Vatican - 04.12.99 - Hội nghị quốc tế về Gia Ðình và về hòa đồng trẻ em và thanh thiếu niên tàn tật, do Hội Ðồng Tòa Thánh về Gia Ðình tổ chức với sự cộng tác của "Trung Tâm Giáo Dục gia đình" ở Madrid (Tây Ban Nha) và "Chương trình Leopoldo" ở Venezuela, cả hai tổ chức của các gia đình với trẻ em bất toại, tàn tật, kết thúc sáng thứ Bảy 04.12.1999 sau ba ngày làm việc tại Roma. Ðáp lời chào mừng của Ðức Hồng Y Alfonso Lopez Trujillo, chủ tịch Hội Ðồng Tòa Thánh về Gia Ðình và Hôn Nhân, ÐTC cầu chúc rằng: Hội nghị này sẽ giúp cho việc làm tốt đẹp hơn tình hình của các trẻ em và thanh thiếu niên gặp khó khăn. Với cái nhìn về Lễ Giáng Sinh, ÐTC nói: Trong Mùa Vọng việc suy tư về tình trạng của các trẻ em và sự chú ý đến các gia đình, trở nên dễ dàng hơn, để giúp đỡ họ khám phá, cả nơi những người con tàn tật, một dấu hiệu của tình yêu Thiên Chúa. ÐTC nhận xét rằng: Dĩ nhiên, việc đến trong gia đình của một người con đau khổ là một biến cố gây nên lúng túng và ngạc nhiên cho gia đình và vì thế cần phải nâng đỡ, an ủi những cha mẹ bị thử thách như vậy. Ngài nói: Nhất là khi đứa con cần đến sự giúp đỡ hơn và có thể liều bị khước từ, thì chính gia đình có thể bảo vệ, cách hiệu nghiệm hơn cả, phẩm giá bằng nhau giữa các em tàn tật và những trẻ em lành mạnh. Nhưng trong trường hợp gặp phải cảnh có con em bị tàn tật, thì gia đình có quyền được ủng hộ và giúp đỡ để vuợt qua tình trạng dĩ nhiên không dễ dàng nầy. ÐTC quả quyết: "Tôi đã nhắc lại việc này trong các dịp khác, cần phải tỏ ra bằng việc làm là bệnh hoạn không tạo nên những hố sâu không vượt qua được, cũng không ngăn trở các mối quan hệ của đức ái Kitô đích thực đối với những ai là nạn nhân. Trái lại bệnh hoạn phải gợi lên một thái độ chú ý đặc biệt đối với những người này: thật sự họ thuộc về hạng người nghèo khổ: và Nước Trời là của họ".
Từ gia đình,
ÐTC chuyển sang những người
tàn tật. Ngài nói: người
tàn tật cần được khuyến
khích trở nên người chủ
động của cuộc sống mình, bởi
vì giá trị của sự sống
vượt trên giá trị của khả
năng hoạt động, sức sản xuất.
Trong công việc này cần có sự
can thiệp của các hội chuyên môn
và những hình thức giúp
đỡ ngoài gia đình, bảo
đảm sự hiện diện của các
người khác. Với những
nguời này, trẻ em có thể đối
thoại và tái lập những mối
quan hệ giáo dục và thân hữu.
Nói tóm lại, không kể mọi tìm
kiếm khoa học và sáng kiến xã
hội và sư phạm, đối với
người tín hữu, việc phú
thác khiêm tốn và tín nhiệm
cho Chúa là điều quan trọng; nhất
là trong việc cầu nguyện, gia đình
sẽ tìm ra nghị lực để đối
phó với các khó khăn. ÐTC
kết thúc bài giáo huấn bằng
lời nguyện sau đây: "Lạy Ðức
Maria, Mẹ của hy vọng, xin hãy giúp
đỡ và an ủi tất cả những
ai gặp phải những tình trạng đau
buồn này!".