Chúa Giêsu nói với Simon: "Ðừng sợ! Từ nay về sau, con sẽ là kẻ luới cá bắt sống người ta" (Luca 5,10).
Biến cố lạ lùng bắt được nhiều cá vừa xảy ra trước mắt Simon-Phêrô và các bạn đồng nghiệp. Kinh ngạc, Simon Phêrô sấp mình ôm chân Chúa Giêsu và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi."
Ðó là những lời nói lên thực thể con người của Phêrô lúc đó. Ân huệ Chúa vừa ban cho (phép lạ bắt được nhiều cá), không làm cho Simon-Phêrô tự phụ hãnh diện, ngược lại nó làm cho Ông trở nên lo sợ, vì không hiểu được tại sao một con người yếu đuối, có những tật xấu, những tội lỗi như ông, mà lại được Chúa ban cho đặc ân như vậy. Hơn bao giờ hết, ngay lúc đó, Phêrô ý thức rõ ràng về thân phận yếu hèn tội lỗi của mình. Giám Mục Bourdaloue, trong "bài giảng ngày lễ Thánh Gioan Tẩy Giả", đã nói như sau: "Không có gì làm cho những vị thánh trở nên khiêm tốn hơn là những chúc lành và ân sủng Thiên Chúa ban cho họ.. Họ lo sợ vì nhìn thấy những tội lỗi của mình, nhưng đồng thời họ kinh ngạc vì nhìn thấy những ân sủng Chúa tiếp tục ban cho, và lo sợ rơi vào tình trạng lạm dụng những ơn Chúa ban". Tâm tình của Simon-Phêrô lúc đó được thể hiện qua hành động Ông sấp mình ôm lấy chân Chúa Giêsu. Nguyên văn của phúc âm theo thánh Luca, không nói là Phêrô sấp mình trước Chúa Giêsu, trong tư thế còn xa cách Nguời. Nhưng nguyên văn nói là "sấp mình xuống ôm lấy chân Chúa Giêsu." Simon Phêrô vừa thốt lên lời: Lạy Chúa, xin hãy xa con, vì con là kẻ tội lỗi. Nhưng đồng thời Phêrô lại "ôm lấy chân Chúa", như thể không muốn rời xa Chúa. Ðây là một sự hòa hợp giữa lòng khiêm tốn và tình yêu mến Chúa, đặc điểm của những linh hồn sốt sắng yêu mến Ngài. Chúng ta hằng ngày cũng được dịp trải qua kinh nghiệm sống nầy trong lúc chuẩn bị rước Chúa trong thánh lễ Misa. Chúng ta thưa cùng Chúa: Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà linh hồn con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con được lành sạch. Chúng ta thú nhận mình không xứng đáng, nhưng vẫn tiến lên hướng về Chúa, muốn đến với Chúa, chớ không chạy trốn Ngài. Như Simon Phêrô, chúng ta là những kẻ tội lỗi. Nhưng Chúa không chối từ chúng ta, vì Chúa đến là để kêu gọi những kẻ tội lỗi trở lại, để cứu rỗi họ. Và chúng ta thấy Chúa Giêsu đã đáp lại tình yêu khiêm tốn của Simon Phêrô như thế nào rồi. Chúa trấn an Phêrô: Ðừng sợ, từ nay, con sẽ là kẻ lưới bắt con người. Chúa tin tưởng vào Phêrô. Chúa tin tưởng vào mỗi người chúng ta, thì có lý do nào chúng ta lại ngã lòng, bỏ trốn, tránh né?
Chúa nói với Phêrô: Ðừng sợ. Phép lạ con nhìn thấy hôm nay về việc bắt được nhiều cá như vậy, chỉ mới là khởi đầu cho một phép lạ kỳ diệu hơn, thay đổi trọn cả vận mệnh cuộc đời của con, vì từ nay Con sẽ là kẻ lưới bắt cá con người. Con sẽ là một hữu thể mới, một con người đã được ân sủng Ta đổi mới, một con người mới, và thi hành một sứ mạng mới hoàn toàn, sứ mạng đưa con người trở về lãnh nhận ân sủng cứu rỗi, trở về bước vào Nước Chúa. Simon Phêrô, và những bạn đồng nghiệp khác, Giacôbê, Gioan, Anrê, không cần thắc mắc thêm gì nữa cả, mặc dù bản chất của Phêrô là "hay thắc mắc, không dễ dàng tin ngay vào điều gì mình không hiểu". Nhưng hôm đó, Phêrô không thắc mắc chi nữa. Ông đã bị Chúa thu phục, chiếm hữu hoàn toàn. Phúc âm theo thánh Luca ghi lại rằng: Họ từ bỏ tất cả và theo Chúa ngay. Từ bỏ tất cả và theo Chúa ngay. Tác giả phúc âm nhấn mạnh đến tinh thần, đến phẩm chất của thái độ đáp trả của Phêrô: tất cả và liền ngay. Cái tất cả vật chất mà Phêrô, và các tông đồ khác, bỏ lại để theo Chúa, xét về số lượng, chắc không nhiều, không to lớn lắm đâu, vì các ngài là những người sống nghề đánh cá kiếm sống hằng ngày nơi biển hồ Galilêa. Nhưng tinh thần dứt khoát từ bỏ tất cả để theo Chúa liền ngay, thì quả thật là to lớn, là thật can đảm. Chúa không cần số lượng, nhưng cần phẩm chất. Người đàn bà nghèo bố thí cho Ðền Thờ chỉ có hai đồng xu, nhưng được Chúa đánh giá cao hơn những người biệt phái giàu có dâng cúng cho Ðền Thờ nhiều gắp mấy lần hơn. Thái độ dứt khoát từ bỏ tất cả và liền ngay, nói lên rõ ràng chổ đứng thứ nhất mà Phêrô muốn dành cho Chúa Giêsu trong cuộc đời của ông, từ nay trở về sau. Và đây là điều kiện đầu tiên để trở thành môn đệ của Chúa, để thi hành sứ mạng tông đồ Chúa trao phó cho. Sứ mạng tông đồ nầy đã được Chúa mạc khải cho Phêrô qua một ngôn ngữ đi liền với cuộc sống cụ thể của Ông: sứ mạng làm kẻ giăng luới bắt con nguời về cho Chúa, đưa con người trở về lại trong Ân Sủng của Chúa. Nhưng đây không phải chỉ là sứ mạng của Phêrô không mà thôi, mà là sứ mạng của tất cả và của từng người được gọi theo Chúa, của từng người Kitô. Mỗi người Kitô đều được Chúa trao cho sứ mạng giăng luới bắt anh chị em, dẫn đưa anh chị em về với Tình Thương Chúa. Mỗi người Kitô đều có trách nhiệm đối với ơn cứu rỗi của anh chị em. Thiên Chúa muốn cứu rỗi tất cả mọi người, nhưng nhờ qua sự cộng tác của mỗi người chúng ta. Ðó là chương trình mầu nhiệm của Chúa. Ðó là công việc của Thiên Chúa, và chúng ta cần thực hiện công việc đó theo như ý Chúa muốn, in verbo tuo, vâng theo Lời Chúa dạy.
Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì đã mời gọi con, cho con được danh dự cộng tác với Chúa. Xin thương ban ơn biến đổi cuộc sống con, cho con được mỗi ngày một trở nên tương xứng hơn với công việc, được trở thành phương tiện hữu hiệu hơn, để ơn Chúa không trở nên vô ích nơi con. Amen.