Giới trí thức Croat ca ngợi những lời ÐTC Gioan Phaolô II đã nói trong thánh lễ Phong Chân Phước.
"Ðứùc Giáo Hoàng đã làm tan đi những băng giá của nỗi bi thảm của chúng ta bị chôn vùi dưới băng tuyết. Cựu Yugoslavie là một chiến trường đầy người chết, phế binh không được chôn cất, không được cấp cứu, bị băng tuyết của chế độ cộng sản bao phủ. ÐTC đã mở mộ Ðức Hồng Y Stepinac để đem ngài lên danh dự bàn thờ. Băng tuyết đã tan và tất cả các thi hài kia bắt đầu sống lại". Trên đây là những lời của Vlatko Pavlinic, nhà văn và nhà bình luận các vấn đề tôn giáo trên nhiều báo chí Croat. Ông là nhà văn có nhiều khả năng hấp dẫn, thuyết phục. Ông nói: "Tại sao ngày nay có những người phản đối việc Phong Chân Phước này? Phản đối vì họ ưa thích những thời giá lạnh xưa kia". Ông có ý nhắc đến ký giả Daniel Schiffer đã chỉ trích việc phong Chân Phước trên tờ báo có tên gọi là "Giải Phóng" (Libération), thuộc khuynh hướng thiên tả xuất bản ở Paris, coi việc phong Chân Phước cho Ðức Hồng Y Stepinac là "một cuộc phong Chân Phước của chủ nghĩa xét lại". Tại Croatie người ta đều biết Daniel Schiffer là người ủng hộ Milosevic, chủ tịch Nhà Nước Serbie hiện nay, vì ông bênh vực những vụ diệt chủng của Milosevic.
Nhà văn Pavlinic còn viết thêm như sau: "Những người chống đối này đưa ra những tố cáo và những bằng chứng của chế độ cộng sản trước đây lên án Ðức Stepinac năm 1946. Những tố cáo và bằng chứng này đã được chính người cộng sản công nhận là gian dối". Về Ðức Hồng Y Stepinac, Văn Sĩ nói: "Sau đệ nhị thế chiến, Ðức Stepinac, khi ở tù hay khi bị quản thúc tại nhà, là một chứng nhân về những gì bị cấm đoán không được nói lên. Chỉ mình ngài dám lên tiếng và không khi nào đầu hàng. Ðối với tất cả chúng tôi ngài là một người không yên lặng. Ðối với mọi người, Phát Xít, chống Phát Xít, hay lãnh đạm: ngài là dấu hiệu của một quá khứ trong đó tội lỗi hay vô tội bị lẫn lộn trong một niềm đau khổ chung: đau khổ vì là người Croat bị đàn áp và vô tổ quốc".