Bài giảng của
Ðức Cha Têphanô Nguyễn Như Thể
Tổng Giám mục Huế
tại Trung Tâm Thánh Mẫu La Vang
dịp Kiệu Minh Niên Xuân Nhâm Ngọ
Mồng Ba Tết (Thứ năm, 14/02/2002)
Prepared for internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Bài giảng của Ðức Cha Têphanô Nguyễn Như Thể, Tổng Giám mục Huế, tại Trung Tâm Thánh Mẫu La Vang, dịp Kiệu Minh Niên Xuân Nhâm Ngọ, Mồng Ba Tết (Thứ năm, 14 tháng 2 DL, năm 2002)
Anh Chị Em thân mến,
1. Trong cõi trời đất nầy, mọi vật có khởi đầu thì có cùng tận, vòng thời gian có khởi thì có kết. Nhưng kết là để chuyển qua một dạng mới, một chu kỳ mới. Mùa đông kết thúc một năm cũ, thì mùa xuân đến khởi đầu một năm mới.
Ðây là những ngày đầu của năm mới Nhâm Ngọ, với vòng lưu chuyển mới của thời gian, của cảnh vật thiên nhiên, của đời sống con người trên dương thế. Sau những giây phút giao thừa thiêng liêng trong bầu khí gia đình đầm ấm trước bàn thờ Chúa và Tổ Tiên, để tạ ơn Chúa và tưởng nhớ công ơn Ông Bà, Cha Mẹ, hôm nay, chúng ta hành hương về La Vang, quây quần bên Mẹ, để chiêm ngắm Mẹ và xin Mẹ cùng đi với chúng ta trong suốt năm mới nầy.
2. Nếu mùa xuân là mùa khởi đầu một năm mới tinh khôi, thì Mẹ Maria là người tín hữu khởi đầu của thời đại cứu độ và là gương mẫu cho một đức tin trọn hảo như Chúa mong muốn.
Ông Adong và Bà Eva là những người con Chúa dựng nên với tất cả yêu thương, nhưng họ đã ngờ vực tình yêu ấy và muốn tự ý xây dựng hạnh phúc đời mình theo quan điểm riêng tư biệt lập với Thiên Chúa, đến nỗi khước từ Ngài và phá hủy chương trình của Ngài.
Nối dõi Adong, Eva, là cả một nhân loại xa lìa Thiên Chúa. Và ngay cả giữa dân Chúa chọn, cũng không có kẻ nào có đức tin vẹn tuyền và hưởng ơn cứu độ trọn hảo.
Trái lại, khi thiên thần truyền tin, Mẹ Maria đã thưa "Xin Vâng", với sự vâng phục và đức tin hoàn hảo của mình đối với Thiên Chúa. Nhờ thái độ "xin vâng" của Mẹ, Ngôi Hai đã nhập thể và chương trình cứu độ nhân loại được khởi đầu.
Như đêm trừ tịch, người ta ước muốn gột bỏ đi tất cả những điều xấu xa rủi ro của năm củ, để đón nhận cái tinh khôi, nguyên vẹn của năm mới, thì lời "Xin Vâng" tràn đầy đức tin của Mẹ đã hủy bỏ sự ngờ vực và bất phục tùng của bà Eva và khai mở một thời đại mới với ơn cứu độ của Thiên Chúa cho nhân loại.
Nơi Mẹ, ơn cứu độ được chan chứa trước hết; và nhờ Mẹ, ơn cứu độ đã tràn lan cho nhân loại.
Từ lời "Xin Vâng" của Mẹ, nhân loại không còn sống triền miên trong tối tăm nữa, nhưng - như ngôn sứ Isaia tiên báo - một ánh sáng rạng rỡ đã bừng lên huy hoàng. Ðó là ánh sáng của mùa xuân cứu độ, ánh sáng chuyển ban sự sống cho mọi người. Maria đã "trừ tịch" cho quá khứ nhân loại, đã hủy bỏ mịt mù đêm tối, và đem đến mùa xuân phúc lộc cho trần gian. Mẹ là mùa xuân cho người, cho đời.
3. Nếu với mùa xuân khởi đầu một chu kỳ mới của thiên nhiên, người ta bắt đầu các sinh hoạt của mình trong năm mới, thì sau khi được truyền tin, Mẹ Maria bắt đầu sinh hoạt của kẻ đã đón nhận Lời Chúa, bằng việc chỗi dậy lên đường thăm viếng bà Êlidabét. Bởi cuộc thăm viếng đó, Mẹ đã trở thành vị tông đồ đầu tiên đem Tin Mừng đến cho người khác, đã trở nên hình ảnh Hội Thánh đem Tin Mừng Chúa Kitô đến cho muôn người. Mẹ đã đi từ tư thế "Người tín hữu đón nhận Lời Chúa", đến tư thế "người tôi tớ hành động cho Lời Ngài".
Trong những ngày đầu năm, người ta chúc nhau phúc, lộc, thọ, an khang, thịnh vượng, ... Những lời cầu chúc đó chỉ là những ước mong, chưa hiện thực. Còn Mẹ Maria, trong Mùa Xuân của Ơn Cứu Ðộ, không chỉ cầu chúc, mà còn thực sự đem lại an lành hạnh phúc cho chúng ta.
Chúng ta cũng phải hành động như Mẹ, chứ không chỉ dừng lại ở các lời cầu chúc suông. Mẹ đã đến tận nhà bà Êlidabét, thương yêu phục vụ hết mình, đem lại bình an, niềm vui và tiếng hát trong ngôi nhà bấy lâu im vắng rũ rượi.
Hãy làm những việc bác ái cụ thể, tìm những cung cách, lời nói, thái độ thích hợp để chuyển đạt Tin Mừng bình an hạnh phúc của Chúa đến cho anh chị em mình.
4. Thưa Cộng đoàn,
Khi xuân về, cho dù người ta chúc nhau gặp may mắn, thành đạt, thì vòng thời gian của năm mới vẫn quay với những biến chuyển bất ngờ và những thử thách mới mà mỗi người phải đối phó. Vậy là xuân về đem đến niềm vui, đồng thời cũng báo trước những cam go mà con người phải nổ lực mới mong vượt qua.
Cũng thế, dù Mẹ Maria đã khai mở ân phúc cứu độ cho nhân loại với vai trò cao cả là làm Mẹ Ðấng Cứu Thế, nhưng vai trò nầy không loại trừ những thử thách đau thương mà Mẹ phải chịu. Quả thế, tiếp theo sau giai đoạn vui mừng khiến Mẹ hát lên trong kinh Magnificat: "Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, thần trí tôi vui mừng hớn hở trong Thiên Chúa là Ðấng Cứu Ðộ tôi", là thời gian âm thầm nín thinh trước thái độ trầm mặc đến độ mang vẻ hoài nghi của thánh Giuse, là cảnh chịu thiếu thốn bất tiện trong hang lừa máng cỏ, là lời tiên tri về tương lai bất hạnh của đứa con đang bồng trên tay, là tiếng báo động phải lên đường trốn thoát lâu dài lúc đêm khuya, là cảnh sống cô đơn nghèo khó từ ngày Chúa Giêsu từ giả lên đường thi hành sứ vụ rao giảng, và nhất là những bước đi theo dấu máu Con để thông hiệp với Con trong cuộc tử hình trên thập giá.
Những tình huống đó, dù đau thương, nhưng làm nên sự cao cả của Mẹ. Cũng vậy, viễn cảnh thử thách mà chúng ta sẽ trãi qua trong năm mới, dù làm mình lo ngại, nhưng chúng sẽ dệt nên những nét quý trọng cho đời mình.
Anh Chị Em thân mến,
Người ta kể chuyện hai tờ giấy trắng như sau. Vào một năm nọ, để đón xuân, một nghệ sĩ mua về hai tờ giấy trắng tinh để vẽ tranh. Chiều hôm đó, hai tờ giấy nhìn thấy các cây cọ thô nhám và các hộp sơn đủ các loại màu bốc mùi hắc khó ngửi, liền tâm sự với nhau.
Một tờ giấy nói: "Thân tôi trắng tinh. Màu trắng là màu tôi được chế tạo. Màu trắng làm cho tôi đẹp, làm cho thân tôi cao quý. Vẽ đẹp đích thực của tôi là trắng tinh tuyền. Tôi quyết lòng giữ màu trắng nguyên tuyền và tinh khôi nầy mãi mãi, không cho các cây cọ tô màu vào."
Tờ giấy kia đáp: "Em cũng thích màu trắng của thân em. Màu trắng vẫn là màu sáng nhất. Nhưng màu trắng chỉ là nền. Tự nó không đẹp. Cái đẹp đến từ hình vẽ, từ màu sắc mà người ta vẽ trên nền trắng. Nếu chị không để cho nghệ sĩ vẽ trên màu trắng của chị, chị vẫn mãi mãi là tấm giấy trắng rỗng không."
Tờ giấy trước lên tiếng: "Tôi sẽ không cho bất cứ bột màu, mùi hôi sơn nào đụng đến tôi." Nói xong, nó liền toát ra một lớp dầu mỏng và ẩm, che phủ lấy thân màu trắng của nó.
Sáng hôm sau, người nghệ sĩ lấy sơn màu vẽ lên hai tấm giấy. Ông không tài nào vẽ được cảnh vật trên tấm giấy trắng có lớp dầu phủ lên. Ông bèn vò tấm giấy lại và vất vào sọt rác. Còn tấm giấy trắng kia, ông đã biến nó thành một bức tranh tuyệt đẹp.
Mẹ Maria là thiếu nữ trắng trong, đã để cho Thiên Chúa là Vị Nghệ Sĩ tài Ba vẽ nên cuộc đời mình chẳng những bằng màu sắc tươi sáng như niềm vui, niềm hy vọng, nhưng còn những màu sắc tối xám của thử thách gian nan. Mẹ đã tin tưởng vào nét vẽ và cây cọ của Vị Nghệ Sĩ Tối Cao. Mẹ đã trở thành kiệt tác của Thiên Chúa.
Ðứng trước thềm năm mới, chúng ta hãy có thái độ "xin vâng" của Mẹ. Xin Vâng để Chúa ghi vào lòng ta Thánh Giá của Chúa. Xin Vâng để Chúa tạc vào tâm ta các nhân đức. Xin Vâng để Chúa gieo vào đời ta Tin Mừng của Ơn Cứu Ðộ.
Lạy Mẹ La Vang dịu hiền và nhân ái vô song,
Ngày đầu xuân mới, chúng con đến đây cúi đầu tôn kính Mẹ, yêu mến Mẹ với hết tình con thảo. Xin Mẹ thương tha thứ những lỗi lầm đã làm cho Mẹ buồn lòng, và xin Mẹ luôn ở bên chúng con, để dắt dìu chúng con trong suốt năm mới nầy. Amen.
La Vang, Xuân Nhâm Ngọ 2002
Têphanô Nguyễn Như Thể
Tổng Giám Mục Huế
(Linh mục Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang ghi)