Tâm Sự Một Người Mẹ

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

 

"Lạy Thiên Chúa Cha yêu thương của con! Con chúc tụng ngợi khen Cha, cảm tạ Cha vì những hồng ân Cha đã tuôn đổ trên gia đình con, đặc biệt trên con trai của con. Nhân danh Chúa Giê-su, xin Cha ban Thánh Thần của Cha trên con để nhờ Chúa Thánh Thần hướng dẫn, con sẽ nói lên tâm tình tạ ơn Cha, tôn vinh Chúa Giê-su, và xin Mẹ Ma-ri-a cũng luôn có mặt hướng dẫn, nâng đỡ con trong từng bước đi của cuộc sống. Con cầu xin Cha nhờ công nghiệp Chúa Giê-su, Chúa của con, Người hằng sống và hiển trị, hiệp nhất với Cha và Chúa Thánh Thần muôn đời".

Các bạn trẻ thân mến!

Gia đình là một Giáo Hội được thu nhỏ lại, trong đó có (ông bà), cha mẹ và con cái. Các bạn đã đọc "Tâm Sự Một Người Cha". Giờ đây mời các bạn đọc tiếp "Tâm Sự Một Người Mẹ". Tôi xin được cùng chồng chia sẻ nỗi niềm đau khổ khi có đứa con rơi và tội ma túy.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình mà ông bà, cô bác, cha mẹ đều có đời sống rất đạo đức. Tôi nghĩ đây là một nền vững chắc nhất, một gương sáng ăn sâu vào tâm hồn, trí óc tôi và nhờ đó đời sống cầu nguyện kết hiệp với Chúa trong tất cả mọi sự của cuộc đời tôi ngày càng triển nở tốt đẹp.

Tôi lập gia đình năm 22 tuổi và có con trai đầu lòng năm 24 tuổi; 26 tuổi sanh thêm một cháu gái. Vậy là có tất cả hai con. Tôi có mong ước bình thường như bao bà mẹ khác là sinh con, nuôi dạy con và cho con ăn học thành tài. Ðặc biệt, mỗi lần có thai và sinh con, tôi luôn luôn cầu nguyện, dâng con cho Chúa và xin cho hai con được lớn lên, đi tu sống đời dâng hiến (ao ước con cái đi tu vì dòng họ nội ngoại đều có người dâng mình cho Chúa).

Tôi cùng chồng nuôi dạy con và hướng dẫn cho hai con đi tìm hiểu ơn gọi: Con trai thì đi hẳn một năm ở Dòng Don Bosco Phú Sơn - Hố Nai; Con gái đi Sa-lê-diêng từ năm lớp 6 đến lớp 12 vào mỗi dịp hè khoảng một tháng rưởi (Qua giới thiệu của một người bạn của chồng tôi, nay đã là linh mục Dòng Don Bosco). Thời gian cứ trôi qua. Hai con không có ý định dâng mình... tiếp tục học qua sự hướng dẫn và trao đổi với ba của các cháu là chính. Tôi lo việc gia đình và lo làm ăn lớn vào những năm 1989 - 1995.

Năm học 1995 - 1996, con trai bắt đầu vào đại học. Công việc làm ăn khó khăn thất bại. Tôi chỉ biết khuyên con cố gắng học, đừng rơi vào tệ nạn xã hội.

Một thời gian sau... thấy con thường hay đi học về trễ. Hỏi thì con nói đánh đàn văn nghệ cho Trường. Hỏi Trường thì thầy của Khoa xin cho cháu được giúp văn nghệ cho Khoa. (Cháu có năng khiếu về Guitar và ít nhiều về Organ). Thế là vợ chồng an tâm.

Ngày 20.11.1998, cháu nói là đi diễn văn nghệ mừng thầy cô nhưng mãi đến chiều tối vẫn không thấy cháu về nhà. Trong lúc đó, tôi bệnh rất nặng (bệnh rong kinh). Nằm trên giường trông con về càng lúc càng lo. Gần 10 giờ đêm, có ai điện thoại gọi đến báo cho biết: Cháu đã bị người bạn lấy mất xe Honda khi mượn đi mua đồ và đi luôn không thấy về. Vì thế, cháu không dám về nhà. Vợ chồng tôi hết hồn! Ðến chỗ hẹn thấy con ướt vì ngồi ngoài trời mưa. Khuyên con đừng sợ. Về nhà rồi giải quyết sau.

Từ lúc ấy tôi đã có linh cảm rằng con trai tôi không bình thường. Có một cái gì không ổn cho nó. Tôi bắt đầu để ý đến con hơn: Thời giờ ăn ngủ, học hành. Khi nghe chồng tôi cho biết trường báo tin con tôi rơi vào tệ nạn ma túy, tôi thật sự không thể đứng nổi nữa. Hai chân như muốn khuỵu xuống, tim như muốn ngừng đập, mọi sự xung quanh tôi coi như không còn sự sống.

Sự thật vẫn là sự thật! Cây kim lâu ngày trong túi cũng phải lòi ra thôi. Lúc đầu hỏi con, nó chối. Nhưng rồi nó cũng phải cúi đầu chịu tội. Khi biết được sự thật đau lòng này, tôi tự hỏi mình phải làm gì bây giờ đây để cứu con?

Khuyên con gì nữa? Dạy con sao đây? Chẳng phải khuyên dạy con hằng ngày sao? Ðánh đập chửi rủa con cho hả giận? Trời ơi! Không dám hé môi, sợ mọi người xung quanh biết con mình hút xì ke - Không có tội nào xấu hổ cho bằng tội này. Mất bình an, mặc cảm, âu lo, sợ sệt... bắt đầu dâng lên trong tâm hồn.

Hai vợ chồng ngồi lại với nhau để tìm cho ra giải pháp. Việc đầu tiên là chạy đến các cha các thầy Dòng Chúa Cứu Thế mà hai vợ chồng tôi quen biết. Tôi có cha linh hướng của tôi... Hai vợ chồng cùng cầu nguyện với Chúa cho con trai. Rồi cha linh hướng của tôi đã đến khi nghe tin dữ này của con trai tôi. Cha đến an ủi, khích lệ, ủi an... Ðược phép của Bề Trên, thầy T đến nhà để hằng ngày hướng dẫn cháu đọc Lời Chúa và hồi tâm trở lại.

Tôi cầu nguyện, nói chuyện với Chúa nhiều hơn - Giờ trưa từ 1 đến 3 giờ, tôi lần hạt, suy niệm năm sự vui, thương, mừng với Ðức Mẹ để cầu cho con của tôi. Ðây là những lúc kết hiệp với Chúa và Mẹ lần chuỗi cầu nguyện cho con trong nước mắt.

Năm sự vui. Thứ nhất, xin được thật khiêm nhường, xin vâng theo ý Chúa như Mẹ. Thứ hai, xin Mẹ luôn đến thăm viếng và đem Chúa đến với gia đình con, với con trai con như khi xưa Mẹ đã đem Chúa đến với gia đình Bà Ê-li-da-bét. Thứ ba, xin dâng Mẹ những khó khăn mà gia đình con đang gặp, xin Mẹ giúp con trai con vượt khó khăn vấp phạm khi nghĩ đến tội lỗi đang cám dỗ. Thứ tư, xin dâng con trai cho Mẹ, nhờ Mẹ chuyển cầu và dâng con của con cho Chúa Giê-su để gia đình con và con trai con chỉ biết vâng lời chịu lụy Chúa mà thôi. Thứ năm, Lạy Mẹ Ma-ri-a! Mẹ đã lạc mất Chúa Giê-su. Mẹ đau khổ biết bao trong khi Chúa tốt lành biết mấy! Còn con trai của con tôi lỗi. Xin Mẹ cũng tìm và đem về để nó đừng phạm tội nữa và luôn giữ nghĩa cùng Chúa cho đến trót cuộc đời.

Năm sự thương. Thứ nhất, Lạy Chúa Giê-su! Chúa đã đổ mồ hôi máu vì tội của con và con trai con. Xin Chúa cứu con trai con và cho nó được ơn ăn năn trở lại với Chúa. Thứ hai, Lạy Chúa Giê-su! Chúa chịu đánh đòn nứt nẻ thịt da vì yêu thương. Xin Chúa cứu con trai con khỏi sự dữ. Con dâng lên Chúa việc hãm mình chịu khó lần chuỗi này để cùng với Mẹ Ma-ri-a cầu cho con trai con. Thứ ba, Lạy Chúa! Chúa chịu đội mũ gai. Josepha Mennender được Chúa cho thấy nhiều cái gai to đã phóng sâu vào não Chúa, một cái có lẽ dài nhất, đâm phụp vào trán để rồi mũi nhọn trồi ra nơi mí mắt trái khiến mắt sưng húp lên. Xin Chúa cứu con trai của con. Ðừng để nó nhìn và đi tìm những điều xấu nữa. Thứ tư, Lạy Chúa! Chúa vác thập giá rất nặng. Xin Chúa tha lỗi cho con trai con trên đường đầy cạm bẫy chông gai. Xin Mẹ cùng đi để hướng dẫn con của con đừng vấp phạm tội lỗi nữa. Thứ năm, Lạy Chúa Giê-su! Chúa đã chết trên thập giá. Xin cứu con của con. Xin Chúa lấy máu và nước ở cạnh sườn Người rửa con của con được sạch và đừng bao giờ phạm tội ma túy nữa. Con cầu xin Chúa.

Năm sự mừng. Thứ nhất, Lạy Chúa! Chúa đã sống lại. Xin Chúa cứu con trai của con. Cho nó được sống thật về linh hồn. Xin cho con trai con được gặp Chúa trong giấc ngủ của nó. Thứ hai, Lạy Chúa Giê-su! Xin Chúa thương con của con. Xin Chúa đừng để con của con rơi vào ma túy, nhưng xin Chúa nắm tay của con trai con mỗi khi bị cám dỗ. Thứ ba, Lạy Chúa Thánh Thần! Xin ngự đến tâm hồn con trai con. Xin đổi mới tâm hồn cũng như thể xác đền sống xứng đáng làm con cái Chúa. Xin cho con của con chỉ thuộc về Chúa mà thôi. Thứ tư, Lạy Mẹ Ma-ri-a! Trong giờ chết, xin cho gia đình con cũng như con trai con được chết trong ơn nghĩa Chúa và Mẹ. Con dâng lên Mẹ giờ kinh nguyện nầy. Xin Mẹ cứu con trai con và gia đình con. Cám ơn Mẹ. Thứ năm, Lạy Mẹ Ma-ri-a! Con xin dâng Mẹ những lời kinh nguyện này với mong ước Mẹ luôn ở bên cạnh con và đặc biệt là con trai con. Xin Mẹ đừhg để con của con phạm tội, gia đình chúng con sống xứng đáng là con cái của Mẹ để ngày sau được cùng Mẹ hưởng hạnh phúc với Chúa trên thiên đàng.

Và cứ như thế ngày này sang ngày khác, tôi không ngớt cầu nguyện cho con. Khi tâm sự với cha B, cha gửi cho tôi cuốn "Mẹ đến lần cuối". Ðọc trong sách, nghe lời Ðức Mẹ khuyên phải cầu nguyện, ăn chay, đọc Lời Chúa và tham dự thánh lễ. Tôi bắt đầu ăn chay một tuần hai lần và dâng những hãm mình nầy cho Ðức Mẹ để nhờ Ðức Mẹ dâng lên Chúa Giê-su để cầu cho con trai.

Rồi tiếp đến chuyện gì đã xảy ra? Con tôi vẫn tiếp tục đi học thêm Anh văn, Kĩ thuật viên vi tính và lại tái nghiện ma túy nhiều lần. Vợ chồng tôi lại tiếp tục chạy đến các cha các thầy Dòng Chúa Cứu Thế. Lần này không phải là cha P giúp nữa vì cháu phạm tội trở lại, cháu sợ gặp cha P. Vợ chồng tôi chạy đến cha B xin cha B giúp cháu. Cháu ăn năn sám hối, xưng tội và được ba mẹ chăm sóc tại nhà.

Thật không có đau khổ nào cho bằng trong gia đình có một người thân bị nghiện ma túy khi mà tôi hiểu thật sâu xa về hậu quả nghiêm trọng của việc sử dụng chất ma túy như thế nào. Nếu không có cách gì để giúp cho người thân thoát ra được cảnh này thì thật là sống trong hỏa ngục. Mỗi lần thấy con ngã gục là mỗi lần nỗi đau đớn lại tăng lên trong tôi. Ðã có lúc tôi không còn kềm được tính dịu hiền của người mẹ nữa rồi! Tôi chửi con thậm tệ nhưng vẫn không dám la to vì sợ hàng xóm nghe được.

Cám ơn Chúa. Về điểm này, được cái là con tôi im lặng cúi đầu. Có nhiều lúc tôi nói với Chúa: Chúa ơi! Chúa cho nó chết đi thì hơn, thà chết chứ đừng sống mà phạm tội nầy và... tôi hăm con tôi: Nếu còn tái phạm tôi sẽ không lo cho nữa và cũng không còn giữ danh dự gì cho con mà sẽ trình công an đem đi đày ải.

Nói như vậy chứ làm sao bỏ con được! Vợ chồng tôi tiếp tục chạy cầu cứu các cha Dòng và gia tăng cầu nguyện cho con, khuyên con làm con Chúa và đừng phạm tội này... và sẽ chết mất linh hồn! Thật tội nghiệp cho chồng tôi khi phải cực khổ đưa đón con đi học...

Tôi nói với Chúa và Mẹ Ma-ri-a rằng: Chúa ơi! Chúa biết con có một đứa con trai này thôi. Chúa đừng để con phải mất nó theo nghĩa phần hồn cũng như phần xác. Con biết Chúa thương nó hơn con thương nó. Xin Chúa cứu con của con. Hoặc là: Mẹ Ma-ri-a ơi! Ðã đến giờ con con phải có mặt ở nhà rồi sao giờ chưa thấy bóng nó đâu? Xin Mẹ nắm tay con của con mà dẫn nó về, đừng để nó đi vào cạm bẫy của ma quỷ. Xin Mẹ cứu con trai con. Con cầu xin Mẹ.

Tôi đã khóc thật nhiều với Chúa và Mẹ xin cho được cứu đứa con trai nầy kể cả đổi lấy sự nghèo khó. Tôi suy nghĩ phải chạy đến Chúa và Mẹ Ma-ri-a cùng Thánh Cả Giu-se hơn nữa. Và thế là tôi quyết định cứ 2 giờ trưa là đến nhà nguyện xóm viếng Mình Thánh Chúa để được trực tiếp gặp Chúa và tâm sự với Chúa về nỗi khổ tâm của mình. Có nhiều lúc vừa bước vào nhà nguyện bái gối thờ lạy Chúa thì nước mắt tôi đã chực trào ra. Lạy Chúa! Chúa biết rất rõ về con và con của con. Con dâng con trai của con cho Chúa. Xin Chúa đừng bỏ rơi linh hồn con của con.

Tôi đọc cả tên thánh và tên họ của con cho Chúa nghe. Rồi từng bước một tôi tiến lên lau nhà nguyện, lau gian cung thánh và lau bụi nhà tạm nơi Chúa đang ngự. Tôi tin chắc rằng Chúa đang nhìn ngắm tôi. Mỗi lần cầm khăn lau nhà tạm, tôi nói với Chúa: Chúa ơi! Con đây. Chúa biết rõ là con muốn gì? Con xin lau sạch những mảng bụi nay với lòng ao ước xin Chúa thương lau sạch những bụi bặm, những lỗi lầm của con trai con đã vấp phạm. Xin Chúa rửa tâm hồn và đổi mới con người nó nếu Chúa muốn và chỉ phán một lời thôi thì nó nên sạch. Và cứ thế tôi lau chùi nhà nguyện, dâng lên Chúa những hy sinh nhỏ mọn để làm đẹp lòng Chúa và cầu nguyện cho con tôi.

Ðọc đoạn Phúc âm Chúa gọi ông Da-kêu và Chúa viếng thăm nhà ông thì ông được đổi mới, được Chúa cứu. Tôi kết hiệp với Chúa xin cho con cũng được Chúa kêu tên như vậy và... xin Chúa nói với con đi Chúa ơi! Hôm nay nhà này đã được cứu độ.

Tôi tin Chúa và Mẹ Ma-ri-a sẽ không bỏ tôi, sẽ không bỏ con tôi. Cứ mỗi đoạn Phúc âm Chúa chữa lành mà tôi đọc là tôi luôn luôn cầu nguyện, xin Chúa chữa con tôi. Cứ mỗi lần nói chuyện với Chúa và Mẹ là tôi đều xúc động và khóc. Có lúc tôi nằm dài trước bàn thờ ở nhà nhìn lên Chúa và Mẹ Ma-ri-a, lòng không còn cầu nguyện gì nữa. Chỉ biết nhìn Chúa phó thác. Chúa ơi! Xin đừng bỏ con.

Có một lần khác, cháu vẫn bị cám dỗ và vẫn sa ngã. Lần này, vợ chồng tôi bắt đầu im lặng không nói gì với con trai tôi. Một sự im lặng ghê sợ mà con tôi sau này đã nói lên. Tôi coi như không thèm để ý gì đến nó cả. Mày đói, muốn ăn thì có cơm; khát thì có nước uống; muốn ngủ thì đi ngủ; tôi không hề nói động đến, muốn đi đâu thì đi, về lúc nào thì về, tôi không còn hỏi thăm hay dòm ngó quan tâm. Dứt khoát một đồng xin cũng không cho. Và tôi nói với chồng tôi là không nói gì tới nó nữa hết. Bề ngoài thì như vậy nhưng thật sự bên trong tôi đau khổ đến tột cùng và vẫn lo cho con. Tôi chạy đến cha H trình bày hết tất cả mọi sự về con trai của tôi và nói lên nỗi tuyệt vọng của mình.

Ngài đến nhà gặp con tôi và nói chuyện với nó. Lần này đòi hỏi nơi nó một sự quyết tâm dứt khoát từ bỏ. Nếu không có quyết tâm thì cha sẽ không giúp như những cha khác. Và cha khuyên cháu để cháu thấy con đường nào phải khắc phục và cháu cũng hứa sẽ sửa đổi (như những lần trước). Nhưng lần này cha H quyết tâm hơn. Trước hết giúp cháu hòa giải với Chúa bằng Bí Tích Giải Tội, rước Chúa mỗi ngày và đọc Lời Chúa. Cha đến với cháu liên tục trong mười ngày... và tiếp đến Giáo Xứ Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài-gòn có mở Ðại Phúc và cha hướng dẫn cháu đi nghe giảng với thầy H. Và cháu đã được Chúa thương chữa lành hồn xác khi được các cha thầy và ba mẹ gủi đến một điểm truyền giáo ở vùng cao.

"Giờ của Chúa" chưa đến không có nghĩa là Chúa bỏ ta, nhưng theo tôi, ta phải chờ đợi và kiên nhẫn chờ đợi từng giờ, từng ngày. Ta trông cậy Chúa cũng như Chúa hằng chờ đợi ta mở lòng. Lạy Chúa! Có lẽ Chúa chờ đợi chúng con lâu hơn chúng con chờ Chúa. Và giờ của Chúa đến thì thật hạnh phúc biết là dường bao, mọi sự dữ sẽ trở nên sự lành. Tất cả đều là bình an, là hoan lạc. Khi tôi đã nghiệm được thì giờ đây với một tâm hồn bình an, hạnh phúc trong Chúa, lòng trí tôi luôn chúc tụng ngợi khen Chúa cũng trong nước mắtm nhưng là nước mắt của hoan lạc, của tâm hồn đáp trả. Chúa là tất cả của con.

Theo dõi quá trình đã qua trong cuộc đời, tôi càng xác tín hơn Tình Yêu của Chúa - Thấy Chúa luôn đồng hành mà Người không hề bỏ rơi tôi. Vì thế tôi rút ra một kinh nghiệm rất quý báu là luôn luôn chạy đến cùng Chúa, cùng Mẹ Ma-ri-a và Thánh Cả Giu-se... và sự gắn bó không thể bỏ qua được đó là các cha thầy Dòng Chúa Cứu Thế mà tôi đã một đời yêu thương.

Nhờ lời cầu nguyện, sự hướng dẫn, giúp đỡ, yêu thương các linh hồn, hãy chạy đến với cha thầy để qua đó chúng ta có thể múc lấy sự sống cho linh hồn của chúng ta. Qua các ngài chúng ta sẽ đến với Chúa mật thiết hơn, bình an và hạnh phúc trong tình yêu mà Thiên Chúa đang chờ đợi từng người nơi chúng ta.

Với "Tâm Sự Một Người Mẹ", tôi muốn nói lên kinh nghiệm đau khổ của mình đã trải qua khi có con nghiện ma túy. Không phải là đường cùng. Nhưng là sự dữ mà ma quỷ đang hoạt động mãnh liệt nhắm vào gia đình, vào giới trẻ. Qua kinh nghiệm, tôi muốn nói lên đây niềm xác tín vững vàng trông cậy vào Chúa bằng cách triệt để đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, ăn chay hãm mình và tham dự thánh lễ. Cứ như thế, ta sẽ gặp được Chúa và Chúa sẽ biến sự dữ thành sự lành với sự phó thác để Chúa ra tay. Xin kế hoạch của Chúa về gia đình con được thành sự. Ðể đáp trả Tình Yêu Chúa thương ban, tôi xin mượn TV15 (16), 5 - 9 để cất lên lời ngợi khen chúc tụng cảm tạ Chúa trong suốt cuộc đời tôi và cho con trai của tôi.

"Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp của con được hưởng, là chén phúc lộc dành cho con; số mạng con chính Ngài nắm giữ... Con chúc tụng Chúa hằng thương chỉ dạy, ngay cả đêm trường, lòng dạ nhắn nhủ con. Con luôn nhớ có Ngài trước mặt. Ðược Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ. Vì thế, tâm hồn con mừng rỡ. Và lòng dạ con hân hoan. Thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn".

 

Một Người Mẹ

 

(Trích dẫn từ Ephata Việt Nam số 25, năm 2001)


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page