200 tín hữu Công Giáo
bị bắt giữ tại Liban
Prepared
for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
200 tín hữu
Công giáo bị bắt giữ tại Liban.
Chuyến viếng
thăm hòa giải của ÐHY Giáo chủ Maronite Nasrallah Sfeir, từ thứ
sáu 3/08/2001 đến Chúa
nhật 5/08/2001 vừa qua, tại Chouf thuộc miền Ðông-nam Thành phố
Beyrouth, để đánh dấu cuộc hòa giải giữa tín hữu công giáo
và phe Hồi giáo Druses, do ông Walid Jumblatt lãnh đạo, vừa kết
thúc được 48 tiếng đồng hồ, thì Công an mật vụ Nhà Nước
bắt giam 200 tín hữu công giáo tại các miền khác nhau của
Liban. Nhật báo công giáo Ý "Tương Lai"
số ra ngày 09.8.2001, quả quyết: Ðây là "vụ thả lưới
béo bở nhất" do Công an mật vụ thực hiện từ trước tới
giờ. Trong các người bị bắt giam có những vị lãnh đạo
quan trọng thuộc khuynh hướng gần gũi với Tướng Michel Aoun,
hiện tị nạn tại Pháp và gần gũi với Ðảng Quân lực
Liban của ông Samir Geagea. Nên nhớ lại rằng: trong thời kỳ nội
chiến Liban (1975-1990), cộng đồng công giáo và Phe hồi giáo
Druses là thù địch không đội trời chung. Nhưng lập trường
chính trị của hai bên gần nhau trong việc chống đối vai trò chính
trị và quân sự của Syrie tại Liban
từ 25 năm nay.
Ðài
truyền hình tư "Murr TV" gián đoạn chương trình, để loan tin
về vụ hành quân mật của Công an Nhà Nước.
Các
quan sát viên bình luận rằng: việc bắt giữ 200 tín hữu công
giáo được coi như là phản ứng tức khắc của Nhà Cầm
quyền Liban hiện nay thân Syrie, sau chuyến viếng thăm giảng hòa
giữa cộng đồng công giáo và Phe Hồi giáo Druses và cuộc gặp
gỡ giữa ÐHY Sfeir và lãnh tụ Walid Jumblatt, được nhật báo
"Quan Sát Viên Roma" (L’0sservatore Romnano) (09.8.2001) gọi là
"cuộc hòa giải lịch sử". Giới chính trị và tôn giáo
Liban đều lên án vụ bắt giam này. Các vị lãnh đạo Hồi giáo
và công giáo coi việc bắt giam này là bất hợp pháp, đồng
thời tố cáo Tổng thống Emile Lahoud muốn áp đặt chế độ
quân phiệt cho Liban.
Sáng
thứ tư 08.8.2001, trong phiên họp hằng tháng của Hội nghị,
các Giám mục Maronites phàn nàn về vụ xẩy ra. Các ngài
nói: "Vụ bắt giam này gây nên một bóng tối đáng buồn
trên chuyến viếng thăm hòa giải vừa qua của ÐHY Giáo chủ
Sfeir tại miền Chouf. ÐHY Giáo chủ cũng thắc mắc về vụ hành
quân này và đặt câu hỏi: Nhà Nước muốn hay không muốn sự
hòa giải giữa các tín hữu công giáo và Hồi giáo?
Dù
có những thanh minh của Quân đội, những chỉ trích vẫn tiếp
tục. Thông cáo Chính phủ biện hộ: "Trong lúc miền Chouf hằng
ngày chứng kiến
những vụ sát hại từ phía Do thái chống lại người
dân Palestine, có một số phần tử trong nước lợi dụng bầu
khí tự do để gieo rắc rối loạn và bất hòa nơi người dân".
Từ
nơi tị nạn Paris, tướng Michel Aoun tuyên bố: "Liên kết tình
hình miền Nam Liban với vụ bắt giam từng trăm người, thật
là điều phi lý". Theo Ông, thì việc đòi quân đội Syrie rút
lui khỏi Liban là
một quyền. Việc đàn áp của công an mật vụ sẽ không bao giờ
có thể tước lột được
quyền này khỏi người dân Liban. Tất cả Ban lãnh đạo
của các Ðảng phái chính trị
lớn hội
họp khẩn cấp, để lên tiếng tố cáo vụ bắt giam này.
Cựu Tổng thống Cộng hòa Liban, ông Amine Gemayel, tuyên bố:
"Thái dộ của Công an làm cho chúng ta nhớ lại những thời
gian xấu hơn cả đã trải qua đưới các chế độ độc tài.
Trái lại ông Dory Chamoun lãnh đạo Ðảng Tự do đặt câu hỏi:
Việc chỉ trích Syrie có phải là một tội đáng phạt hay không,
qua việc bắt giam cách độc đoán như vậy? Diễn đàn Dân chủ,
tổ chức liên hiệp gồm một số
chính trị gia công giáo, một số nhân vật Hồi giáo, xã
hội và cộng sản, đã lên án thái độ của Công an mật vụ
Nhà nước. Diễn đàn dân chủ tuyên bố: "Trong lúc chuyến
viếng thăm của Ðức Hồng Y Giáo chủ Sfeir tại miền Chouf tạo
nên một giai đoạn lịch sử trên con đường đối thoại và
hòa giải, chúng tôi xác nhận rằng: Nhà Nước đang tìm cách
đặt mìn phá hủy những
thành quả của bầu khí thuận hòa".
Trong
cuộc họp báo thứ tư 8.8.2001 tại Beyrouth, thủ đô Liban, ông
Walid Jumblatt, lãnh tụ phe Hồi giáo Druse, yêu cầu cách chức
ngay tức khắc những người trách nhiệm về cái mà ông gọi
là "một quyết định vô trách nhiệm". Một lần nữa ông
tố cáo công an mật vụ từ lâu vẫn hành động tự ý và
không lệ thuộc vào quyết định của Chính phủ và Tổng thống
cộng hòa.
Liban
là một quốc gia nhỏ bé ở miền Trung Ðông, đồng thời là
ngã ba của các cuộc gặp gỡ, nơi chung sống hòa bình giữa
các chủng tộc và tôn giáo khác nhau. Trước cuộc nội chiến,
Liban được coi là "Thụy sĩ" của miền Trung Ðông. Dân số
khoảng bốn triệu. Thêm vào con số này, còn phải kể đến
khoảng từ 350 đến 500 ngàn dân Palestine tị nạn, một triệu thợ
thuyền người Syrie và hơn 300 ngàn người di dân.
Các
tín hữu Kitô được phân chia như sau: 800 ngàn tín hữu
Maronites (đông hơn cả) - 200 ngàn Hy lạp công giáo (thuộc lễ
nghi Bizantin) - 250 ngàn Hy lạp chính thống (cũng lễ nghi Bizantin)
và 140 ngàn tín hữu Arménie. Ngoài ra còn có một số cộng
đồng nhỏ như: Cộng đồng các tín hữu công giáo thuộc lễ
nghi Siriaco, Caldeo, Latinh và cộng đồng Tin Lành.
Cộng
đồng Hồi giáo gồm có: khoảng một triệu Hồi giáo Scites -
700 ngàn Hồi giáo
Sunnites và 180 ngàn Hồi giáo Druses.
Quyền
chính trị được phân chia giữa các Cộng đồng tôn giáo: Từ
năm 1943 bắt đầu chế độ phân quyền giữa các tôn giáo chính
trong nước. Theo chế độ này, thì Tổng thống Cộng hòa (nay là
tướng Emile Lahoud) phải là nhân vật thuộc Giáo hội công giáo
Maronite; Thủ tướng (hiện nay là ông Rafic Harri) thuộc Cộng đồng
Hồi giáo Sunnite; Chủ tịch Quốc hội (ông Nabih Berri), thuộc Hồi
giáo Scite.
Thỏa ước Taif, công nhận việc chấm dứt chiến tranh (1975-1990), đã dành sự kiểm soát Liban cho Syrie. Hiện nay trên lãnh thổ Liban có 35 ngàn quân đội Syrie. Tháng 5 năm 2001 vừa qua, trong chuyến viếng thăm của ÐTC tại Syrie, Ðức Hồng Y Sfeir, dù được Giáo hội công giáo Syrie mời, đã không đến Damas, để phản đối sự hiện diện của Quân đội Syrie trên lãnh thổ Liban. Chuyến viếng thăm của ngài trong những ngày vừa qua tại miền Chouf, để đối thoại và hòa giải với Hồi giáo Druses, trước đây là thù dịch của người công giáo, gây lo ngại cho Chính phủ thân Syrie. Vụ bắt giam 200 tín hữu Kitô chắc chắn liên hệ với vụ phản đối sự hiện diện của Quân đội ngoại quốc trên lãnh thổ Liban.