Chứng tá của Cha Anton Luli,
qua đời ngày 9/03/1998

Prepared for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines

Cha Anton Luli, linh mục Dòng Tên, người Albania, nạn nhân của chế độ cộng sản vô thần, qua đời.

Roma - 10.03.98, Cha Anton Luli, linh mục Dòng Tên, người Albania, hầu như suốt đời trong tù để trung thành với Chúa Kitô và Giáo Hội, qua đời đêm hôm mồng 9.03.98, thọ 88 tuổi, tại một trong các nhà hưu dưỡng của Dòng ở Roma. Cha đến Roma mới được hai tuần lễ nay, sau nhiều năm thi hành chức vụ linh mục tại Albania. Ðời linh mục của Cha là một thời gian chịu những cuộc bách hại dữ dội của chế độ cộng sản vô thần, một chế độ, nay đã đi vào dĩ vãng, một chế độ coi bất cứ ai mặc áo dòng đen là thù địch và phản cách mạng.

Cha bị bắt giữ năm 1947, lúc 37 tuổi: 9 tháng bị giam trong những điều kiện hết sức vô nhân đạo, bị đấu tố và sau đó bị án 7 năm khổ sai.

Năm 1954, một thời kỳ tạm yên, cha được trở về giáo xứ với các tín hữu. Sau ít năm, chính phú Tirana tuyên bố chế độ vô thần và ghi điều khoản xác nhận vô thần nầy vào Hiến Pháp quốc gia. Cha Luli lại bị cưởng bách sống bằng những công việc rất hèn hạ, thi hành chức vụ trong bóng tối.

Năm 1979, cha bị bắt giam lần thứ hai và bị tố cáo về tội "tuyên truyền khuynh đảo". Lúc đó cha đã 70 tuổi; cha bị xử bắn, nhưng giờ phút cuối cùng án tử hình được đổi thành án tù 25 năm giam tù ở và 5 năm quản thúc tại gia. Thời kỳ đau khổ này được chấm dứt vào năm 1989, do tình hình thay đổi tại Trung-Ðông Âu. Ðược tự do trong một Albania đổi mới, cha Luli tiếp tục sống và làm việc cho các linh hồn cho tới ít ngày trước khi qua đời. Lễ an táng được cử hành sáng thư Tư 11.03.98 tại nhà thờ Chúa Giêsu của Dòng Tên ở trung tâm Roma và sau đó, thi hài cha sẽ được chuyển về Albania để an táng tại sinh quán.

Và sau đây là chứng tá cha để lại cho người còn sống: "Trong những đau khổ tôi đã được sự hiện diện an ủi của Chúa Giêsu, Linh Mục Thượng Phẩm và đời đời; Ngài hiện diện bên cạnh và trong con ngừời tôi; nhiều lúc với một sự nâng đỡ mà tôi không thể không gọi là "khác thường, lạ lùng", biết bao niềm an vui và biết bao an ủi Chúa thông ban cho tôi. Nhưng không bao giờ tôi giữ lại trong mình sự giận ghét đối với những người, nói theo loài người, đã tước lột sự sống của tôi. Sau khi được tự do tình cờ tôi gặp trên đường một trong các người đấu tố tôi, tôi cảm thương anh ta, tôi đến chào và ôm hôn anh ta".


Back to Radio Veritas Asia Home Page