Sứ Ðiệp Phục Sinh 1999.
Lúc 10:30 sáng Chúa Nhật Phục Sinh, ÐTC Gioan Phaolô II đã chủ tế Thánh Lễ Phục Sinh tại Quảng Trường Thánh Phêrô, được trang hoàng đầy hoa đẹp đến từ Hòa Lan. Sau lời nguyện kết lễ, ÐTC cùng với cộng đoàn hát kinh Lạy Nữ Vương Thiên Ðàng (Regina Caeli), rồi tiếp liền đó, vì đã đến 12 giờ trưa, nên ÐTC ở lại nơi cử hành Thánh Lễ mà đọc sứ điệp Phục Sinh, thay vì lên đọc tại Bao Lơn Mặt Tiền Ðền Thờ Thánh Phêrô, như thói quen thường làm trước đây. Trong sứ điệp, người ta lưu ý đến những lời lẽ mạnh mẽ ÐTC kêu gọi hòa bình cho Kosovo. ÐTC đã bắt đầu sứ điệp như sau:
1. "Haec est dies quam fecit Dominus".
Ðây là Ngày Thiên Chúa đã
làm.
Trong sách Sánh Thế, chúng ta đọc
thấy vào khởi đầu, có
những Ngày của công việc Tạo
Dựng, trong đó Thiên Chúa hoàn
thành việc tạo dựng Trời Ðất
và tất cả những gì trong Trời
Ðất; Thiên Chúa tạo dựng
con người giống hình ảnh Ngài,
và ngày Thứ Bảy, Thiên Chúa
nghỉ việc (x.2,2).
Trong Lễ Vọng Phục Sinh, chúng ta đã lắng nghe bài tường thuật đầy ý nghĩa về công cuộc tạo dựng nầy; bài tường thuật đưa chúng ta trở về lại với những khởi đầu của vũ trụ, khi Giavê Thiên Chúa trao cho con người trách nhiệm về các tạo vật và cho con người được tham dự vào chính sự sống của Ngài. Thiên Chúa đã tạo dựng con người để sống sự sống sung mãn. Nhưng tội lỗi đã bước vào, và cùng với tội lỗi, sự chết bước vào trong lịch sử nhân loại. Với tội lỗi, con người như bị tách ra khỏi những ngày của công cuộc tạo dựng.
2. Thử hỏi ai có thể hiệp nhất lại Trời và Ðất một lần nữa? Ai có thể hiệp nhất con người với Ðấng Tạo Hoá của mình? Câu trả lời cho vấn nạn gây lo âu nầy, đến với chúng ta, từ Chúa Kitô, Ðấng nhờ bẻ gảy những xiềng xích của sự chết, mà làm cho ánh sáng từ trời cao của Ngài được chiếu soi xuống trên con người. Chính vì thế mà sáng nay, chúng ta có thể cao rao cho toàn thế giới rằng: Ðây là Ngày Thiên Chúa đã làm. Ðây là một Ngày mới: Chúa Kitô đã bước vào lịch sử nhân loại và thay đổi dòng lịch sử nầy. Ðây là mầu nhiệm của công cuộc tạo dựng mới, mà Phụng Vụ của những ngày qua đã làm cho chúng ta trở thành những chứng nhân đầy khâm phục.
Do bởi hy sinh của Nguời trên thập giá, Chúa Kitô đã hủy bỏ lời kết án của tội xưa, và một lần nữa đưa những kẻ tin đến gần với tình thương của Thiên Chúa Cha. Ðây là Tội Hồng Phúc đã mang lại cho chúng ta Ðấng Cứu Thế cao cả như vậy. Lời công bố Phục Sinh đã hát lên như thế. Chấp nhận cái Chết, Chúa Kitô đã chiến thắng sự chết; nhờ qua bởi cái chết của mình, Chúa Kitô đã phá hủy tội của Adam. Cuộc chiến thắng của Chúa là Ngày của Ơn Cứu Rỗi chúng ta.
3. Ðây là Ngày
Thiên Chúa đã làm.
Ngày mà Thiên Chúa đã làm
là Ngày Kỳ Diệu. Lúc sáng
sớm của ngày thứ nhất
sau ngày nghỉ Sabat, Maria Magdalena và một
Maria nữa đi thăm mộ Chúa (Mt
28,1), và họ là những kẻ đầu
tiên nhìn thấy mộ trống. Là
những kẻ ưu tiên làm chứng
cho sự Phục Sinh của Chúa, các
bà mang tin mừng Phục Sinh đến
cho các tông đồ. Thánh Phêrô
và Thánh Gioan chạy đến mộ.
Các ông nhìn thấy và các
ông tin. Chúa Kitô đã muốn
các ngài theo làm đồ đệ,
giờ đây họ trở thành
những chứng nhân. Như thế
ơn gọi của họ được nên
trọn. Các ngài là những chứng
nhân của biến cố đặc biệt
nhất của lịch sử: ngôi mộ
trống và cuộc gặp gỡ với
Ðấng Phục Sinh.
4. Ðây là Ngày Thiên Chúa đã làm. Ðây là ngày, trong đó, như những đồ đệ Chúa, mọi kẻ tin được mời gọi công bố sự mới mẽ lạ lùng của Tin Mừng. Nhưng làm sao sứ điệp của vui mừng và hy vọng nầy có thể được làm cho vang lên, khi mà nhiều nơi trên thế giới bị chìm sâu trong đau buồn và nước mắt? Làm sao chúng ta có thể nói đến Hòa Bình, khi dân chúng bị bắt buộc phải chạy trốn, khi họ bị bắn giết và nhà cửa của họ bị đốt phá tiêu tan? Khi khoảng trời không gian rền vang những tiếng động của chiến tranh, khi những tiếng rú của phi đạn được nghe thấy quanh nhà của dân chúng và những ngọn lửa tàn phá của bôm đạn đốt cháy các thành thị và làng mạc? Ðổ máu con người như vậy là đủ rồi! Thử hỏi khi nào sẽ bẻ gãy được cái vòng tàn ác của sự trả thù và những xung đột vô nghĩa huynh đệ tương tàn?
5. Tôi khẩn xin Chúa Phục Sinh ban hồng ân quý giá của Hòa Bình xuống nhất là cho vùng đất bị tàn phá Kosovo, nơi mà nước mắt và máu tiếp tục hòa lẫn với nhau trong cảnh bi đát của hận thù và bạo lực. Tôi nghĩ đến những kẻ bị giết chết, những kẻ mất hết nhà cửa, những kẻ bị lạc mất gia đình của họ, những kẻ bị bắt buộc phải chạy trốn. Xin hãy vận dụng tình liên đới của tất cả mọi người, ngõ hầu cuối cùng tình huynh đệ và hoà bình có thể bắt đầu nói lên tiếng nói của mình lần nữa. Thử hỏi làm sao chúng ta có thể vô tâm trước làng sóng đau buồn những con người nam nữ chạy trốn khỏi Kosovo, đang đứng gỏ trước cửa nhà chúng ta, và ăn mày sự trợ giúp? Trong ngày thánh nầy, tôi cảm thấy có bổn phận nói lên lời kêu gọi của con tim, gởi đến các thẩm quyền của Liên bang Yugoslavi, để họ cho phép mở ra một hành lang nhân đạo, ngõ hầu những sự trợ giúp được mang đến cho dân chúng đang dồn về vùng ranh giới Kosovo. Xin đừng đặt ra những ranh giới ngăn cản công việc của tình liên đới; những hành lang của hy vọng luôn luôn là một điều cần phải thực hiện.
6. Tâm Tư tôi hướng đến những vùng đất bên Phi Châu, nơi mà những ngọn lửa chiến tranh rất chậm tắt; đến những vùng đất bên Á Châu nơi mà những căng thẳng xã hội nguy hiểm chưa được hạ giãm xuống; đến những quốc gia tại Châu Mỹ Latinh, đang dấn thân tiến lên trên con đường cực nhọc và chưa được bằng phẳng hướng về những mục tiêu thực hiện công bằng và dân chủ nhiều hơn. Ðứng trước bằng chứng hiển nhiên còn đó của chiến tranh và trước biết bao sự thất bại gây đau khổ của cuộc sống, Chúa Kitô, Ðấng là kẻ chiến thắng tội lỗi và sự chết, thôi thúc chúng ta đừng chịu thua đầu hàng. Hòa Bình là điều có thể được. Hòa Bình là một bổn phận. Hòa Bình là trách nhiệm đầu tiên của mọi người. Ước chi lúc bình minh của ngàn năm thứ ba nhìn thấy một thời mới ngự đến, trong đó sự kính trọng đối với mọi người nam nữ và tình liên đới huynh đệ giữa mọi dân tộc, sẽ vượt thắng, với sự trợ giúp của Chúa, trên nền văn hóa của hận thù, bạo lực và chết chóc.
7. Ngày hôm nay, Giáo Hội trên khắp thế giới khuyến khích chúng ta hãy vui mừng lên: "Hôm nay là ngày hạnh phúc, mà mọi người chúng ta chờ mong. Ngày hôm nay, Chúa Kitô đã sống lại. Alleluia. Alleluia" (trích từ bài hát tiếng Balan của thế kỷ 17).
Ðây là ngày Thiên Chúa đã làm nên, chúng ta hãy nhảy mừng và vui lên trong ngày nầy. Heac est dies quam fecit Dominus. Exultemus et laetemur in ea!
Phải ngày hôm nay là ngày của niềm vui cao cả. Mẹ Maria vui lên, sau khi đã được liên kết với đồi Calvary, với Thập Giá cứu rỗi của Con Mẹ:
Regina Caeli Laetare. Lạy Nữ Vương Thiên Ðàng hãy vui mừng lên. Lạy Mẹ của Ðấng Phục Sinh, cùng với Mẹ, toàn thể Giáo Hội dâng lời cảm tạ Thiên Chúa, vì sự kỳ diệu của sự sống mới, mà lễ Phục Sinh hằng năm mang đến cho thành Roma và cho toàn thế giới. Urbi et Orbi! Chúa Kitô là sự sống mới: Ngài là Ðấng Phục Sinh!
Sau những lời trên, ÐTC bắt đầu chúc mừng Phục Sinh bằng 61 thứ tiếng khác nhau, bất đầu bằng tiếng Ý và kết thúc với tiếng Balan và câu công bố bằng tiếng latinh: Surrexit Dominus vere, Alleluia. Chúa đã sống lại thật Alleluia. ÐTC cũng đã chúc mừng Phục Sinh bằng tiếng Việt Nam: "Chúc Mừng Phục Sinh".
Cuối cùng ÐTC ban Phép Lành long trọng cho thành Roma và cho toàn thế giới, với ơn toàn xá.