Chiều thứ Tư 16/06/99, ÐTC viếng thăm sinh quán tại Wadowice.
Chiều thứ Tư (16/06/99), ÐTC Gioan Phaolô II trở lại viếng thăm Wadowice, sinh quán của ngài. Có thể nói đây là những giờ phút cảm động nhất trong chuyến viếng thăm lần này của ÐTC tại Ba Lan, xét vì đây cũng có thể là lần cuối cùng ngài về lại Ba Lan cách chung và cách riêng tại nơi ngài được sinh ra. Thời gian ÐTC lưu lại Wadowice là thời gian ÐTC tưởng nhớ lại những ngày ngài còn đi học trước khi xảy ra Thế Chiến thứ hai, nhớ lại những người bạn học, những người Do Thái sống tại Wadowice nay đã chết và đặc biệt là những quán ăn, cửa tiệm mà ngài ưa thích khi còn đi học.
Wadowice là một thị trấn nhỏ của Ba Lan với dân số khoảng 20 ngàn. Ðức Gioan Phaolô II sinh ra, lớn lên tại đây cho đến khi ngài dời lên sống tại thành phố Cracovia khi ngài lên 10 tuổi. Người dân tại Wadowice dành cho Ðức Gioan Phaolô II, người con nổi tiếng nhất của thị trấn này một sự chào đón nồng hậu. ÐTC đã đến thăm căn nhà nơi ngài đã sinh ra, và dưới bóng căn nhà, ÐTC giơ tay chỉ tới quảng trường của thị trấn và bộc lộ tâm tình như sau: "Mọi sự bắt đầu từ nơi đây: sự sống, tuổi thơ ấu, trường và lớp học, kịch xã và cuộc đời linh mục". Nụ cười và thoáng buồn thay đổi từng lúc một trên khuôn mặt của ÐTC. Người dân Wadowice đến gần quây quần bên ÐTC mà không bị nhân viên an ninh ngăn cản. Họ đồng thanh khen ngợi ÐTC khi ngài nhớ lại tên các con đường. Họ yêu cầu ÐTC nhớ lại những địa điểm trên con đường nơi ngài đang đứng. Chỉ vào một địa điểm, ÐTC đã nói như sau: "Ðó là nơi có tiệm bán bánh ngọt, và là nơi chúng tôi (ý nói ÐTC và các bạn học), thường đến để mua bánh kem mỗi lần thi xong".
Giọng nói của ÐTC vẫn còn khan, do ảnh hưởng của cơn cúm mà ngài bị từ hôm thứ Hai 14/06/99, tuy nhiên nó không che đậy được cảm giác xúc động của ngài. ÐTC đã nhắc lại tên của những người bạn rất mê đóng kịch, đã giúp ngài dựng vở kịch Antigones trên sân khấu nhà hát tại Wadowice. Trước sự reo hò và hoan hô của mọi người, ÐTC đã đọc lại một đoạn của vở kịch này và hỏi mọi người: "Anh chị em có còn đi coi kịch tại nhà hát nữa không?". Một giây phút cảm động khác đến với ÐTC, khi ngài chỉ vào một ngôi nhà mà ngài cho biết, trước thế chiến thứ hai, là nhà của một người Do Thái tên Chaim Balamut. ÐTC nói như sau: "Tôi không biết điều gì đã xảy ra cho ông ấy. Có lẽ ông ta đã chết. Tôi biết có rất nhiều người Do Thái tại Wadowice này đã trải qua những kinh nghiệm rất đau khổ và bị giết chết trong các trại tập trung của Ðức Quốc Xã, theo chương trình diệt chủng người Do Thái của Hitler".
Một thoáng buồn đã hiện ra trên khuôn mặt của ÐTC khi ngài nhắc tới gia đình. Thân Mẫu của Ðức Gioan Phaolô II qua đời khi ngài được 9 tuổi, kế đến là người anh trai cũng qua đời khi ngài được 13 tuổi, và sau cùng là thân phụ của ÐTC cũng ra đi khi ngài lên 21 tuổi. ÐTC đã lên tiếng cảm ơn người dân tại Wadowice đã lấy tên Emilia, tên của thân mẫu ngài, để đặt cho một trung tâm săn sóc các bà mẹ độc thân tại Wadowice. Xe chở ÐTC đã dừng lại tại căn nhà cũ ngài ở, nay đã biến thành một bảo tàng viện, đây cũng là dịp để ÐTC hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa. Dân chúng tại Wadowice vẫn tiếp tục đi theo ÐTC, và khi họ bắt đầu bài hát truyền thống của Ba Lan, Sto Lat (Chúc Ngài Thọ Trăm Tuổi), Ðức Gioan Phaolô II đã nói đùa với họ như sau: "Dễ nói hơn là làm".