Bài diễn văn 1 của ÐTC
Tại Phi Trường Thủ Ðô
La Havana, Cuba (21/01/98)

Prepared for internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines

Bài diễn văn thứ nhất của ÐTC Gioan Phaolô II, Tại Phi Trường Thủ Ðô La Havana, Cuba:

Tôi xin cảm tạ Thiên Chúa, là Chúa của lịch sử và của những vận mệnh cuộc đời chúng ta, vì Ngài đã cho tôi đến thăm mảnh đất mà Ông Christophe Columbus đã gọi là "mảnh đất đẹp nhất mà mắt con người có thể nhìn thấy được". Ðến trên mảnh đất nầy, nơi mà Thập Giá của Chúa Kitô đã được dựng lên cách đây 500 năm, chính cây thập giá xưa của Ông hiện nay còn được gìn giữ kỷ lưỡng tại nhà thờ của giáo xứ BARACOA, nằm ở phần đất cuối cùng của miền đông Cuba, tôi xin chào mỗi một nguời với hết lòng quý mến.

Ngày hạnh phúc và đã được chờ đợi từ lâu, nay đã đến; Tôi có thể đáp lại lời mời từ lâu trước của Hội Ðồng Giám Mục Cuba; và đây cũng là lời mời mà vị Chủ Tịch của Cộng Hòa Cuba đã gởi đến tôi, và sau đó đã đích thân lặp lại, nhân dịp Ông đến thăm Vatican, vào tháng 11 năm 1996. Tôi hết sức sung sướng được viếng thăm đất nước của quý vị, của anh chị em tất cả, được sống giữa anh chị em và chia sẻ với mọi người những ngày của niềm tin, niềm hy vọng và tình yêu thương.

Tôi vui mửng ngỏ lời chào trước hết đến Ông Chủ Tịch, Tiến Sĩ Fidel Castro Ruz, đã tỏ ra tế nhị đến đây tiếp đón tôi; tôi cũng xin cám ơn Ông Chủ Tịch về những lời chào chúc .Tôi xin nói lên lòng biết ơn đối với những thẩm quyền hiện diện nơi đây, cám ơn quý vị trong Ngoại Giao Ðoàn, và tất cả những ai góp phần chuẩn bị chuyến viếng thăm mục vụ nầy.

Tôi chân thành chào những anh em Giám Mục của tôi; đặc biệt Ðức Hồng Y Jaime Lucas Ortega y Alamino, Tổng Giám Mục Havana, và cám ơn từng vị Giám Mục Cuba khác nữa, và cũng cám ơn tất cả các Giám Mục từ những quốc gia khác đến đây, để tham dự vào những biến cố của Chuyến Viếng Thăm Mục Vụ nầy, và để xác nhận và cũng cố, như trong rất nhiều dịp khác, nhữõng mối giây chặt chẽ về hiệp thông và yêu thương giữa những Giáo Hội địa phương với Giáo Hội Cuba. Trong lúc nầy, tâm hồn tôi hướng đến các linh mục, các thầy phó tế, các tu sĩ nam nữ, những giáo lý viên và các tín hữu, mà tôi mang ơn rất nhiều trong Chúa, với tư cách là vị chủ chăn của Giáo Hội phổ quát (x. Công Ðồng Vat II, hiến chế Ánh Sáng Muôn Dân, số 22). Nơi mỗi người, tôi nhìn thấy có phản chiều hình ảnh của Giáo Hội địa phương, hết sức thân yêu và luôn luôn hiện diện trong tim tôi. Tôi cảm thấy được liên kết chặt chẽ trong tình liên đới với những khát vọng và những mơ ước chính đáng của mọi người dân nơi đây. Thiên Chúa ban cho chuyến viếng thăm vừa được bắt đầu hôm nay, có thể giúp làm sống động nơi mọi người sự dấn thân làm cho những chờ đợi đó trở thành sự thật, nhờ sự tham dự của tất cả mọi người dân và với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần. Anh chị em là, và phải là, những tác nhân chính cho lịch sử của đất nước cũng như cho lịch sử của cuộc đời mình.

Ðồng thời tôi cũng xin chào chúc toàn dân CUBA, vừa ngỏ lời với tất cả không phân biệt: nam nữ, trẻ già, thanh niên và thiếu nhi; tất cả những ai tôi sẽ gặp và những ai, với những lý do khác nhau, không thể nào đến tham dự vào những cử hành khác nhau của chuyến viếng thăm.

Trong cuộc hành hương tông đồ nầy, tôi đến nhân danh Chúa để cũng cố anh chị em trong đức tin, làm cho anh chị em được vững mạnh trong đức cậy và khích lệ anh chị em sống tình yêu thương. Tôi đến để chia sẻ tinh thần tôn giáo sâu xa của anh chị em, chia sẻ những công việc, những niềm vui và những đau khổ; tôi đến để cử hành, như trong một đại gia đình, cử hành mầu nhiệm của tình yêu Thiên Chúa, để làm cho tình yêu đó được hiện diện một cách sâu xa trong đời sống và trong lịch sử của dân tộc cao cả nầy, một dân tộc đang khao khát Thiên Chúa và những giá trị thiêng liêng, những giá trị mà Giáo Hội không ngừng phân phát trong vòng 500 năm hiện diện tại Ðảo nầy. Tôi đến như là nguời hành hương của tình thương, của sự thật và niềm hy vọng, với ước muốn thêm sức thúc đẩy mới cho công cuộc rao giảng Tin Mừng, công cuộc mà Giáo Hội tại đây tiếp tục nâng đỡ, giữa những khó khăn, và với sức sống tông đồ, trên con đường tiến về ngàn năm thứ ba.

Khi chu toàn sứ vụ, tôi đã không ngừng công bố sự thật liên quan đến Chúa Giêsu Kitô, Ðấng duy nhất đã mạc khải sự thật về con người, về sứ mạng của con nguời trong thế gian, mạc khải sự cao cả của vận mệnh và phẩm giá không thể bị xúc phạm của con người. Như thế, việc phục vụ con người là con đường của Giáo Hội. Tôi đến đây ngày hôm nay để chia sẻ với anh chị em, niềm xác tín sâu xa của tôi rằng, sứ điệp của Phúc âm hướng dẫn đến tình thương, sự dấn thân, sự hy sinh chính mình và sự tha thứ; Dân tộc nào bước đi theo con đường vừa nói trên, thì sẽ có hy vọng cho tương lai tốt đẹp hơn. Vì thế, ngay từ giây phút đầu tiên của sự hiện diện của tôi giữa anh chị em, tôi muốn nói lên, với cùng một sức mạnh, như lúc mới bắt đầu triều Giáo Hoàng của tôi. Nói lên rằng: "đừng sợ mở rộng tâm hồn đón nhận Chúa Kitô." Anh chị em hãy cho phép Ngài đến trong cuộc sống của anh em, đến trong gia đình và xã hội của anh chị em. Như thế, mọi sự được đổi mới. Giáo Hội lặp lại lời kêu gọi nầy, mời gọi mọi nguời quy tụ lại chung với nhau không loại trừ ai ra cả, cá nhân, gia đình và dân tộc, ngỏ hầu, nhờ trung thành theo Chúa Giêsu Kitô, mà tất cả được gặp thấy ý nghĩa trọn đầy cho cuộc sống của mình, dấn thân chính mình để phục vụ nguời lân cận, và biến đổi mối giây liên kết hôn nhân, làm việc và sống tình bạn. Ðiều nầy luôn luôn làm ích cho Ðất Nước và xã hội.

Giáo hội tại Cuba đã luôn luôn rao giảng Chúa Giêsu Kitô; cả khi Giáo Hội có rất ít linh mục, và gặp những hoàn cảnh khó khăn. Tôi muốn nói lên sự kính phục đối với nhiều người dân Cuba trung thành đối với Chúa Kitô, với Giáo Hội và với ÐTC; tôi kính phục, vì tỏ ra tôn trọng những truyền thống tôn giáo đích thực hơn, do từ cha ông truyền lại, và kính phục vì lòng can đảm và tinh thần kiên trì dấn thân, giữa những đau khổ và những hy vọng mạnh mẽ. Tất cả những điều nầy, đều đã được thưởng công trong nhiều dịp, nhờ bởi tình liên đới của những cộng đoàn Giáo Hội khác tại Châu Mỹ, và trên khắp thề giới. Ngày nay, hơn bao giờ hết, Giáo Hội tại Cuba muốn có đủ khả năng để tiếp tục phục vụ mọi người đúng theo sứ mạng và giáo huấn của Chúa Giêsu Kitô.

Hỡi những con cái nam nữ thân yêu Giáo Hội tại Cuba: tôi biết rõ anh chị em đã mong ước như thế nào đối với chuyến viếng thăm nầy của tôi, và anh chị em cũng biết rõ tôi đã ao ước đến thăm như thế nào. Vì thế, những lời cầu chúc tốt đẹp nhất của tôi, sẽ được liên kết với lời cầu nguyện sao cho đất nước nầy có thể cung cấp cho mỗi nguời được hưởng một bầu khí tự do, tự tin tưởng lẫn nhau, sự công bằng xã hội và nền hòa bình lâu dài. Ước chi Cuba, với trọn cả sức lực cao cả của mình, được mở cửa rộng ra với thế giới. Và ước chi thế giời cũng cởi mở đáp lại để chấp nhận Cuba, sao cho dân tộc Cuba nầy, một dân tộc đang làm việc để tiến tới, và đang khao khát hòa hợp và hòa bình, có thể nhìn về tương lai với niềm hy vọng.

Với lòng tin tưởng vào Chúa và với tâm tình quý mến gần gủi với những con cái nam nữ Cuba, tôi cám ơn quý vị và anh chị em vì sự đón tiếp nồng nhiệt nầy, vào giờ phút khởi đầu của chuyến viếng thăm. Tôi xin phó dâng chuyến viếng thăm nầy cho sự bảo vệ đầy tình hiền mẫu của Nguời, Ðức Nữ Ðồng Trinh của tình bác ái tại Cobre. Tôi chân thành chúc phúc lành cho tầt cả, nhất là những anh chị em nghèo cùng, những bệnh nhân, người bị bỏ rơi, người bệnh họan, không ai chăm sóc cho và tất cả những ai đang đau khổ trong thể xác và trong tâm hồn. Ngợi khen Chúa Giêsu Kitô.


Back to Radio Veritas Asia Home Page