðồng thời, đây là khởi đầu và nền tảng cho sự mạc khải của những người đã trở thành con cái nam nữ của Chúa, nhờ được Thiên Chúa nhận làm nghĩa tử, ơn gọi cho tất cả. Cuộc Giáng Sinh của Chúa ban cho chúng ta những lý do sâu xa biết là chừng nào để sống vui tươi.
Thánh Phaolô cũng nói về những lý do đó, trong bài đọc thứ hai của thánh lễ hôm nay, như sau: Ân sủng của Thiên Chúa đã xuất hiện để cứu rỗi mọi người. Con Thiên Chúa không đến với thế gian với đôi tay không có gì cả. Chính tại hang đá Bêlem, Người Con lãnh nhận những quà tặng của các mục tử. Nhưng truớc hết, chính Người mang lại món quà cao cả: Lòng quảng đại của Ngài không thể tả được: "Thiên Chúa Cha ngày hôm nay trao ban cho chúng ta một hồng ân không thể diễn tả được từ trời xuống, như Ngôi Lời hằng sống trở thành Xác Thể, nhờ quyền năng của Ngài. Chính hồng ân không thể diễn tả được nầy, mà thánh tông đồ gọi là Ân Sủng,- hồng ân được chia sẻ sự sống của Thiên Chúa, một hồng ân phổ quát cho mọi người, mở ra con đường sự cứu rỗi đời đời - hồng ân đó là nguồn mạch sâu xa nhất của niềm vui Giáng Sinh.
Với niềm vui nầy trong tâm hồn, chúng ta cử hành phụng vụ long trọng và đầy sức thu hút của đêm tối. Chúng ta muốn kết hiệp với các ca đoàn thiên thần cúi mình trên máng cỏ ở Bêlem vừa chúc tụng Thiên Chúa rằng: Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho con người được Chúa yêu thuơng (Lc 2,14). Ngày hôm nay, chúng ta cầu nguyện cho tất cả mọi người, Kitô và không Kitô, tin và không tin. Thật vậy, chúng ta muốn sống trung thành với hồng ân mà Thiên Chúa mang đến trong đêm giáng sinh tại Bêlem: Ân sủng của Chúa Giêsu Kitô, chúa chúng ta, được thể hiện cho tất cả mọi người.
Từ Vương Cung Thánh Ðường thánh Phêrô Nầy, tôi xin gởi đến từng người lời cầu chúc chân thành, và tôi cầu xin cho nguồn mạch niềm vui phát sinh ra từ lịch sử con người với cuộc sinh hạ của con Thiên Chúa, được tràn đầy cho tất cả, sao cho mỗi người được múc ra từ đó và làm dịu mát cơn khát của họ. Phải, nguồn mạch ơn cứu độ mà Thiên Chúa muốn cống hiến cho từng người, giờ đây được mở ra. Chính vì lý do nầy mà Thiên Chúa trở nên gần gủi chúng ta, vừa trở nên như mọi người nơi Con Ngài: Thiên Chúa Thật và là Con Nguời Thật.
Thiên Chúa Giáng Sinh, quyền năng của con người bị xáo trộn; Thiên Chúa trên trời hạ mình xuống, ánh sáng bị che khuất, sự vô cùng bị giới hạn lại. Trong đêm Giáng Sinh, những giới hạn của cuộc sống con người, được nới rộng ra. Con Thiên Chúa, khi nhận lấy trên Ngài, mọi giới hạn của con người, Ngài mở ra truớc mắt chúng ta viễn ảnh của sự vô cùng của Thiên Chúa. Hôm nay Ðấng Cứu Thế của mọi người Giáng Sinh. Chúng ta hãy đến thờ lạy Ngài.