Huấn thị của Bộ Truyền Giáo
về việc gởi các linh mục triều
của các xứ truyền giáo ra nước ngoài để học tập
Prepared
for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Huấn thị của Bộ Truyền Giáo về
việc gởi các linh mục triều của các xứ truyền
giáo ra nước ngoài.
Tin Vatican (Vat,12/6/2001): Trong
cuộc họp báo hôm thứ
ba 12 tháng 6/2001, ÐHY Joseph TOMKO,
cựu Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo, đã giới thiệu với
giới báo chí "Huấn Thị" mới của Bộ Truyền Giáo nói về
việc gởi các linh mục triều của các xứ truyền giáo ra nước
ngoài để học tập, hoặc để làm
việc mục vụ trong chương trình cộng tác truyền giáo.
Văn
Kiện dài 24 trang, trong các thứ tiếng Ý, Pháp, Anh, Tây Ban
Nha, Bồ đào nha và tiếng Ðức,
và được đề gởi trước hết
cho các Giám Mục. Văn Kiện nầy đã được trình bày
cho Ðức Thánh Cha ký nhận,
hôm 25 tháng 4 năm 2001, vầ mang chữ ký của ÐHY Joseph TOMKO, cựu
Tổng Trưởng Bộ Truyền Giáo. Vì thế, chính ÐHY TOMKO là người
đã giới thiệu "Huấn Thị" mới nầy, cho giới bào chí. Văn
Kiện cũng nhắc lại những nguyên
tác chính đã được đề ra trong Huấn Thị
đã được công bố vào tháng 11 năm 1998, "nói về sự
cộng tác truyền giáo".
Việc
huấn luyện, học hỏi ở nước ngoài, là lý do chính, bởi
đó vị linh mục triều tại các xứ truyền
giáo, được gởi sang các nước Âu Mỹ ngày nay. Huấn
thị yêu cầu mỗi giám mục "hãy lực chọn
kỹ lưỡng các linh mục có khả năng thật sự
để gởi du học
nước ngoài.
Việc
trợ giúp mục vụ cho những người di dân, cũng là một lý
do khác nữa cho việc sai các linh mục ra nước ngoài, làm việc
mục vụ, tại những quốc gia đón nhận những người di dân.
Huấn Thị mới của Bộ Truyền Giáo đề nghị "việc sai đi nầy
cần được giới hạn
trong một thời gian nhất định., và theo những hợp đồng
rõ ràng với các giám mục và dĩ
nhiên với các hội
đồng giám mục của quốc gia có những người di dân cư ngụ.
Ngài
hai trường hợp nêu trên, còn có trường hợp đặc biệt
khác nữa, đó là khi các linh mục bị bắt buộc rời bỏ quê
hương của họ , vì "những bách hại, chiến tranh, và những
lý do trầm trọng khác nữa". Trong trường hợp nầy, Huấn
thị mới nói rõ là vị giám mục tại địa phương tiếp nhận,
phải tham khảo ý kiến của
Bộ Truyền Giáo, trước khi trao
trách nhiệm mục vụ, cho linh mục di dân đó.
Bộ
Truyền Giáo cho công bố trên
nhật báo "Quan sát Viên Roma", số ra ngày 13.6.2001,
Huấn Thị về việc gủi đi và ở lại nước ngoài của
các Linh Mục triều thuộc lãnh thổ truyền giáo. Thông tư
được ÐHY Jozef Tomko ký ngày 25 tháng 4 năm 2001 (lúc đó ngài
còn là Tổng trưởng Bộ Rao giảng Tin Mừng cho các Dân tộc)
và đã được ÐTC chấp thuận trong buổi tiếp kiến riêng dành
cho ÐHY Tổng trưởng ngày 24.4.2001.
Với
Huấn Thị này, Bộ Truyền Giáo có mục đích điều chỉnh việc
lưu lại ở nước ngoài của các Linh mục Giáo phận thuộc các
lãnh thổ truyền giáo, để tránh cho các Giáo Hội trẻ trung
của các xứ truyền giáo không
bị mất đi nhân sự, trong lúc các Giáo hội này rất cần đến
các linh mục, nhất là những linh mục được gửi ra nước
ngoài để học hỏi về một trong các môn học, sau đó trở
về giúp Giáo phận cách đặc lực hơn.
Văn
kiện của Bộ được gửi trước hết cho các Giám mục giáo
phận và những vị theo Giáo luật có quyền tương đương, trách
nhiệm tại các lãnh thổ thuộc Bộ Rao giảng Tin Mừng cho các
Dân tộc. Thông tư cũng được gửi cho Bộ Giám mục, cho các
HÐGM Tây Âu, Bắc Mỹ châu
và Úc Châu, để các ngài được biết về hiện tượng này,
và đưa ra những biện pháp tương xứng, nhằm ổn định lại
theo đúng luật pháp việc trao đổi các linh mục giữa các Giáo
hội, vì tinh thần truyền giáo thực sự.
Văn
kiện của Bộ Rao giảng Tin Mừng cho các dân tộc cũng nói đến
việc huấn luyện chủng sinh tại các chủng viện. Cần huấn luyện
các linh mục tuơng lai có một nhãn giới rộng rãi, một tinh
thần truyền giáo sâu xa và cái nhìn bao quát về đời sống
Giáo hội.
Riêng
về các chủng sinh tại các xứ truyền giáo,
trong thời kỳ huấn luyện, cần
lưu ý cách riêng đến điểm này là phải hết sức tránh
cho chủng sinh nuôi dưỡng một tâm trạng sai lầm: là tâm trạng
cho mình có quyền, sau khi làm linh mục rồi, (có quyền) tiếp tục
theo học tại các Ðại học; và giám mục hầu như bị bắt buộc
phải gửi họ ra ngoại quốc.
Trái
lại, Huấn Thị viết rõ như sau: Ðiều quan trọng là cổ võ chu
đáo hết sức việc huấn luyện liên tục các linh mục về mặt
thiêng liêng, trí thức và mục vụ trên cấp bậc giáo phận,
cũng như trên cấp bậc giáo tỉnh và quốc gia.
Dĩ nhiên các khóa cập nhật hóa này cần một Ban giảng
huấn có khả năng, không những về kiến thức rộng, nhưng
nhất là về gương sáng đời sống linh mục.
Về
việc lưu lại ở nước ngoài, Huấn Thị viết như sau: Những
lý do của việc gửi ra ngoài nước là để các linh mục
được chuyên về những môn riêng, để sau đó trở về phục
vụ Giáo phận cách đắc lực hơn. Về điểm này, Sắc lệnh
"Optatam totius" của Công đồng chung Vatican II đã nói rõ:
"Các Giám mục có nhiệm vụ gửi các chủng sinh có tư cách,
nhân đức và trí thông minh tới học tại những Học viện
chuyên biệt, tại các Phân Khoa hay Ðại học, để chuẩn bị
cho có những linh mục được học hành cao hơn và uyên
thâm hơn về các khoa học đạo cũng như các khoa học đời
xem ra thích hợp, khả dĩ có thể đáp ứng những nhu cầu tông
đồ khác nhau, nhưng không bao giờ được xao nhãng việc huấn
luyện tu đức và mục vụ, nhất là khi họ chưa chịu chức
Linh mục" (18).
Căn
cứ vào giáo huấn của Công đồng, Bộ rao giảng Tin Mừng cho
các Dân tộc khuyên các Giám mục,
cùng với các vị cộng tác của mình, hãy lựa chọn những
linh mục thực sự có đức tính tốt và khả năng,
theo những đòi đòi và nhu cầu của Giáo phận, để gửi
đi học thêm.
Huấn
Thị cũng căn dặn các Giám mục nên ấn định thời gian du học
và môn học.
Về
những linh mục được gủi ra ngoài để lo mục vụ cho các người
công giáo di cư, tị nạn, HÐGM gởi người đi,
nên thông báo cho HÐGM
của nơi có các người di cư , tị nạn, đến cư ngụ. Huấn
Thị của Bộ Truyền Giáo
khuyên nên lựa chọn những vị có tinh thần truyền giáo và
giầu kinh nghiệm mục vụ. Ðiều cần là phải có những thỏa
thuận rõ ràng giữa các Giám mục hay HÐGM, của nơi xuất phát
với nơi tiếp đón các
người di cư, tị nạn.
Bộ
Rao giảng Tin Mừng cho các Dân tộc cũng nói đến một lý do
đặc biệt khác về việc lưu trú ở nước ngoài:
là những trường hợp của các linh mục bị cưỡng ép
ra đi khỏi Quê hương, vì tình hình chính trị, vì những cuộc bách
hại, vì chiến tranh, hoặc vì những lý đo rất trầm trọng khác....
Những trường hợp này không những tùy thuộc Giáo quyền
địa phương, nhưng cũng còn tùy thuộc vào luật lệ của các
Quốc gia đón nhận những người tị nạn nữa. Huấn Thị đề
nghị các Giám Mục của nơi đón nhận những linh mục từ các
xứ truyền giáo đến làm việc, hãy tham khảo ý kiến của Bộ
Truyền Giáo, trước khi trao trách nhiệm mục vụ cho các linh mục
nầy.
Một điểm được thông tư nói đến là việc trao đổi linh mục theo tinh thần "cộng tác Truyền Giáo" của Thông điệp "Fidei donum" của Ðức Pio XII. Theo văn kiện này, có nhiều linh mục của các Giáo hội kỳ cựu tình nguyện đi truyền giáo trong thời hạn nhất định hay suốt đời. Công việc trao đổi này, theo Thông tư của Bộ Rao giảng Tin Mừng, từ những năm qua đang được thực hiện giữa các Giáo hội thuộc xứ truyền giáo. Nhưng việc gửi các linh mục thuộc xứ truyền giáo "Ad gentes" đến giúp các Giáo hội kỳ cựu đang bị khan hiếm ơn kêu gọi, (việc gởi đi nầy) mà gây thiệt hại cho các Giáo hội nơi truyền giáo, là điều không thể chấp nhận được. Cần phải giải quyết cơn khủng hoảng ơn kêu gọi bằng giải pháp khác. Hiện nay tại Ý mà thôi, có 1,800 linh mục ngoại quốc, trong số này có khoảng 800 làm mục vụ "toàn phần". ÐHY Tomko bình luận như sau: "Với con số linh mục giáo phận như vậy, có thể thành lập được nhiều giáo xứ và giáo phận mới tại các xứ truyền giáo". Rồi ngài giải thích thêm: "Huấn Thị là một lời mời gọi suy tư cho cả hai Giáo hội: cũ và mới. Một cộng đồng không thể tìm ra cách làm cho mình có các thừa tác viên cần thiết nơi chính mình, phải tự vấn lương tâm về những căn cớ gây nên tình trạng như vậy và về những phương thế chữa trị. Dĩ nhiên cộng đồng này có thể tìm một sự giúp đỡ tạm thời trong lúc gặp khó khăn, nhưng đừng làm cho các Giáo hội trẻ trung mất đi những linh mục đã được chuẩn bị hơn, để phục vụ Giáo hội của họ".