Từ đầu Triều Giáo Hoàng đến nay, hằng năm ÐTC vẫn gửi một thư riêng cho các Linh mục, vào dịp Thứ Năm Tuần Thánh, ngày Chúa Giêsu lập Bí Tích Thánh Thể và Chức Linh muc thừa tác. Thư năm nay có tính cách đặc biệt, không những được viết ra trong Năm Thánh, năm Giáo hội cử hành Ðại toàn xá, kỷ niệm 2000 năm Chúa giáng sinh và Ơn Cứu chuộc, nhưng còn đặc biệt vì thư này được ÐTC ký tại Nhà Tiệc li ngày 23 tháng 3 năm 2000, sau thánh lễ cử hành tại chính nơi Chúa đã lập Bí tích Thánh Thể và Chức Linh mục trong Bữa tối sau cùng với các môn đệ.
ÐTC đã muốn ký thư này trong những ngày hành hương tại Thánh địa. Cuộc hành hương Thánh địa của ngài nhắc cho toàn thể Giáo hội trở về nguồn. Việc ký thư gửi cho các linh mục tại chính nơi Chúa lập Bí tích Thánh Thể và Chức Linh mục là một cử chỉ đầy ý nghĩa, nhắc nhở các linh mục trở về Nhà Tiệc li. Lời kêu gọi hằng năm của ÐTC gửi cho các linh mục trở về cái chính yếu. Cái chính yếu này nhiều khi bị lãng quên bởi những hoạt động và công việc bên ngoài của đời sống hằng ngày. Lời kêu gọi còn mạnh mẽ hơn nữa trong Năm Thánh và nhất là từ nhà Tiệc li, muốn nhắc nhở các linh mục bay cao lên, bay cao hơn nữa trong Chức Linh mục đã lãnh nhận, nghĩa là hãy trở về "Nhà Tiệc li", để cùng với Chúa Giêsu sống lại Mầu nhiệm Thánh Thể, nguồn mạch sự sống và sức mạnh thiêng liêng của tất cả các hoạt động của Chức Linh mục. "Hãy ở trong tình yêu của Ta. Không có Ta, các con không thể làm được công việc gì cả".
Trở về Nhà Tiệc Li, nghĩa là trở lại nguồn gốc của Chức Linh mục. Lời kêu gọi của ÐTC rất quan trọng, cách riêng đối vối thời đại này, thời đại không muốn nhớ lại dĩ vãng, hầu như chỉ lưu ý đến những cái gì trước mắt. Chức Linh mục cũng bị ảnh hưởng bởi những hoàn cảnh của đời sống, bị lu mờ, liều đi đến mất nền tảng, mất căn cước nguyên thủy, mất cả ý nghĩa thiêng liêng.
Trở lại Nhà Tiệc li, tức là trở lại nguyên thủy của Thừa tác vụ của linh mục, một Thừa tác Chúa Giêsu, vì tình yêu thương riêng, đã dành cho những người đã được chọn cách riêng (xem thư số 43).
Việc nhớ lại mình được sinh ra bởi Tình Yêu thương vô tận là điều kiện thiết yếu, để tiến bước, với tâm hồn bình thản an vui, trong Thừa tác vụ, hoặc để bắt đầu lại với sự hăng say hơn, với lòng trung thành hơn với ơn gọi đã lãnh nhận (xem số 4).
Việc nhớ lại mình đã được gọi làm đại diện Chúa Giêsu "in persona Christi", để tiếp tục sứ vụ cứu thế của Người, tức là một thúc đẩy để sống xứng đáng ơn gọi của mình, sống đúng chiều kích mà Chúa muốn:
- chiều kích "phục vụ, vì chính Chúa đã tự chấp nhận kiểu sống của một người "nô lệ". Ta đến không để được phục vụ, nhưng để phục vụ". Việc Chúa rửa chân cho các môn đệ trong ngày thứ năm Tuần Thánh dạy linh mục phải sống tinh thần phục vụ, tránh mọi tác phong quan liêu.
- chiều kích của việc hiệp thông: Chúa đã cầu nguyện cách riêng cho các môn đệ trong Bữa tối. "Ut sint unum" (xin cho họ hiệp nhất và hiệp thông với nhau). Còn biết bao chia rẽ giữa các người đã được Chúa chọn. Chia rẽ do chính mình gây nên, chia rẽ do người ngoài gieo rắc, để "đục nước, béo cò". Tiếc thay đã có nhiều linh mục rơi vào cạm bẫy này.
- chiều kích của khiêm tốn. Cho dù bất xứng, tội lỗi, vô tài, Chúa Giêsu đã chọn, để cất nhắc lên làm Thừa tác của Người. "Từ tro bụi, Chúa đã cất nhắc tôi lên hàng các vị vương tước...". Không phải vì công nghiệp của một người nào, chỉ vì tình yêu thương cách riêng. Ý thức rõ ràng như vậy, Linh mục cần sống khiêm tốn, không tìm danh lợi mình, không chạy theo, vận động để lên chức tước, hay cố thủ địa vị. Trong mọi sự chỉ tìm vinh danh Chúa mà thôi.
Trở về Nhà Tiệc li sẽ giải thoát các linh mục nhất là khỏi liều đi đến chỗ thi hành Thừa tác vụ như máy móc, như những công chức nhà nước. Trở về Nhà Tiệc li sẽ giúp linh mục trở nên linh mục hơn, bằng sống và thi hành Thừa tác vụ như "linh mục", như Lễ hy sinh, theo gương Chúa Giêsu Kitô (số 8).
Dĩ nhiên linh mục không phải chờ đợi trở về Nhà Tiệc li ngày thứ năm tuần thánh mà thôi, mà phải trở lại hằng ngày với việc cử hành thánh lễ. Cử hành thánh lễ là trung tâm điểm của đời sống linh mục; từ đây tất cả chiếu sáng và tất cả đều hướng về đây (số 10). Vì thế, trong phần kết thư, ÐTC ghi lại mấy chỉ thị sau đây:
- cử hành thánh lễ luôn luôn với lòng sốt sắng, nghiêm trang (in persona Chrsiti);
- năng đến kính viếng và dừng lại lâu giờ trước Thánh Thể trong Nhà Tạm: Chúa Giêsu hiện diện tại đây, để thờ kính Người, để cầu nguyện, để suy tư.
- tìm học hỏi nơi Thánh Thể cách sống đầy đủ Chức Linh mục.
- việc làm cho các tín hữu khám phá ra kho tàng quí báu của Thánh lễ và của sự hiện diện của Chúa trong Thánh Thể, tất cả tùy thuộc nơi mối quan hệ của linh mục với Chúa Giêsu Thánh Thể (số 14).
Cần đọc thư này
và đón nhận những lời
mời gọi tha thiết của ÐTC, đầy
tình yêu thương đối với
các linh mục, cách riêng cần sống
mỗi ngày mỗi đầy đủ
hơn Chức Linh mục đã lãnh
nhận. Có như vậy, linh mục sẽ canh
tân đời sống riêng mình,
để rồi canh tân dời sống
các linh hồn đã được
phú thác cho. Canh tân thiêng liêng
là mục tiêu chính của Năm Thánh.
Linh mục phải là người tiến
đến cuộc canh tân này trước
các người khác. "Exemplun dei vobis".
Cha để gương lại cho các con. Ước
gì mỗi linh mục lặp lại được
lời nay trước các tín hữu
của mình! Hoặc lời của Thánh
Phaolô: Anh chị em hãy theo gương tôi,
như tôi theo gương Chúa Kitô vậy
(1 Cor 4, 16).