Chấp nhận theo Chúa Giêsu vô điều kiện và sống theo Ngài với tất cả tâm hồn, không phải là điều dễ. Không thiếu những giây phút yếu lòng, chán nản, khô khan. Chúng ta phải theo Chúa giữa bao cám dỗ không thể tránh được. Không thiếu những lúc chúng ta bị sự quyến rũ của thế gian lôi kéo. Nếu chúng ta đọc lại ngôn sứ Eâzêkiel và nhất là ngôn sứ Hôsêa, chúng ta sẽ thấy là nhiều khi chúng ta cũng là Israel bất trung. Nhiều lần chúng ta đã dâng lễ vật và tiến hương trước các ngẫu tượng; nhiều lần Chúa Giêsu bị đẩy ra bên lề cuộc sống chúng ta (x. Hs 11,1-9).
Nhưng trở ngại to lớn nhất không phải là những cám dỗ từ bên ngoài, mà là sự sợ hãi nằm ngay trong chính chúng ta. Chúng ta sợ cái nhìn đầy yêu thương của Chúa, không còn tin tưởng vào Chúa như lúc ban đầu, không còn muốn để cho Chúa hướng dẫn cuộc sống nữa. Chúng ta để cho mình bị lôi cuốn theo tiền bạc của cải, chạy theo các thế lực và quyền bính danh vọng hay một thụ tạo nào đó, hoặc để cho mình bị chi phối bởi những bận tâm lo lắng. Thay vì quảng đại hiến thân cho Chúa, chúng ta bắt đầu khép kín con tim và đặt tất cả hy vọng vào các thực tại trần thế.
Nhưng dù có thế nào đi nữa, chúng ta không có lý do nào để thất vọng hay tuyệt vọng, vì Thiên Chúa luôn trung thành trong tình yêu của Ngài và rộng tay đón chờ. Ðó chính là trường hợp của Israel được diễn tả trong sách ngôn sứ Hôsêa như sau:
"Ngay từ khi Israel còn thơ ấu, Ta đã thương yêu chúng, và từ đất Aicập, Ta đã gọi chúng là con Ta. Tuy nhiên Ta càng gọi, thì chúng lại càng lìa xa Ta; chúng dâng của lễ cho thần Baal, và chúng thắp hương nến trước các ngẫu tượng. Ta đã nâng niu Ephraim và dạy chúng tập đi, tuy nhiên chúng đã không nhìn ra là Ta săn sóc chúng. Ta dẫn dắt chúng bằng sợi dây nhân ái, bằng sự ràng buộc yêu thương; Ta đã đối xử với chúng như người mẹ nâng niu con thơ kề má. Ta đã nghiêng mình trên nó, và đút cơm cho nó ăn. Dân Ta rất cứng lòng, không chịu ăn năn trở lại. Ðược mời gọi nhìn lên cao, nhưng không ai biết ngước mắt trông lên. Làm sao Ta có thể bỏ rơi ngươi, hỡi Ephraim. Làm sao Ta có thể đẩy ngươi vào tay kẻ khác, hỡi Israel?" (Hs 11,1-9).
Mỗi người chúng ta cần đọc đi đọc lại những lời trên của tiên tri Hôsêa vừa suy niệm những sự chăm sóc dịu dàng của Thiên Chúa đối với mình, như người mẹ nâng niu đứa con thơ kề bên má, ngõ hầu gia tăng thêm niềm xác tín, hạnh phúc, niềm vui, lòng hăng say phục vụ và trung thành trong ơn gọi. Tuy tiên tri Hôsêa mô tả sự chăm sóc của Thiên Chúa đối với dân Israel, nhưng chúng ta cũng có thể hiểu và áp dụng cho mỗi một người được Ngài mời gọi. Thiên Chúa không bao giờ từ bỏ con người, cả khi con người lìa xa Ngài. Ngài luôn luôn có sáng kiến để đưa con người trở lại với tình yêu Ngài. Và không phải chúng ta chỉ nhằm sống trong tình yêu Chúa thôi, mà còn phải nhằm lớn lên vững mạnh trong tình yêu đó nữa. Sự cầu nguyện và chiêm niệm là phương thế không thể thiếu trong đời sống người được gọi làm chứng cho tình yêu Chúa giữa anh chị em. Ðó là những giây phút con người mở rộng tâm hồn đón nhận Thiên Chúa và tình yêu của Ngài. Cùng với việc cầu nguyện, còn có việc đọc, suy niệm và sống Tin Mừng, để được mỗi ngày một trở nên giống Chúa hơn, để cho tinh thần của Chúa thấm nhập vào mọi khía cạnh cuộc sống. Hãy để cho Chúa yêu thương, chăm sóc và hướng dẫn cuộc đời chúng ta. Ðừng lo sợ đóng kín tâm hồn mình trước tình yêu Chúa.
Lạy Chúa, này con đây, xin Chúa hãy yêu thương con, và dùng con theo thánh ý Chúa. Con thật lòng muốn, nhưng xin Chúa hãy giúp con đến với Chúa và tin tưởng vào tình yêu thương của Chúa. Amen.