Bài diễn văn 12 của ÐTC
Từ Giã Tại Phi Trường Thủ Ðô
La Havana, Cuba (25/01/98)

Prepared for internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines

Bài diễn văn số 12 của ÐTC trong chuyến thăm Cuba: từ giã tại Phi Trường Thủ Ðô La Habana:

Tôi đã sống qua những ngày bận rộn và đầy cảm động với dân Chúa đang hành hương trên mảnh đất Cuba tươi đẹp. Biến cố nầy đã ghi đậm dấu trong con người tôi. Ra đi, tôi mang theo với mình kỷ niệm về những dung mạo của biết bao người mà tôi đã gặp trong những ngày qua. Tôi biết ơn tất cả, vì sự đón tiếp thân tình; đây là một thể hiện đích thực của "tâm hồn Cuba"; và nhất là tôi cám ơn tất cả vì đã được chia sẻ những giây phút cao độ cầu nguyện và suy tư, trong những cử hảnh thánh lễ tại Santa Clara, Camaguey, Santiago de Cuba, và La Habana nầy, rồi trong những lần gặp gỡ với giới văn hóa và với thế giới của khổ đau, và trong lần viếng thăm cách đây vài giờ, tại nhà thờ chính tòa Thủ Ðô.

Tôi xin Chúa chúc lành và bù đắp tất cả những ai đã cộng tác vào việc thực hiện chuyến viếng thăm nầy, một chuyến viếng thăm đã được mong ước từ lâu trước. Thưa ngài chủ tịch, Tôi xin cám ơn ngài và cám ơn những vị thẩm quyền khác nữa của quốc gia, vì đã đến hiện diện nơi đây, và đã cộng tác vào diễn tiến của chuyến viếng thăm; trong chuyến viếng thăm nầy, nhiều người đã được tham dự vào, hoặc trực tiếp có mặt trong những cử hành, hoặc theo dõi các biến cố qua các phương tiện truyền thông xã hội. Tôi cũng hết lòng cám ơn các chư huynh Giám Mục Cuba vì những cố gắng và sự chăm sóc mục vụ để chuẩn bị cho chuyến viếng thăm của tôi bằng chiến dịch mục vụ nơi dân chúng trước lúc tôi đến; kết quả liền ngay của chiến dịch mục vụ chuẩn bị nầy là sự đón tiếp nồng nhiệt dành cho tôi; một cách nào đó, chiến dịch mục vụ nầy cần được tiếp tục.

Tôi đến thăm Cuba với tư cách là người kế vị của thánh tông đồ Phêrô và vâng theo mệnh lệnh của Chúa: tôi đến như là người sứ giả của sự thật và niềm hy vọng, để củng cố anh em trong đức tin và để lại cho anh em một sứ điệp hòa bình và hòa giải trong Chúa Kitô. Vì thế, tôi khuyến khích anh em hãy tiếp tục làm việc chung với nhau, được linh động bởi những nguyên tắc luân lý cao nhất, ngỏ hầu sức năng động mà mọi người biết như là đặc điểm của dân tộc Cuba cao quý, được trổ sinh những hoa trái phong phú về an cư và thịnh vượng tinh thần cũng như vật chất, để phục vụ cho điều thiện hảo của tất cả.

Trước khi rời thủ đô, tôi muốn gởi lời chào đầy cảm mến đến tất cả những người con của đất nước nầy: đến những người sinh sống ở thành phố và những ai sinh sống ở các làng quê, đến các trẻ em, những bạn trẻ và những người lớn tuổi, đến các gia đình và đến từng người; tôi tin tưởng tất cả sẽ tiếp tục gìn giữ và cổ võ những giá trị đích thật nhất của hồn dân tộc Cuba; hồn dân tộc nầy, trong sự trung thành với phần gia tài của tổ tiên mình, cần biết thể hiện cho thấy, cả trong những khó khăn, (cho thấy) sự tin tưởng vào Thiên Chúa, đức tin Kitô, sự liên kết với Giáo Hội, lòng yêu thương đối với văn hóa và những truyền thống của quê hưông, ơn gọi sống trong công bằng và tự do. Trong tiến trình trên, tất cả mọi người dân Cuba đều được mời gọi góp phần vào việc xây dựng công ích, trong bầu khí đầy sự kính trọng lẫn nhau và với ý thúc sâu xa về tình liên đới.

Trong thời đại chúng ta, không một quốc gia nào có thể sống cô lập một mình. Vì thế, dân chúng Cuba không thể nào thấy mình bị thiếu những mối liên lạc với những dân tộc khác; những liên lạc nầy là rất cần thiết cho sự phát triền kinh tế, xã hội và văn hóa, nhất là khi sự cô lập bắt buộc đó, gây ảnh hưởng một cách không còn phân biệt trên dân chúng, làm tăng thêm những khó khăn cho những kẻ yếu kém nhất, trong những điều căn bản như lương thực, y tế và giáo dục. Tất cả mọi người có thể và phải thực hiện những bước cụ thể để thay đổi trong chiều hướng nầy. Ước gì các quốc gia, nhất là những quốc gia cùng chia sẻ chung phần gia tài Kitô và có cùng một ngôn ngữ, hãy hành động một cách hữu hiệu, để nới rộng những lợi ích của sự hiệp nhất và hòa hợp, để liên kết những cố gắng và vượt qua những trở ngại, ngỏ hầu dân tộc Cuba, chủ thể nắm lấy chính lịch sử mình, biết duy trì những tương quan quốc tế luôn có lợi cho công ích. Như thế, người ta sẽ góp phần để vượt qua sự lo âu do bởi nghèo cùng vật chất và tinh thần; và những nguyên nhân của sự nghèo cùng nầy có thể là những bất bình đẳng do bất công gây ra, những giới hạn được đặt cho những tự do căn bản, sự tha hóa nhân cách và sự nản lòng nơi mỗi nguời, và những biện pháp giới hạn kinh tế, được áp đặt từ bên ngoài; đây là những biện pháp bất công và không thể chấp nhận được trên bình diện luân lý.

Hỡi những người dân Cuba thân mến, khi rời mảnh đất yêu quý nầy, tôi mang theo một kỷ niệm không thể quên được của những ngày qua; tôi tin tưởng vào tương lai của quê hương anh chị em. Anh chị em hãy xây dựng quê hương mình một cách vui tươi, được hướng dẫn bởi ánh sáng của đức tin, với sức mạnh của niềm hy vọng và lòng quảng đại của tình huynh đệ, có khả năng tạo ra một môi trường sống có tự do nhiều hơn và có tinh thần chấp nhận đa biệt, với niềm xác tín rằng Thiên Chúa yêu thương anh chị em thật nhiều và luôn trung thành với những lời Ngài đã hứa. Thật vậy, theo lời thánh Phaolô nơi thơ 1Tim 4,10, "chúng tôi cố gắng chịu cực và chiến đấu, bởi vì chúng tôi đặt niềm hy vọng nơi Thiên Chúa hằng sống, Ðấng cứu chuộc của tất cả mọi người". Xin Thiên Chúa đổ tràn phúc lành trên anh chị em và làm cho anh chị em cảm thấy ngài gần bên cạnh trong mọi giây phút. Ngợi khen Chúa Giêsu Kitô.


Back to Radio Veritas Asia Home Page