Trung Quốc ra lệnh phá hủy các nhà thờ
để xây dựng khách sạn lớn
chuẩn bị cho Thế Vân Hội 2008
Prepared
for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Trung
quốc ra lệnh phá hủy các nhà thờ để xây dựng khách
sạn lớn chuẩn bị cho Thế vân Hội 2001.
Giáo
hội công giáo luôn luôn bị bách hại bằng nhiều cách khác
nhau. Bách hại đạo không phải chỉ ở tại giam tù, tra tấn,
giết hại các người công giáo, nhưng còn bằng nhiều cách
khác nữa. Bách hại Giáo hội không phải chỉ vì những lý
do ý thức hệ, nhưng còn cả về lý do vật
chất, thương mại nữa. Hình thức mới này đang được
xúc tiến tại Trung quốc. Cuộc bách hại tôn giáo tại Trung
quốc khởi sự từ lúc chế độ cộng sản lên nắm quyền và
được đẩy mạnh thời cách mạng văn hóa của Họ Mao và kéo
dài cho tới lúc này.
Cách
đây hai tháng (13/07/2001), Trung quốc được Ủy ban thế giới
Thế vận Hội bỏ phiếu chấp nhận là quốc gia đứng ra tổ chức
Thế vận hội năm 2008. Ðây là một chiến thắng huy hoàng của
Trung quốc. Từng triệu người xuống đường, cách riêng tại
Bắc kinh, nhẩy mừng, liên hoan suốt đêm,
để chào mừng chiến thắng huy hoàng của dân tộc.
Trước
sự kiện này, có người vui, có kẻ buồn. Vui vì hy vọng rằng:
Trung quốc sẽ cởi mở nhiều hơn với thế giới bên ngoài
và sẽ tôn trọng các quyền con người, thực hiện tự do dân
chủ. Buồn, vì nghĩ rằng: Trung quốc sẽ không thay đổi đường
lối chính trị đàn áp. Buồn, vì đây chỉ là cơ hội thuận
tiện cho những tuyên truyền của chế độ. Nghĩ đến nỗi buồn
này, nhiều nhân vật chính trị thế giới, cách riêng Bà chủ
tịch Quốc Hội Châu Âu hô hào tẩy chay Thế vận hội tại
Trung quốc, như nhiều quốc gia đã tẩy chay đối với Liên xô
năm 1980, lúc Ðiện Cẩm Linh xua quân chiếm
Afghanistan.
Vui
hay buồn, ai nấy đều có lý do. Tẩy chay hay ủng hộ không phải
điều chúng tôi muốn bàn
đến trong bài nói chuyện hôm nay. Chúng tôi thiết nghĩ: trong
lúc này, tốt hơn cả là "Wait
and See". Chờ đợi xem có
cái gì thay đổi tích cực
trong thời gian bẩy năm chuẩn bị của Thế vận hội năm 2008 tại
Trung quốc.
Ðiều
chúng tôi muốn trình bày trong bài nói chuyện hôm nay là hình
thức mới của cuộc bách hại, mà Chính
phủ cộng sản Trung quốc đang thực hiện, với lý do chuẩn bị
Thế vận hội năm 2008. Ðây là hình thức bách hại rất tinh
vi, thế giới ít lưu ý đến và không bị chỉ trích.
Trong
những năm chuẩn bị thế vận hội, Nhà Cầm quyền Trung quốc
tuyên bố: Các nhà thờ, các cơ sở của công giáo, cách
riêng các nhà thờ tại Bắc Kinh,
sẽ phải biến đi, để nhường chỗ cho các khách sạn xa
hoa, lộng lẫy đón tiếp khách du lịch và các phái đoàn thể
thao thế giới.
Trong
những ngày này - theo tin của Hãng thông tấn quốc tế Fides -
Nhà Cầm quyền gửi các máy ủi đến nhiều nơi để phá hủy
các nơi phụng tự, các cơ sở công
giáo, chiếm đất xây cất các khách sạn.
Vẫn
theo tin Fides, trong những này, tại Bắc Kinh, một Giám mục,
Ðức Cha P. Li Hongzai, giám mục phụ tá giáo phận Henxiang, tám
chủng sinh và một số giáo dân tìm cách bảo vệ nhà thờ,
các cơ sở của Cộng đồng
công giáo ở khu phố Wangfuma. Cùng với Ðức Giám mục, các
chủng sinh và anh chị em công giáo phản đối bằng "sit-in",
để chặn các máy ủi phá hủy các nhà trong khu phố này. Ðây
là một trong các khu phố cổ kính của Bắc Kinh có từ 400 năm
nay với những kiểu kiến trúc hoàn toàn Trung quốc, với những
khu vườn rộng lớn. Sau vụ động đất năm 1976, Chủ tịch Mao
trạch Ðông cho phép các người "màn trời chiếu đất" tạm
trú tại các khu vườn này. Dần dần tại đây người dân
xây dựng những ngôi nhà nhỏ và những căn phòng bằng gạch,
lợp tôn.
Nhưng
vì có chương trình kiến thiết thành phố, và nhất là để
chuẩn bị Thế vận hội, Nhà cầm quyền ra lệnh cho các khu phố
này phải di chuyển đến các nơi khác, để xây cất những
khách sạn loại sang tại nơi nầy. Người dân bị di tản chỉ
được nhà nức bồi thường tượng trưng, không đủ để
mua một căn nhà mới, dù bé nhỏ. Trong khi đó thì các Hãng tư và Nhà Nước sẽ xây cất những
tòa nhà mới ở khu phố nầy, và cho thuê với giá 3 ngàn
Mỹ kim một tháng, trong lúc mỗi tháng người thợ Trung quốc
chỉ lãnh được từ 120 đến 130 Mỹ kim.
Dĩ
nhiên thế vận hội là cơ hội đem lại nhiều lợi ích cho
Trung quốc, như tạo nên công ăn việc làm, canh tân các thành
phố, mở rộng đường xá và xây cất thêm hệ thống giao
thông, gia tăng mức sống của người dân, tiếp xúc với thế
giới bên ngoài v.v... Nhưng nguồn tin của Hãng thông tấn Fides
giải thích: Khu trung tâm lịch sử của Bắc Kinh sẽ được
thay đổi hẳn về cơ cấu. Người dân từ bao thế hệ sống
tại đây sẽ phải dời đi nơi khác; họ sẽ không thể kiếm
đâu ra tiền để mua nhà ở mới. Nền văn hóa cổ truyền,
các tập quán và truyền thống sẽ dần dần bị xóa bỏ. Ngôi
nhà của người công giáo miền Hebei tại khu phố Wangfuma dùng
làm nơi phụng tự và điểm tựa
mỗi khi họ qua lại Thủ đô, sẽ bị phá hủy. Không còn nơi
gặp gỡ, các người công giáo này bắt buộc phải tìm những
khách sạn hay những nhà trọ
với giá rẻ ở vùng ngoại
ô.
Nhà
thờ Chúa Cứu thế ở Bei Tang, một nhà thờ với ngọn tháp
cao, kiến trúc gothique, ở mạn Bắc đền Vua xưa kia, cũng lãnh
nhận một số phận như vậy. Tất cả khu phố chung quanh nhà thờ
chính tòa cũ sẽ bị phá hủy, để lấy chỗ xây cất những
tòa nhà chọc trời chứa khách du lịch hay những "Trung tâm
thương mại". Những ngôi nhà cũ chung quanh Bei Tang, hầu hết
do các người công giáo ở từ đời này qua đời khác,
nay bắt buộc phải di chuyển ra miền bắc vùng ngoại ô Bắc
kinh. Một tín hữu công giáo trẻ tuổi tuyên bố: Khu phố Bei
Tang mất đi các tín hữu của mình và trở nên lâu đài của
khách du lịch, các người công giáo không có nhà thờ nữa.
Không ai biết được lúc nào Nhà Cầm quyền mới cho phép xây
cất nhà thờ mới tại vùng ngoại ô, nơi người công giáo
phải di chuyển đến?
Cuộc bách hại người công giáo Trung quốc nay được thực hiện bằng những hình thức mới: chương trình kiến thiết thành phố. Ðứng trước cuộc bách hại tinh vi này, Hội các người công giáo ái quốc lớn tiếng rao giảng tiêu chuẩn này: "Các nhà thờ phải góp công vào chủ nghĩa xã hội và vào việc phát triển xã hội Trung quốc". Từ nhiều năm nhà cầm quyền Thành phố đã tung ra những chương trình kiến thiết thành phố và nhằm chiếm đất đai các khu phố trung tâm, để dùng vào việc thương mại. Họ yêu cầu các giám mục và các linh mục di chuyển các nhà thờ ra các vùng ngoại ô, hoặc bằng cách cưỡng ép bán lại đất đai hoặc bằng việc loại trừ các nhà thờ và các người công giáo ra ngoài lề xã hội. Có lúc Nhà cầm quyền mở lối thoát cho người công giáo bằng việc yêu cầu họ biến các nhà thờ thành những nguồn lợi kinh tài.
Tại
nhiều giáo phận trong miền Sichuan, để được tồn tại, các
nhà thờ phải được nằm trong chương trình xây cất những
khách sạn nho nhỏ, những văn phòng y sĩ, hay những xí nghiệp
của tiểu công nghệ hoặc chế tạo các đồ hộp. Như vậy, các
giám mục, linh mục và giáo dân, vì phải lo lắng nhiều đến việc kinh tài, sẽ sao nhãng việc sống đạo
và giảng đạo. Có những cộng đồng các nữ tu , vì bị cưỡng
ép sản xuất mứt (marmalade) tại xưởng nhỏ của họ, sẽ
không có thì giờ để học hành, cầu nguyện và suy ngắm. Vì
là xưởng đã được đăng kí với Nhà nước để được
phép hoạt động, phải sản xuất đúng mức độ ấn dịnh và
số thu phải dư thặng luôn.
Theo một số linh mục miền Sichuan, thì chương trình kiến thành phố là một hình thức mới của cuộc bách hại và loại trừ các tôn giáo ra khỏi đời sống xã hội Trung quốc, lần này đây không vì lý do ý thức hệ cộng sản, nhưng nhân danh chế độ tư bản, một chế độ mà người cộng sản trước đây chiến đấu , hô to "cách mạng vô sản", nhân danh các người nghèo, bênh vực quyền lợi các người vô sản, đả đảo đế quốc tư bản, thì nay họ lại ôm bế hăng say và tìm mọi cách, kể cả những vụ tham những tầy trời, để làm giầu, để trở nên tư bản.
Tháng 12 năm vừa qua (2000), Trung tâm thông tin về nhân quyền, trụ sở tại Hồng kông, loan tin: Trong năm 2000 mà thôi, tại Zhejiang đã có hơn 400 nhà thờ hay đền thờ "bất hợp pháp" bị phá hủy hoặc bị phóng hỏa. Theo bản báo cáo của Ðức Cố Giám mục Duan Yinmin, số tiền cần thiết để xây cất lại các nhà thờ, lên tới 3 triệu 400 ngàn Mỹ kim. Cho đến lúc này, Nhà nước chỉ cung cấp có 200 ngàn Mỹ kim. Số tiền này chỉ đủ để xây cất một trong tám nhà thờ đã được dự tính trong chương trình xây cất, không kể những nhà thờ, với thời gian bị hư hại nhiều, vì không có tiền hay không được phép Nhà nước cho sửa lại. Thí dụ Nhà thờ của Sichuan nay trở nên "nhà thờ của yên lặng", vì bị ngập dần trong nước mỗi ngày mỗi thêm. Ðây là tình trạng thê thảm của Giáo hội công giáo tại Trung quốc. Dù bị bách hại, cấm cách đủ mọi hình thức, dù gặp khó khăn thiếu thốn về vật chất, số người công giáo Trung quốc vẫn gia tăng cách lạ lùng, đa số vẫn trung thành với Roma. Ðây là một phép lạ sống động trước mắt mọi người. Phải có một sức mầu nhiệm nào hoạt động âm thầm nơi tâm hồn con người. Sức mầu nhiệm này, người công giáo có đức tin, đều công nhận: đây là SỨC MẠNH CỦA CHÚA THÁNH THẦN. Con người muốn tỏ ra mình khôn ngoan, nhưng Chúa Thánh Thần chắc chắn sẽ khôn ngoan hơn.