ÐTC chuẩn bị viếng thăm
Cộng Hòa Kazakhstan vào tháng 9/2001
Prepared
for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Bàn
về chuyến viếng thăm sắp tới
của ÐTC tại Cộng hòa Kazakhstan, vào tháng 9/2001 tới đây.
Chuyến
viếng thăm mục vụ bốn ngày tại Ukraine vừa kết thúc cách
đây hơn một tuần, báo chí lại loan tin về một chuyến viếng
thăm khác: "ÐTC sẽ lên đường viếng thăm Cộng Hòa
Kazakhstan, ở miền Trung Á vào
tháng 9/2001 tới đây".
Cộng
hòa Kazakhstan là quốc gia có một diện tích mênh mông: rộng 2
triệu 800 ngàn cây số vuông (rộng hơn Việt
nam chín lần), nhưng dân cư thưa thớt: chỉ có 15 triệu mà
thôi. Kazakhstan là một cộng hòa rộng hơn cả, trong số 5 cộng
hòa thuộc cựu Liên xô, nằm tại miền Trung Á, giáp giới với
hai quốc gia khổng lồ Trung quốc
và Nga. Kazakhstan được độc lập năm 1991, sau khi chế độ cộng
sản Liên xô sụp đổ. Từ đó, ông Nursultan Nazarbaev lên làm
Tổng thống, với quyền hành rất rộng rãi, rất ít bị kiểm
soát về phía Quốc hội. Tài lãnh đạo và công nghiệp của
Tổng thống ở tại chỗ này là biết bảo đảm cuộc chung sống
hòa bình giữa 102 quốc tịch khác nhau trong nước. Người dân
tộc Kazakhi chiếm khoảng 40%; dân Nga khoảng 30%, trổi vượt hơn
các nhóm thiểu số khác. Trong hai thế kỷ cuối cùng Kazakhstan
dưới quyền đô hộ của Nga Hoàng (Zar) và sau đó dưới quyền
thống trị của nhà độc tài
cộng sản Stalin. Trong thời kỳ cộng sản, Kazakhstan được dùng
như nơi lưu đầy của những người chống chế độ cộng sản
Liên Xô. Ngày nay trên lãnh thổ Kazakhstan có nhiều nhóm chủng
tộc khác nhau: Ðức miền Volga, Ukraine, Ba lan, Lituani, Ceceni, và
trong những năm vừa qua người di cư đến từ Thổ nhĩ kỳ và
Ðại Hàn.
Về
lãnh vực kinh tế, Kazakhstan
đang thu hút nhiều vụ đầu tư ngoại quốc, để khai thác các
tài nguyên rất phong phú, cách riêng
về khoáng sản và đầu hỏa. Nhưng, vì sống dưới chế
độ cộng sản trong nhiều năm, tuy độc lập, Kazakhstan vẫn còn
là một quốc gia chậm tiến, và phần lớn dân cư vẫn phải
sống trong cảnh nghèo khổ. Lợi tức hằng năm theo đầu người
không quá một ngàn Mỹ kim.
Chuyến
viếng thăm mục vụ của ÐTC tại Kazakhstan chưa được chính thức
loan báo, nhưng đã được nói đến từ lâu, nghĩa là từ
ngay sau chuyến viếng thăm của ÐTC tại Ấn độ, vào tháng 11
năm 1999. Nhưng vì trong tháng này, trời tại Kazakhstan đã quá
lạnh: từ 20 đến 30 dưới không độ, nên phải đình lại cho
tới lúc thuận tiện hơn. Và
mới đây, ngay sau chuyến viếng thăm của ÐTC tại Ukraine, báo
chí lại nhắc đến chuyến viếng thăm này. Và tin loan đi nầy
được coi như chắc chắn và
sẽ được công bố chính thức trong thời gian
gần đây.
Trong
cuộc họp báo kết thúc chuyến viếng thăm của ÐTC tại
Ukraine, ÐHY Lubomyr Husar, TGM giáo phận Lviv, chủ chăn của các tín
hữu thuộc lễ nghi Bizantin, đã xác nhận tin về chuyến viếng
thăm của ÐTC tại Kazakhstan. Và chương trình chi tiết xem ra đã
hoàn tất. Trong những ngày này, Ðức Ông Renato Boccardo, người
được chỉ định tổ chức các chuyến viếng thăm quốc tế của
ÐTC, thay Cha Roberto Tucci, được thăng Hồng Y cuối tháng 2/2001 vừa
qua, đang có mặt tại
Kazakhstan để kiểm điểm lại công việc chuẩn bị đã khởi sự
từ lâu. Tại Astana, thủ đô mới của Cộng hòa Kazakhstan, công
việc chuẩn bị được coi như trong giai đoạn cuối cùng.
Sau
Kazakhstan, ÐTC sẽ viếng thăm Cộng hòa Arménie, một quốc gia
nhỏ bé, trước đây cũng thuộc Liên xô, nhân dịp mừng kỷ
niệm 1,700 năm lãnh nhận
Tin Mừng. Ðáng lẽ, theo chương trình trước, ÐTC đã viếng
thăm Arménie, tiếp liền theo sau chuyến viếng thăm Ấn độï và
cộng hòa Georgia, vào tháng 11 năm 1999, nhưng lúc đó Ðức
Giáo chủ Armênie lâm bệnh nặng và qua đời, nên chuyến viếng
thăm phải đình lại.
Số
người công giáo tại Kazakhstan chỉ có khoảng 300 ngàn, nghĩa
là 2% dân số toàn quốc (15 triệu). Năm 1998, trong chuyến viếng
thăm Vatican, Tòa Thánh và Tổng thống Nazarbaev đã ký một thỏa
ước công nhận tính cách pháp lý của Giáo hội công giáo
trên lãnh thổ Kazakhstan, và trong dịp này, Tổng thống đã chính
thức mời ÐTC viếng thăm.
Sau
ít tháng, Tòa Thánh tổ chức lại Giáo hội tại Kazakhstan. Cho
tới ngày ký thỏa ước,
tại Kazakhstan chỉ có một giáo hạt do một vị Giám quản Tông
Tòa trách nhiệm. Ngày nay tại Kazakhstan có 5 giáo phận và bốn
giám mục.
Kazakhstan
được rao giảng Tin Mừng từ thế kỷ 13 do các Cha Dòng
Phanxicô. Kazakhstan được coi là gương mẫu của cuộc chung sống
hòa bình giữa Kitô giáo và Hồi giáo. Trong quá khứ
Kazakhstan là nơi lưu đầy của từng triệu người bị chuyển đến
đây và bị bỏ rơi trong các khu rừng rậm. Nhiều người bị
chết vì giá lạnh, vì đói khổ, bệnh tật
và những ai sống sót phải làm việc trong các hợp tác
xã nông nghiệp với dân chúng địa phương. Người dân địa
phương bị cưỡng ép bỏ truyền thống du mục và làm việc
trong các vùng kinh tế mới, hoặc bị giam trong các trại tập
trung, nếu tỏ ra một dấu gì hay một cử chỉ nào chống đối,
phản loạn. Kazakhstan
phải chịu những hậu quả của
một kinh nghiệm sống
đau thương của biết bao tầng
lớp xã hội, của những thế hệ bạo động
gây nên bởi chế độ cộng sản Liên Xô, để lại như
một chỗ trống tinh thần nay cần lấp đi, trong những lãnh thổ
mênh mông và hẻo lánh của miền Trung
Á.
Trong
những cuộc lưu đầy bi thảm này, đức tin Kitô để lại một
dấu vết sâu xa. Nhờ đó, trong 10 năm qua, Giáo hội công giáo
được tái sinh, nhưng khác hẳn với tình hình tại Nga. Tại đây
không có va chạm nào với thế giới
chính thống. Giữa người công giáo thuộc Giáo hội Roma và
các tín hữu của Tòa Giáo chủ Moscowa, mối quan hệ rất tốt
đẹp. Có tinh thần đối thoại và không
bao giờ xẩy ra những tố cáo về chiêu mộ. TGM giáo phận
chính thống Alma Aty (thủ đô cũ của Kazakhstan), Ðức Alexis, cùng
tên với Ðức Giáo chủ Moscowa, nhưng theo một đường hướng
khác, thường tiếp xúc với các linh mục công giáo,
đánh giá cao công việc của các ngài và ủng hộ sự
cộng tác giữa các tín hữu
Kitô trong dấn thân bác ái. Lý do rất dễ hiểu: trong một quốc
gia đa số theo Hồi giáo và đang đi tìm "căn cước Kazakha của
mình", việc tranh giành quyền
"có một lãnh thổ dành riêng cho chính thống", như tại Nga
hiện nay, thật là điều phi lý. Ðức tin công giáo đang trở
nên chứng tá đời sống, không phải là "một nhãn hiệu
pháp lý hay quốc gia".
Không
phải một việc tình cờ, khi trong
cuộc thăm dò dân ý mới đây tại Kazakhstan, nhân vật
được dân chúng tại đây tôn
trọng hơn cả là Ðức
Gioan Phaolô II. Tại đây người dân đang chờ đợi ngài viếng
thăm, kể cả các người Hồi giáo, không bị luồng gió "quá
khích" từ những cộng hòa Á châu,
nhất là từ Afghanistan thổi
đến. Ðối với Tổng Thống Nazarbaev, vừa là người cha, vừa
là chủ của nền độc lập Kazakhstan, tuy phải giữ mối quan hệ
tốt với Moscowa, nhưng đồng thời muốn cởi mở với Thế giới
Tây phương, chuyến viếng thăm của Ðức Gioan Phaolô II
tại Astana (thủ đô mới) là cơ hội rất tốt để gia tăng
uy tín của ông trên trường quốc tế.
Ðối với Ðức Gioan Phaolô II, vị cao niên và yêu ớt, nhưng đầy sáng suốt và ý chí, đây là một chặng đi vòng chung quanh, nếu không phải đi thẳng để xích lại gần với Giáo Hội Chính Thống Nga. Sau chuyến viếng thăm Hy lạp và chuyến viếng thăm vừa chấm dứt tại Ukraine, Ðức Gioan Phaolô II chuẩn bị đi đến những nơi, tuy còn trung thành với Tòa Giáo chủ Moscowa, vẫn cởi mở đối thoại với Giáo hội công giáo. Moscowa hiện nay đóng kín cửa. Và chuyến viếng thăm Bắc Kinh như còn nằm trong giấc mơ. Dù sao, Ðức Gioan Phaolô II không thất vọng; Ngài sẵn sàng lên đường đi đến miền rừng núi xa xôi, nằm giữa Nga và Trung quốc. Trong khi đó, Cộng hòa Bielorussia, một trong các quốc gia trước đây thuộc Liên xô, kế bên Ukraine, cũng đang chờ đợi được đón tiếp ÐTC. ÐHY Swiatek, Giáo chủ Giáo hội công giáo tại Bielorussia, sau chuyến viếng thăm của ÐTC tại Ukraine, đã tuyên bố như sau: "Không thể loại trừ việc Ðức Giáo chủ Alexis đệ nhị từ bỏ lập trường của mình, mặc dù cho tới lúc này vẫn cố chấp, trước một nguy cơ bị cô lập. Tôi cho rằng việc phủ quyết của Ðức Giáo chủ Mascowa, chống lại chuyến viếng thăm của ÐTC, sớm muộn rồi cũng sẽ phải xóa bỏ".