Thông Báo của Bộ Giáo Lý Ðức Tin lưu ý các tín hữu về những tư tưởng của Linh Mục Anthony de Mello.
Thứ Bảy vừa qua, ngày 22 tháng 8/1998, Bộ Giáo Lý Ðức Tin đã công bố Thông Báo lưu ý các tín hữu về những tư tưởng của linh mục Dòng Tên người Ấn Ðộ, cha Anthony de Mello. Thông Báo đã được Ðức Hồng Y Joseph Ratzinger, tổng trưởng, và Ðức Tổng Giám Mục Bertone, Tổng thư ký, đồng ký ngày 24 tháng 6 vừa qua (1998), ngày lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tiền Hô. Trong bài thời sự trước đây, chúng tôi đã giới thiệu những điểm chính của Thông Báo nầy. Hôm nay, mời quý vị và các bạn cùng đọc qua nguyên văn Thông Báo như sau:
Linh mục dòng tên người Aán Ðộ, cha Anthony de Mello (1931-1987), rất được biết đến qua nhiều tác phẩm được dịch ra các thứ tiếng phổ biến tại nhiều quốc gia trên thế giới, mặc dù không phải tất cả các ấn bản đều được cha đồng ý cho xuất bản. Những tác phẩm của Cha, gần như luôn luôn trong hình thức những câu chuyện ngắn, tích chứa những yếu tố có giá trị của lẽ khôn ngoan đông phương. Những yếu tố nầy có thể giúp ích trong việc làm cho người ta đạt đến sự tự chủ, được giải thoát khỏi những ràng buộc và những tâm tình làm cho con người không sống tự do, và giúp đương đầu một cách bình thản với những thăng trầm của cuộc sống. Nhất là trong những tác phẩm đầu tiên, cha de Mello, dù cho thấy là đã chịu ảnh hưởng của những dòng tư tưởng đạo đức của Phật giáo và Lão giáo, nhưng cha vẫn còn ở trong những đường nét của nền tu đức Kitô. Trong những tác phẩm nầy, cha bàn về những loại cầu nguyện khác nhau như: cầu xin cho mình, khẩn cầu cho kẻ khác và chúc tụng Thiên Chúa, cũng như bàn về việc chiêm ngắm những mầu nhiệm của cuộc đời Chúa Kitô, vân vân.
Tuy nhiên, trong vài đoạn của những tác phẩm đầu đời nầy, và nhiều hơn trong những tác phẩm cuối đời, nguời ta có thể ghi nhận cha từ từ đi xa khỏi những nội dung thiết yếu của Ðức Tin Kitô. Thay thế cho mạc khải được thực hiện trong Chúa Giêsu Kitô, cha de Mello thay thế (mạc khải đó) bằng một trực giác về Thiên Chúa không có hình thể, đến độ nói về Thiên Chúa như là một cái gì Trống Không thuần túy. Ðể nhìn thấy Thiên Chúa, thì (theo cha) chỉ cần nhìn trực tiếp vào thế giới là đủ. Người ta không thể nói gì về Thiên Chúa; sự hiểu biết duy nhất (về Thiên Chúa) là không biết gì cả. Ðặt vấn đề về sự hiện hữu của Ngài là một việc làm vô nghĩa. Chủ trương vô tri tận căn nầy dẫn đưa đến sự chối bỏ việc Kinh Thánh có tích chứa những quả quyết có giá trị về Thiên Chúa. Những lời của Kinh Thánh là những chỉ dẫn để giúp cho một điều duy nhất nầy mà thôi là đưa con người đến sự im lặng. Nơi những đoạn sách khác, phán đoán (của Cha de Mello) về các Bản Văn thánh của các Tôn Giáo, kể cả về Kinh Thánh, lại càng nghiêm khắc hơn nữa; (Cha cho rằng) những bản văn đó ngăn cản không cho con người sống theo lý lẻ thường tình của họ và làm cho họ trở nên mù quáng và dữ tợn. Các tôn giáo, kể cả Kitô giáo, là một trong những trở ngại chính không cho con người khám phá ra sự thật. Tuy nhiên, tác giả (cha de Mello) không bao giờ định nghĩa sự thật đó có những nội dung rõ ràng như thế nào. Ðối với cha de Mello, việc nghĩ rằng Thiên Chúa của tôn giáo mình là Thiên Chúa duy nhất chân thật, (việc nghĩ như vậy) đã là có thái độ quá khích tôn giáo rồi (fanaticism). "Thiên Chúa" (theo cha de Mello) được xem như là một thực thể bao quát vũ trụ (cosmic), mờ ảo và có mặt khắp nơi; bản tính ngôi vị của Thiên Chúa không được biết đến, và trong thực tế bị chối bỏ.
Cha Anthony de Mello cho thấy có một sự kính trọng đối với Chúa Giêsu và cha tuyên bố mình là môn đệ của Chúa. Nhưng Cha xem Chúa Giêsu như là một vị Thầy ngang hàng với những vị Thầy khác. Một khác biệt duy nhất giữa Chúa Giêsu và những kẻ khác hệ tại ở chổ Chúa Giêsu là kẻ ‘"có ý thức" và tự do trọn đầy, trong khi những kẻ khác thì không được như vậy. Chúa Giêsu không được nhìn nhận như là Con Thiên Chúa. Thêm nữa, những lập trường của tác giả (cha de Mello) về vận mệnh cuối cùng của con người, làm ta thêm sự ngỡ ngàng. Có chổ (trong tác phẩm), cha de Mello nói về một sự "tan rã" trong Thiên Chúa vô ngả, giống như muối bị tan trong nước. Trong nhiều dịp, câu hỏi về vận mệnh con người sau khi chết bị (cha) tuyên bố như là câu hỏi vô nghĩa không quan trọng gì cả; chỉ có cuộc sống hiện tại là đáng quan tâm. Và đối với cuộc sống nầy, xét vì điều xấu chỉ là sự dốt nát, nên không có những định luật khách quan cho luân lý. Tốt và Xấu chỉ thuần túy là những đánh giá trong tâm trí được áp đặt trên thực tại. Như hậu quả của những gì đã được trình bày (về lập trường như vậy của Cha de Mello), người ta có thể hiểu được tại sao, theo cha de Mello, bất cứ niềm tin hay việc tuyên xưng đức tin nào vào Thiên Chúa hay vào Chúa Kitô, đều không làm gì khác hơn là gây cản trở con người đến với sự thật. Khi làm cho Lời Chúa trong Kinh Thánh trở thành như đối tượng để tôn kính, thì Giáo Hội cuối cùng đi đến việc xua đuổi Thiên Chúa ra khỏi đền thờ. Và do đó, Giáo Hội mất đi quyền giảng dạy nhân danh Chúa Kitô.
Với Thông Báo nầy, nhằm bảo vệ điều thiện hảo cho tín hữu, Bộ Giáo Lý Ðức Tin tuyên bố rằng những quả quyết (trong các tác phẩm của Cha de Mello) như được nêu ra ở trên, không phù hợp với Ðức Tin Công Giáo và có thể gây thiệt hại trầm trọng.
Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II, trong lần tiếp kiến dành cho Ðức Hồng Y Tổng Trưởng ký tên duới đây, đã phê chuẩn Thông Báo nầy, là Thông Báo đã được chấp nhận trong buổi Họp thông thường của Bộ; và ÐTC đã truyền công bố Thông Báo nầy.
Roma, từ Bộ Giáo
Lý Ðức Tin,
ngày 24 tháng 6 năm 1998,
Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tiền Hô.
(Ký tên)
Hồng Y Joseph Ratzinger, tổng trưởng
Tarcisio Bertone, Tổng Giám Mục, Tổng
Thư Ký.
Quý vị và các bạn thân mến, đi đôi với Thông Báo trên, Bộ Giáo Lý Ðức Tin cũng đã gởi kèm theo một GHI CHÚ GIẢI THÍCH (Explanatory Note) trong đó có trích dẫn những đoạn sách của Cha Anthony de Mello có tích chứa những sai lầm được nhắc đến trong Thông Báo. Chúng tôi sẽ chuyển dịch những GHI CHÚ GIẢI THÍCH nầy trong bài sắp tới.