Một người bạn trung tín thì giống như một chổ trú an toàn. Anh hãy tìm một người như thế, và anh sẽ gặp được một kho tàng. Không có gì giá trị cho bằng người bạn, và người bạn thì không có giá cả (Sirak 6,14-15).
Robert Veninga trình bày trong cuốn sách "Món quà của Hy vọng" về một nhóm người nâng đỡ những người cai rượu như sau: Tình bạn của bảy người nầy là một tình huynh đệ keo sơn nhất tôi chưa bao giờ thấy... Ngay cả khi họ phải đi xa lo chuyện làm ăn, họ đều sắp xếp chắc chắn là họ sẽ về nhà kịp cuộc họp chung mỗi tối thứ bảy. Ðối với họ, cuộc gặp mặt đó quá quý không thể bỏ được.
Tôi có thể nhớ lại có lần nào tôi đã hy sinh để khỏi lỡ hẹn cuộc gặp mặt với anh chị em trong nhóm cầu nguyện của tôi không?
Vinh dự của tình bạn, không phải là bàn tay mở rộng, không phải là nụ cười tử tế, không phải là niềm vui bằng hữu. Nhưng là một cảm nghiệm bên trong khi một người khám phá ra rằng có một người khác tin mình và họ sẵn sàng đặt hết tin tưởng ở mình. (Raph Waldo Emerson).
Quý vị và các
bạn thân mến,
Khía cạnh được nhắc đến
trong bài suy niệm hôm nay về việc cầu
nguyện, là tình bạn và sự
họp chung với nhau, một lòng một
ý để cầu nguyện. Chúng
ta thường dùng cách nói: chúng
ta hãy cầu nguyện, chúng ta hãy
hiệp ý cầu nguyện. Nhưng thử
hỏi trong thực tế, chúng ta có
thật sự một lòng một ý hiệp
chung với nhau mà cầu nguyện hay không?
Ngoài việc cầu nguyện cá nhân,
chúng ta còn có sinh hoạt cầu nguyện
chung với nhau. Việc cầu nguyện chung
nầy đôi khi bị làm giãm mất
giá trị của nó, bị xem như là
một hình thức bên ngoài quy tụ
nhiều người chung với nhau, mà
không có tâm đồng ý hiệp
chung với nhau, không có tình hiệp
thông liên kết mọi thành phần
lại với nhau. Nếu như vậy, thì
việc cầu nguyện chung bị mất đi
ý nghĩa của nó. Vì sự
hiệp thông giáo hội, vì mỗi người
đồ đệ của Chúa Giêsu
Kitô là một chi thể của nhiệm
thể Chúa, nên người Kitô
không thể nào là một hòn đảo
biệt lập được. Trong đời
sống cầu nguyện, cá nhân hay cộng
đoàn, người đồ đệ
của Chúa không thể hành động
cô độc. Nếu tình bạn tự
nhiên đã là điều đáng
quý rồi, thì tình bạn siêu nhiên,
tình bạn trong sinh hoạt cầu nguyện chung
với nhau, lại càng đáng quý
giá hơn nữa. Vã lại, việc
cầu nguyện còn củng cố cho tình
bạn tự nhiên của chúng ta được
phát triển tốt đẹp thêm mãi.
Người sống đời cầu
nguyện, không thể nào không có
những người bạn và cũng
không thể nào không trở thành
người bạn của tất cả mọi
người. Ðời sống cầu
nguyện đã biến đổi anh Charles
de Foucauld thành người bạn, người
anh em của tất cả mọi người.
Ðây là một trong những thước
đo của đời sống cầu
nguyện đích thực.
Lạy Chúa, trong những giây phút đặc biệt dành riêng cho việc cầu nguyện, xin Chúa ban ơn biến đổi tâm hồn chúng con trở nên mở rộng đón nhận mọi người, mọi anh chị em. Xin Chúa giúp con trở thành người anh chị em của tất cả, không bao giờ muốn loại bỏ ai ra khỏi quan tâm yêu thương của mình. Amen.