Bài Giảng của ÐTC trong thánh lễ
phong chức Linh Mục cho 34 Phó Tế
Prepared
for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
Bài giảng của ÐTC trong thánh lễ
phong chức linh mục cho 34 thầy phó tế
thuộc giáo phận Roma, hôm chúa nhật
ngày 13 tháng 5/2001.
Lời mở đầu: Lúc
9 giờ sáng Chúa nhật 13 tháng 5/2001, Chúa Nhật V
Phục Sinh, ÐTC Gioan Phaolô II đã
chủ tế thánh lễ
phong chức Linh Mục cho 34 thầy phó tế của giáo phận
Roma, bên trong Ðền
Thờ Thánh Phêrô. Trong bài giảng, ÐTC đã áp dụng bài Phúc
Âm của Chúa Nhật V Phục Sinh cho ơn gọi và sứ mạng của các
tân chức: đó là sứ mạng làm cho Thiên Chúa được vinh
quang, là phục vụ cho vinh quang của Thiên Chúa qua chứng tá sống
tình yêu thương. ÐTC đã nói như sau:
"Do
bởi dấu nầy, mọi người sẽ biết được chúng con là môn
đệ của thầy, là chúng con yêu
thương nhau" ( Gn 13, 35).
Bài
phúc âm của Chúa Nhật thứ V Phục Sinh đưa chúng ta trở về
lại với khung cảnh tình thân hiệp nhất của Phòng Tiệc Ly. Nơi
đó, Chúa Kitô, trong bữa tối sau cùng, đã thiết lập bí tích
Thánh Thể và chức Tư Tế của Tân Ước, và để lại cho các
môn đệ "mệnh lệnh mới" sống tình thương. Hôm nay, chúng
ta sống lại bầu khí thiêng liêng mạnh mẽ của giờ phút ngoại
thường đó. Hỡi những ứng sinh lên chức tư tế thân mến,
những lời của Chúa cho các môn đệ của Người
nay được trực tiếp hướng về chúng con,
những kẻ sáng nay
được mời gọi lãnh nhận chúc thư của Chúa hãy sống tình
thương và phục vụ.
.....
2.
"Giờ đây Con Người được tôn vinh, và cả Thiên Chúa cũng
được tôn vinh trong Người" ( Gn 13, 31).
Trong
khi Phụng vụ khuyến khích chúng ta ở lại trong Phòng Tiệc Ly
bằng sự chiêm niệm tinh thần, chúng ta hãy nghe lại lời thánh
sử Gioan, người đã luôn chú ý đến những rung động phát
xuất từ con tim của Chúa Kitô, (nghe ngài) tường thuật những
Lời Chúa đã nói, sau khi Giuđa Iscariot ra đi. Chúa Giêsu nói
về vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha và Chúa Con thực
hiện cho nhau trong mầu nhiệm Vượt Qua.
Hỡi
các phó tế chúng con thân mến, ngày hôm nay, Chúa Kitô mời
chúng con bước vào trong vinh quang nầy và không bao giờ đi tìm
vinh quang nào khác, ngoại trừ vinh quang nầy. Và cả đối với
chúng con, đây cũng là "Giờ Quyết Ðịnh". Thật vậy, việc
phong chức là giây phút trong đó Chúa Kitô, nhờ qua việc
thánh hiến trong Chúa Thánh Thần, liên kết chúng con một cách
đặc biệt lại với chức tư tế của Người, để cứu rỗi
thế giới. Mỗi nguời trong chúng con đều được thiết lập
để làm vinh danh Thiên Chúa, nhân danh Chúa Kitô Thủ Lảnh (
in persona Chriisti Capitis). Giống như Chúa Kitô và được kết
hiệp với Người, chúng con sẽ làm vinh danh Thiên Chúa Cha và
sẽ được Ngài tôn vinh, vừa dâng hiến chính mình để cứu
rỗi thế giới. (x. Gn 6,51), bằng cách yêu thương cho đến cùng
những ai được Thiên Chúa Cha trao phó cho chúng con(x. Gioan 13,
1), và bằng việc rửa chân cho nhau. (x, Gn 13, 14).
Chúa
trao ban cho chúng con, một cách mới mẻ, mệnh lệnh của Người.
"Như Thầy đã yêu thương chúng con, thì chúng con hãy yêu thương
nhau" (Gn 13, 34). Mệnh lệnh mới nầy, vừa là hồng ân vừa
làsự dấn thân: hồng ân trao ban ách nhẹ nhàng và dịu dàng
của Chúa Kitô ( x. Mt 13, 30); và là sự dấn thân mang lấy ách
nầy, và luôn mãi là người
đầu tiên mang lấy ách của Chúa, vừa khiêm tốn biến mình
nên mẫu gương cho đoàn chiên (x. 1 Petro 5, 3) mà Ðấng chăn
chiên nhân lành đã trao phó cho chúng con. Chúng con hãy luôn
mãi chạy đến nhờ vào sự trợ giúp của Chúa. Chúng
con cần luôn gợi hứng từ mẫu gương sống của Người.
3.
Nghĩ đến kinh nghiệm phong
phú của Năm Thánh, hôm nay cha muốn trao cách tương trưng cho
chúng con bức tông thư "Khởi
đầu ngàn năm mới"; bức thơ vạch ra lại những con đường
tiến của Giáo Hội, trong giai đoạn mới nầy của lịch sử. Với
sự dấn thân đầy quảng đại, chúng con có bổn phận hướng
dẫn những bước đường của dân kitô, vừa lưu ý
đặc biệt đến hai lảnh vực của sự dấn thân mục vụ:
hai lảnh vực đó là: hãy bắt đầu lại từ Chúa Kitô" (các
số 29- 41) và hãy là những chứng nhân của Tình Thương (các
số 42- 57). Bên trong lãnh vực thứ hai nầy, lãnh vực được
ghi dấu bởi sự hiệp thông và
tình bác ái, thì điều quyết định là khả năng của cộng đoàn
kitô biết dành chỗ rộng để đón nhận tất cả những hồng
ân của Chúa Thánh Thần, vừa khuyến khích tất cả những ai
đã lãnh nhận bí tích Rửa Tội và Thêm Sức, hãy ý thức
về trách nhiệm tích cực riêng của mình trong đời sống xã
hội (số 46).
Và
đó là mục vụ ơn gọi, theo ý nghĩa rộng rãi và căn bản
nhất; mục vụ ơn gọi nầy cần được thiết lập cách
khẩn thiết, rộng rãi và kỷ lưỡng. Ðây là việc khơi
dậy và vun trồng, mỗi ngày một hơn, (vun trồng) một "tâm thức
ơn gọi"; tâm thức nầy được diễn dịch ra trong hình thức
cá nhân và cộng đoàn biết sẵn sàng lắng nghe, phân biệt
và đáp trả quảng đại cho Thiên Chúa, Ðấng kêu gọi. Các
ứng sinh lên chức linh mục thân mến, ơn gọi của chúng con
cũng là hoa trái của lời cầu nguyện của giáo hội, cũng như
của công việc siêng năng và kiên nhẩn của biết bao người
làm việc trong cánh đồng của Chúa; họ đã cày bừa,
gieo vãi và chăm sóc mảnh đất cho chúng con. Sự kiên trì của
chúng con được kết hiệp với tình liên đới thiêng liêng,
một tình liên đới không bao giờ được thiếu trong giáo hội.
Vì thế, cha muốn cảm tạ nơi đây, tất cả những ai, trong im
lặng và với ý hướng hằng ngày, hiến dâng lời cầu nguyện
và đau khổ của họ cho các linh mục và các ơn gọi.
4.
Thánh Phaolô và Thánh Barnaba "trở lại Listra, Iconio
va Antiokia, vừa linh động các tín hữu và khuyến khích
họ sống kiên vững trong đức tin, bởi vì cần phải đi qua
nhiều đau khổ thử thách để
bước vào Nước Chúa. (Tđcv 14, 21- 22). Với vài hàng như thế,
được mô tả đời sống của cộng đoàn kitô, được kêu
gọi hãy kiên vững trong đức tin, trước những thử thách
và nhiều đau khổ, cần thiết để bước vào Nước Chúa.
Các
tiến chức thân mến, ý thức về sứ mạng của mình , chúng
con hãy hướng đến sự
thánh thiện, hãy phổ biến tình Yêu Thương. Nhất là chúng
con hãy say mê Giáo Hội, giáo hội trên trần gian nầy và giáo
hội trên trời, vừa nhìn về Giáo Hội với đức tin và với
tình thương, mặc cho những vết nhơ và những dấu thẹo có
thể được ghi trên dung mạo con người của Giáo Hội. Trong
giáo hội, chúng con hãy nhìn thấy "thành thánh, thành Giêrusalem
mới"; Thành nầy, như thánh Phaolô nhắc đến trong sách Khải
Huyền, từ trên trời ngự xuống, từ Thiên Chúa, sẵn sàng
như tân nương được trang điểm đón vị hôn phu" (Kh 21,2). Sách
Tông Ðồ Công Vụ nhấn mạnh đến mối dây liên kết giữa
nhà truyền giáo và cộng đoàn. Cộng đoàn là môi trường
sống động mà từ đó các nhà truyềngiáo ra đi và trở về
lại; từ giáo hội các nhà truyền giáo lảnh nhận, có thể
nói như vậy, lảnh nhận sức thúc
đẩy và mang về lại kinh nghiệm đã trải qua, vừa nhìn nhận
những dấu chỉ của hành động của Thiên Chúa trong sứ mạng.
Linh mục không phải là con người của những sáng kiến cá
nhân; linh mục là thừa tác viên của Phúc âm nhân danh Giáo
Hội. Mọi công việc tông đồ của linh mục phát xuất từ Giáo
Hội và trở về lại với Giáo Hội.
5.Các tân chức thân mến, quanh chúng con ước gì đừng bao giờ bị thiếu sự nâng đỡ bằng lời cầu nguyện của cộng đoàn. Thánh Phaolô và Barnaba đã được "trao phó cho ân sủng của Chúa, để thi hành công việc mà các ngài đã làm (TÐCV 14, 26). Cả chúng con nữa,chúng con thân mến, hôm nay, chúng con được trao phó cho ân sủng của Chúa,để thực hiện sứ mạng mà chúng con phải chu toàn trong Giáo Hội: chúng con hãy là những tác viên của Chúa Kitô, Linh Mục và chủ chăn, giữa Dân Chúa. Cộng đoàn tại Roma cầu nguyện cho chúng con. Ước chi hai thánh tông đồ Phêrô và Phaolô khẩn cầu cho chúng ta. Nguyện xin Mẹ Maria đồng trinh, phần rỗi của dân Roma vàlà Mẹ của các linh mục, xin Mẹ cầu bào cho chúng con. Ðược nâng đỡ và linh động bởi sự hiệp thông trong lời cầu nguyện sâu xa nầy, chúng con hãy ra đi! Hãy cam đảm ra khơi, với những cánh bườm được giăng ra đón nhận hơi thổi của Chúa Thánh Thần. Như thế chúng con sẽ được hạnh phúc vì tất cả những gì Chúa đã thực hiện qua trung gian chúng con (x. TđCV 14, 27), và chúng con sẽ nếm hưởng, dù giữa những thử thách và khó khăn, nếm hưởng sự cao cả và niềm vui của sứ mạng chúng con. Amen.