Khi theo Chúa, người môn đệ cũng có những niềm hy vọng riêng tư của mình. Ðôi khi, vì là niềm hy vọng đó quá phàm trần nên không được thỏa mãn và tệ hơn nữa, đi nghịch lại với những mong ước, những mệnh lệnh, những niềm hy vọng của chính Chúa. Lúc đó, người môn đệ sẽ dễ dàng bỏ cuộc. Hơn bao giờ hết, chính lúc đó người môn đệ cần được chính Chúa Giêsu Phục Sinh soi sáng, giải thích và thêm sức mạnh, để có thể bắt đầu lại cuộc dấn thân tông đồ, sửa đổi lại những niềm hy vọng riêng tư sao cho được phù hợp với những niềm hy vọng của chính Chúa. Biến cố Chúa hiện ra để củng cố niềm tin và niềm hy vọng của hai môn đệ trên đường Eâmau, như được tường thuật nơi phúc âm theo thánh Luca chương 24, câu 13-32 có thể mang lại nhiều soi sáng cho những ai đang dấn bước theo Chúa:
Cũng ngày ấy, có hai môn đệ đi đường, định tới làng Eâmau, cách thành Giêrusalem sáu mươi dặm. Hai ông nói với nhau về các sự vừa xảy ra. Ðang lúc họ bàn cãi, Chúa Giêsu hiện đến và cùng đi với họ. Nhưng mắt họ không sao mà nhận ra Chúa được. Chúa hỏi họ: "Các ông vừa đi vừa chuyện trò gì vậy? Sao các ông lại buồn bã thế?" Oâng Lêopha đáp: "Chỉ có một mình ông ở Giêrusalem là không biết câu chuyện vừa xảy ra trong mấy ngày này." Chúa hỏi: "Chuyện gì?" Hai ông trả lời: "Ðó là câu chuyện ông Giêsu Nazarét. Ông là một tiên tri, rất có uy tín về việc làm lẫn lời giảng dạy, đối với Thiên Chúa cũng như đối với dân chúng. Thế mà các trưởng tế và các lãnh tụ của chúng ta đã nộp Người, để Người bị án tử hình và bị đóng đinh vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi hy vọng Người sẽ cứu Israel, nhưng đến nay, các việc trên đã xảy ra đã sang ngày thứ ba rồi. Mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, đã làm chúng tôi hoảng hốt. Họ đến viếng mộ từ sáng sớm. Họ không thấy xác Người, họ trở về cho chúng tôi hay là họ đã xem thấy thiên thần hiện ra nói với họ là Người đã sống lại. Mấy người trong chúng tôi cũng đi đến mộ, họ đã thấy mọi sự như các bà ấy nói song chính Người thì họ không thấy."
Bấy giờ, Chúa Giêsu bảo hai ông: "Hỡi những người kém tin, những tâm hồn chậm tin mọi điều các tiên tri đã nói. Há Ðấng Kitô không phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được hưởng vinh quang sao!" Rồi Chúa bắt đầu từ ông Maisen, lần lượt đến hết các tiên tri, mà giải thích cho hai ông các câu Kinh Thánh liên quan tới Ðấng Kitô. Khi tới gần làng hai ông định đến, Chúa có vẻ như muốn đi xa hơn. Nhưng các ông cố mời rằng: "Xin ông ở lại với chúng tôi vì đã chiều gần tối rồi." Chúa bằng lòng vào và ở lại với các ông. Khi ngồi ăn với các ông, Chúa cầm bánh, làm phép, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt hai ông liền mở ra và hai ông nhận ra Chúa. Nhưng Chúa biến đi. Lúc đó hai ông bảo nhau: "Lòng chúng ta đã chẳng nóng lên khi Người nói chuyện với ta và giải thích Kinh Thánh cho ta dọc đường đấy ư?"
Hai môn đệ rời Giêrusalem đi Eâmau… và dọc đường trao đổi với nhau về các biến cố đã xảy ra cho Chúa Giêsu… Ðây là một cuộc suy niệm, một cuộc "đọc lại" những biến cố cuộc đời của Chúa Giêsu, theo cái nhìn trần tục của họ, theo ánh sáng của những mong ước, những chờ đợi của họ. Họ đang chờ một Ðấng Cứu Thế uy hùng thiết lập lại Israel. Nhưng những gì đã xảy ra cho Chúa Giêsu, cái chết khổ nhục trên thập giá của Ngài, đã làm họ lung lay, muốn tách rời ra khỏi những kẻ đã quyết tâm theo Chúa… Việc hai môn đệ rời Giêrusalem có thể được hiểu như là một dấu chỉ cho thấy hai môn đệ đang gặp khủng hoảng muốn từ bỏ con đường mà họ đã dấn bước với Chúa Giêsu trong thời gian qua. Vì thế họ đang sống trong buồn phiền, thất vọng, cay đắng… Ðó là những ngày Chúa đã chết trong cuộc đời họ… Nhưng Chúa Giêsu Phục Sinh không từ bỏ ý định Ngài đã chọn họ… Chúa đến với họ, dù họ không biết gì… để giúp họ đọc lại cuộc đời và giáo huấn của Chúa, không theo cái nhìn tự nhiên phàm trần nhưng theo cái nhìn của chính Chúa… Chúa giải thích Thánh Kinh và tâm hồn họ cảm thấy được hâm nóng trở lại… Và cuối cùng hai môn đệ được hướng dẫn đến việc nhìn ra Chúa Giêsu Phục Sinh, trong việc bẻ bánh, trong bí tích Thánh Thể, giây phút quan trọng, để giúp họ trở về Giêrusalem, trở về với ơn gọi, trở về với cuộc dấn thân ban đầu và sẵn sàng làm chứng cho Chúa: Quả thật, Ngài đã sống lại… Những gì đã xảy ra cho hai môn đệ trên đường Eâmau, có thể được lập lại nơi cuộc sống tông đồ của mỗi người chúng ta… Người môn đệ có thể gặp khủng hoảng, đặt lại vấn đề ơn gọi của mình, và bị cám dỗ nhìn về Chúa Giêsu, với cái nhìn phàm trần… Chính lúc đó, hơn bao giờ hết, môn đệ cần sự trợ giúp của Chúa Giêsu, để tìm lại ý nghĩa ban đầu, nhìn về Chúa Giêsu với cái nhìn của chính Chúa, suy niệm Lời Chúa, cử hành bí tích Thánh Thể, để có lại sức mạnh mới bắt đầu lại cuộc dấn thân của mình.
Thiên Chúa luôn trung thành, mặc cho những bất trung của kẻ Ngài chọn. Ngài luôn đến với người Ngài chọn, hiện diện bên cạnh, nhất là trong những khi gặp thử thách, để thêm sức mạnh dấn thân.
Lạy Chúa, xin giúp con vượt thắng những nghi ngờ; xin giải thoát con khỏi những cái nhìn phàm trần và ban sức mạnh mới cho con mỗi lần con gặp cám dỗ muốn rời xa Chúa. Xin ban cho con được trung thành với sứ mạng Chúa đã trao phó, cho đến cùng. Amen.