Người đồ đệ của Chúa hiểu rõ hơn về giá trị của ơn gọi mình, khi chứng kiến những thái độ khước từ của kẻ khác. Thiên Chúa kêu gọi tất cả mọi người theo Ngài, nhưng không phải mọi người đều lắng nghe chấp nhận. Một số đưa ra những lý do để khước từ, hoặc để hoãn lại một thời gian. Những thái độ khước từ hay hoãn lại đó có thể giúp mỗi người chúng ta, những kẻ đã đáp lại tiếng kêu mời của Chúa, hiểu sâu xa hơn về giá trị của ơn gọi và sự đáp trả của mình. Chúng ta sẽ suy niệm thêm về điểm này, dựa trên bài tường thuật của phúc âm theo thánh Marcô, chương 10, câu 17-22, về việc Chúa Giêsu kêu gọi chàng thanh niên giàu có theo Ngài, nhưng chàng thanh niên đó đã chối từ.
Chúa vừa đi ra thì một người chạy lại, quỳ trước mặt Chúa và hỏi rằng: "Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì cho được sống đời đời?" Chúa đáp: "Sao anh gọi Ta là nhân lành? Chỉ có một mình Thiên Chúa là nhân lành. Anh đã biết các giới răn: Ðừng gian dâm, đừng giết người, đừng làm chứng gian, đừng làm hại ai, hãy thảo kính cha mẹ." Anh ta thưa: "Thưa Thầy, tôi đã giữ cẩn thận các điều ấy từ thuở nhỏ." Bấy giờ, Chúa Giêsu âu yếm nhìn anh rồi bảo: "Anh còn thiếu một điều: anh hãy về, bán tất cả gia tài và lấy tiền làm phúc cho kẻ nghèo khó, anh sẽ được một kho báu trên trời, rồi anh đi đến đây theo Ta." Nghe lời ấy, anh buồn rầu chán nản bỏ đi vì anh có nhiều của lắm.
"Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?" Chàng thanh niên đã có thiện chí, đã nhìn nhận Chúa Giêsu là vị Thầy, là Thầy nhân lành và muốn tìm nơi Chúa một con đường sống để đạt tới lý tưởng sự sống đời đời. Chành thanh niên đó có lòng kính trọng đối với Chúa, vì đã gọi Chúa bằng từ ngữ "Thầy nhân lành", và trong thâm tâm mình đang có một ao ước mạnh mẽ muốn tiến lên trong cuộc sống, xa hơn mức sống hiện tại. Anh đã chu toàn mọi điều luật đạo Do Thái truyền, và giờ đây khi đến với Chúa Giêsu để hỏi: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì nữa để sống đời đời?", anh muốn tiến thêm một mức trọn lành nữa. Và câu trả lời của Chúa Giêsu cho ta thấy đâu là điều cần thiết phải thực hiện để tiến lên trong mức trọn lành mới. Ðó là:
"Con chỉ còn thiếu một điều: hãy về bán tất cả những gì con có, lấy tiền cho kẻ nghèo. Con sẽ có một kho tàng trên trời. Rồi đến mà theo Ta."
Trước khi nói những lời này, Chúa Giêsu nhìn chàng thanh niên với đôi mắt đầy yêu thương. Thái độ này như thể muốn nói cho chàng thanh niên đó biết rằng: để chấp nhận những Lòi Chúa nói sau đây cho cuộc sống mình, chàng thanh niên đó được mời gọi tin tưởng vào tình thương của Chúa đối với anh. Chúa yêu thương anh và những gì Chúa muốn anh thực hiện là tốt nhất cho anh, bởi vì đến từ tình thương chăm sóc của Chúa. Chỉ khi bắt gặp và chấp nhận tình thương này của Chúa, chàng thanh niên mới có thể đủ sức mạnh tinh thần đáp trả, và chấp nhận những lời khuyên của Chúa. Nhưng xem ra như chàng thanh niên đó đã không lưu ý đến cái nhìn của Chúa. Các tông đồ xung quanh thì lưu ý được chi tiết này.
Chúa Giêsu đề nghị với chàng thanh niên một sự thay đổi quan trọng, đem tất cả của cải anh có, để đổi lấy kho tàng vô giá trên trơì! Kho tàng đó như là viên ngọc quý giá mà người buôn tìm được, và cần phải bán tất cả để mua thửa ruộng có viên ngọc quý ấy. Và phương pháp để trao đổi là: từ bỏ, bán đi tất cả mọi của cải, lấy tiền phân phát cho người nghèo, rồi theo Chúa.
Theo Chúa, làm đồ đệ của Chúa phải là ngời biết quý trọng kho tàng trên trời hơn tất cả mọi của cải vật chất trần gian. Theo Chúa, làm đồ đệ Ngài, phải là kẻ biết dùng của cải, phương tiện vật chất, để phục vụ những người nghèo khổ. Ðó là những đặc điểm chính của cuộc sống người đồ đệ của Chúa Kitô. Nhưng chàng thanh niên trong phúc âm không đủ can đảm thực hiện cuộc trao đổi này, và anh ta ra đi buồn bã; anh đã hoãn lại không trả lời Chúa ngay và có thể nói là đã mất dịp may theo Chúa.
Lạy Chúa, xin ban ơn giúp con sống xứng đáng với ơn gọi của mình. Xin cho con biết lắng nghe lời mời gọi của Chúa, tin tưởng vào tình thương quan phòng của Chúa và thực hiện những gì Chúa muốn trong cuộc đời con. Amen.