THỜI SỰ: Louis Martin và Azelia Guérin: thân phụ và thân mẫu Thánh Nữ Têrêsa, gương mẫu cho người cha, người mẹ gia đình.
Chúa nhật 19.10.97 này, Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu được tôn phong lên Bậc Tiến sĩ Hội Thánh. Ðức Thánh Giáo Hoàng Pio X (1903-1914) đã nói: "Têrêsa là Vị Thánh lớn nhất của thời đại mới". Têrêsa trở nên Vị Thánh lớn, dĩ nhiên vì Têrêsa đã biết đáp lại cách can đảm tiếng gọi của Thiên Chúa và do ơn thánh của Người. Nhưng Têrêsa nên thánh một phần lớn do công ơn giáo dục đạo đức của cha mẹ và của sự giúp đỡ tận tình của các chị trong gia đình đối với em út. Chúa nói trong Phúc Âm: "Xem quả biết cây. Cây tốt sinh ra trái tốt" (Lc 6,43). Têrêsa là trái tốt bởi cây tốt, tức thân phụ và thân mẫu: Louis Stanislas Martin và Azelia Guérin. Cả hai Ông, Bà chắc chắn sẽ được tôn phong lên bậc Chân phước trong tương lai gần đây. Ngày 26 tháng 3 năm 1994, Bộ Phong Thánh đã công bố Sắc lệnh công nhận tính cách anh hùng về các nhân của hai Ông, Bà. Việc công nhận này là một hành động nền tảng trên con đường tiến lên danh dự bàn thờ. Từ nay hai Ông, Bà được tước hiệu "Ðáng kính". Từ bậc Ðáng Kính lên Bậc Chân phước, cần có một phép lạ.
Gia dình Ông, Bà Martin và Azelia là một gia đình khác thường. Khác thường không phải chỉ vì đã cung cấp cho Giáo hội một Vị Thánh, được cả thế giới biết đến và cầu khẩn, mà còn vì cha mẹ là những tín hữu thánh thiện và cả 4 người con gái đều là những vị đã hiến toàn thân cho Chúa trong Tu viện Carmel và Tu viện Visitation: tất cả đều là những linh hồn phong phú về nhân đức. Trong thư ngày 26 tháng 7 năm 1897 (năm qua đời: 30.9.1897) gửi cho người anh thiêng liêng linh mục truyền giáo, cha Maurice Bellière, Têrêsa viết: "Thiên Chúa nhân từ đã ban cho em một người cha và một người mẹ xứng đáng trên trời hơn dưới đất".
Louis Martin sinh tại Bordeaux ngày 22.8.1823, vì người cha lúc đó làm sĩ quan trong quân đội Pháp tại thành phố này. Khi cha về hưu, gia đình định cư tại Alençon. Louis là người suy tư nhiều, ưa thích im lặng và đạo đức sâu xa. Ðã có lần tỏ ý muốn sống đời tu dòng tại Tu viện Thánh Bernard, nhưng không thể thực hiện ý muốn được, vì lúc đó Louis không biết latinh, tiếng được dùng trong các kinh phụng vụ của Tu viện. Louis học nghề sửa đồng hồ, sau đó mở tiệm bán đồng hồ tại Alençon. Nhờ tính tình mực thước và nghiêm chỉnh, Louis đã thành công nhiều và được khách hàng tôn trọng, tín nhiệm và quí mến.
Azelia Guérin, một phụ nữ can đảm và hấp dẫn. Cô cũng là con gái của một sĩ quan trong quân đội Pháp. Cô sinh ngày 23.12.1831 tại Saint-Denis-sur-Sarthon, trong miền Normandie, nhưng gia đình sau này chuyển về Alençon. Azelia là một thiếu nữ rất đạo đức, cảm thấy mình có khuynh hướng sống đời tận hiến trong tu viện. Trong khi người chị Elise vào Dòng Visitation (Ðức Bà viếng thăm), Azelia tìm cách để được nhận vào dòng "Nữ tử bác ái" tại bệnh viện Alençon; đơn xin bị bác bỏ. Azelia cầu nguyện với Chúa: "Lạy Chúa, bởi vì Chúa nghĩ con không đáng là bạn của Chúa, xin ban cho con nhiều con cái và tất cả sẽ hiến dâng cuộc đời cho Chúa". Nghĩ đến tương lai, Azelia xin ơn soi sáng nơi Ðức Trinh Nữ Maria, Ðấng mà cô kính mến nhiều. Nhờ ơn soi sáng, Azelia khám phá được một sở chuyên nghề làm ren (dentellerie) nổi tiếng trong thành phố Alençon. Azelia đến học nghề và các bí quyết của nghề. Nhờ trí thông minh, sau thời gian Azelia đã tự mở một sở nhỏ để làm nghề này.
Tình cờ một ngày kia trên cầu Saint Leonard, Azelia gặp một thanh niên: khuôn mặt và kiểu cách của chàng gây cảm tình ngay. Cũng trong lúc đó, Azelia nghe một tiếng nói trong tâm hồn: "Ðây là một thanh niên dành cho cô". Thanh niên đó chính là Louis Martin. Lễ thành hôn được cử hành ngày 13 tháng 7 năm 1858. Chúa nghe lời Azelia cầu xin. Hai ông, bà được 9 người con. Tiếc thay, 4 đã chết lúc còn nhỏ. Dù đau khổ nhiều và trong lúc khóc thương các con chết đi, Azelia, vì có đức tin mạnh mẽ, sâu xa, không từ chối ơn của chức làm mẹ, vì bà tin rằng: các con chết đi được hưởng hạnh phúc của một cuộc sống vô tận. Louis và Azelia, trong sự phong phú thiêng liêng và trong nhân cách nổi bật, đã lập được một gia đình trong tình yêu thương và trong đức tin vững chắc: một gia đình đáng làm kiểu mẫu lý tưởng của "Giáo hội thánh thất", mà Công đồng Vatican 2 đã đề cao. Việc cầu nguyện phụng vụ và trong gia đình, thánh lễ hằng ngày và rước lễ mỗi khi được phép, theo luật lệ thời đó, lãnh bí tích hòa giải, việc hướng dẫn thiêng liêng, yêu mến Lời Chúa và lưu ý đến nền văn hóa tôn giáo....tất cả hòa với công việc tậân tụy giáo dục con cái về nhân bản, luân lý và thiêng liêng, về chăm chỉ làm việc, để cùng với cha mẹ bảo đảm kinh tế gia đình... Trong một gia đình như vậy, đức ái đối với người nghèo, người túng cực trở nên quảng đại, qua việc đóng góp rộng rãi vào các công việc từ thiện, các sáng kiến về phụng tự, các nhu cầu của xứ truyền giáo, lo lắng thi hành đức công bình xã hội đối với người thợ thuyền và các người giúp việc trong nhà...
Azelia luôn luôn mong ước có mợt người con linh mục và truyền giáo. Cả hai con trai đã chết lúc còn nhỏ. Người con sau cùng, Têrêsa, không những Chúa ban như một nhà truyền giáo thông thường, mà như Quan Thầy các xứ truyền giáo, ngang hàng với Thánh Phanxico Xaviê. Giữa biết bao ơn Chúa ban, Louis Martin và Azelia Guérin còn biết lãnh nhận trong đức tin và trong bình thản, các đau khổ Chúa gửi đến. Bị ung thư nơi ngực, Azelia lãnh nhận một cách anh hùng những đau đớn không ai tả lại được. Ngày 27 tháng 8 năm 1877, Bà qua đời, để lại 5 người con gái mồ côi, con lớn nhất mới có 17 tuổi; Têrêsa cuối cùng: 4 tuổi. Với cái chết của người vợ hiền, Louis Martin gia tăng tình yêu thương và sự tận tụy để lo lắng cho các con. Ông di chuyển gia đình về Lisieux, để các con có thể tìm được một sự nâng đỡõ tinh thần của gia đình Isidore Guérin, em ruột của Azelia. Chúa đòi ông từng đứa con một, đứa này sau đúùa khác và ông đáp lại cách quảng đại . Chúa lại đòi chính bản thân của ông: sức khoẻ, trí tuệ và sự tự do. Ông bị chứng bất toại não, rồi chứng cứng động mạch. Ông qua đời tại Le Mans ngày 29.7.1894, được cô con gái Céline giúp đỡ rất tận tình đến hơi thở cuối cùng. Thi hài của Louis và của Azelia hiện nay được đem về an táng trong Ðền thờ được xây cất để kính "Thánh Nữ Têrêsa, mà hai Ông, Bà tặng cho tước hiệu "Vị Hoàng hậu bé nhỏ "của ba, má".
Roma ngày 16.10.97
P. Trần đoàn Kết, Lm