ÐTC Gioan Phaolô II
lên đường viếng thăm
Kazakhstan và Arménia
Prepared
for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines
ÐTC
lên đường viếng thăm Kazakhstan và Arménie.
Sáng
thứ bẩy ngày 22.9.2001, lúc 8:30 sáng theo
giờ Rona, tức 13:30 giờ
đia phuơng Kazakhstan, (cách trước Roma 5 giờ), ÐTC lên máy bay
từ Phi trường quốc tế Roma "Leonardo a Vinci", để
đi viếng thăm hai Cộng hòa Kazakhstan và Arménie. Sau 6 giờ
bay trên con đường dài 4,200 cây số, máy bay đáp xuống phi
trường quốc tế Astana, thủ đô mới của Cộng hòa Kazakhstan,
vào lúc 19:30 (giờ địa phương).
Sau chặng Kazakhstan, ÐTC lên đường đi Cộng hòa Arménie, để cùng với Giáo hội và dân tộc nước này mừng kỷ niệm 1,700 năm (21.9.301 - 21.9.2001) Phép Rửa tội của Vua xứ Arménie, một dân tộc miền Caucase và là quốc gia đầu tiên miền Cận Ðông lãnh nhận đức tin công giáo.
Sau lễ nghi đón tiếp tại Phi trường Astana, ÐTC đến kính viếng Ðài kỷ niệm được xây cất để ghi nhớ các nạn nhân bị sát hại dưới chế độ độc tài cộng sản Liên xô, cách riêng trong thời Stalin. Nên nhớ lại rằng: Kazakhstan là một trong 15 Cộng hòa trước đây thuộc Liên xô, giáp giới Nga phía Tây và Trung quốc phía Ðông, được độc lập năm 1991, sau khi chế độ cộng sản Liên xô tan rã. Sau lễ nghi tưởng niệm các nạn nhân, ÐTC về nghỉ đêm tại Tòa Sứ Thần Tòa Thánh ở thủ đô Astana.
Sau
một năm lấy lại nền độc lập, ngày 18 tháng 10 năm 1992 Cộng
hòa Kazakhstan và Tòa Thánh Vatican đã quyết định thiết lập
quan hệ ngoại giao trên cấp bậc Ðại sứ và Sứ Thần. Ðại
diện ngoại giao Vatican hiện nay cạnh chính phủ Kazakhstan là
Ðức TGM Marian Oles, người Ba lan, trình thư ủy nhiệm ngày 14
tháng 10 năm 1994. Ðến năm 1998, được thực hiện một bước
tiến mới nữa trong mối quan hệ ngoại giao giữa Cộng hòa
Kazakhstan và Tòa Thánh: Ngày 24 tháng 9 năm 1998, tại Vatican,
Ðức Hồng Y Angelo Sodano, Quốc vụ Khanh Tòa Thánh và Tổng trưởng
ngoại giao Cộng hòa Kazakhstan đã
ký một số thỏa ước riêng giữa hai bên. Các thỏa ước
này, gồm 15 điểm, qui định tính cách pháp lý của Giáo hội
công giáo và những thể chế của Giáo hội trên lãnh thổ
Cộng hòa Kazakhstan. Thỏa ước bảo đảm tự do hành động của
hai bên, phù hợp với Giáo luật (được công bố năm 1983) và pháp luật của Cộng hòa Kazakhstan, nhằm mục đích cổ võ
sự cộng tác giữa hai bên để mưu công ích cho toàn dân.
Thỏa ước cũng bảo đảm rằng:
Giáo hội công giáo được thực hiện những hoạt động
xã hội, giáo dục, y tế và từ thiện bác ái, được xử
dụng các phương tiện truyền thông xã hội, bảo đảm sự
giúp đỡ thiêng liêng cho các tín hữu công giáo
tại các bệnh viện và các nhà giam. Hơn nữa Thỏa
ước còn bảo đảm sự cộng tác trong lãnh vực văn hóa giữa
các thể chế của Giáo hội công giáo và của Cộng hòa
Kazakhstan. Sau cùng, Thỏa ước bảo đảm rằng: Giáo hội có
quyền sở hữu về tài sản cần thiết cho sứ mệnh mục vụ, theo đúng luật pháp của Kazakhstan.
Tiếp
sau là những hoạt động của ÐTC trong những ngày viếng thăm
mục vụ tại Kazakhstan.
Chúa
nhật 23.9.2001, lúc 10:30, ÐTC chủ tế thánh lễ tại Quảng trường
"Quê Mẹ". Sau thánh lễ, ÐTC trở về Tòa Sứ Thần để
gặp 8 vị quản nhiệm các Giáo phận miền Trung Châu Á, trong số
này có 4 Giám mục của 4 giáo phận tại Cộng hòa Kazakhstan.
Lúc 17:30, ÐTC đến viếng thăm xã giao Tổng thống cộng hòa
Kazakhstan. Sau đó, lúc 18:45, ÐTC gặp thanh niên và sinh viên tại
Ðại học "Eurasia" (Âu- Á)
Thứ
hai 24.9.2001 - Lúc 10 giờ, ÐTC chủ tế thánh lễ tại Nhà thờ
chính tòa tại thủ đô, dâng kính Ðức Mẹ hằng cứu giúp.
Lúc 18 giờ, tại Trung tâm "Hội Nghị", Ngài gặp giới văn
hóa, nghệ thuật và khoa học.
Thứ
ba 25.9.2001 - Sau thánh lễ riêng tại nhà nguyện Tòa Sứ Thần,
ÐTC đi sân bay quốc tế Astana, tại đây có lễ nghi từ biệt
vào lúc 10:30. Sau đó ÐTC lên máy bay trở lại viếng
thăm Arménie, trong miền Caucase. Sau 4 giờ, máy bay đáp xuống
phi trường quốc tế Yerevan, thủ đô
Armêni, lúc 13 giờ.
Chúng ta hãy nhắc lại đây vài Ý nghĩa sâu xa chuyến viếng thăm của ÐTC tại Kazakhstan. Dân tộc và Giáo hội tại Kazakhstan đã chịu đau khổ rất nhiều trong những thời kỳ khác nhau, cách riêng thời Cộng sản Liên xô cầm quyền, nhưng đây là một đân tộc và một Giáo hội đầy hy vọng.
Tại
miền Trung Châu Á có tới 15 trại tập trung, nơi giam giữ và
tù đày của hầu hết các người Ba lan và Ðức, nhất là
trong những năm từ 1936 đến
1942. Chính người dân Kazakhstan cũng phải gánh chịu nhiều cuộc
bách hại trong xứ sở của họ. Vào trung tuần những năm
1930, có tới 4 triệu người dân Kazakhstan bị sát hại hoặc phải trốn
sang Trung quốc và Mông cổ, để thoát nan.
Ngày nay tại Kazakhstan có khoảng 15 triệu dân, thuộc khoảng 100 chủng tộc khác nhau, sống trên lãnh thổ mênh mông hơn 2 triệu cây số vuông. Xã hội Kazakhstan, tuy gồm nhiều chủng tộc và các nền văn hóa, tôn giáo khác nhau, nhưng luôn luôn sống trong hòa bình. Chắc chắn đây là một ơn đặc biệt đã phải trả bằng giá máu và nước mắt của biết bao nạn nhân vô tội. Một đặc ân khác cũng rất lớn lao, đó là tự do tôn giáo. Ðối với Giáo hội, là một ơn quí giá, nhưng cũng là một thách đố đang chờ đợi. Chuyến viếng thăm của ÐTC là một sự khuyến khích lớn lao cho Giáo hội nhỏ bé tại Kazakhstan, gồm khoảng 300 ngàn tín hữu. Cách đây 10 năm, số người công giáo đông hơn nhiều; nhưng sau khi chế độ cộng sản sụp đổ, nhiều người trở về bản quán: Ðức, Nga, Ba lan, Lituanie và các nước Châu Âu khác. Dù vậy, các giáo xứ không bị trống; nhiều người dân địa phương trở lại Ðạo công giáo. Nhờ vậy số người công giáo tại phần lớn các giáo xứ gia tăng. Vì thế, Giáo hội công giáo tại Kazakhstan là một Giáo hội của "Hy vọng". Nền tảng của Hy vọng này là Máu và Nước mắt của các Vị tử đạo. Biết bao chứng nhân đức tin đã đổ máu trên đất này. Biết bao linh mục anh hùng đã làm việc lén lút trong những thời kỳ bách hại. Nhờ Máu và Nước mắt các Vị Tử đạo, không những con số tín hữu gia tăng, nhưng cả các ơn kêu gọi linh mục và đời sống tận hiến nữa. Ðức Cha Tomasz Peta, giám quản Tông Tòa Astana (thủ đô Kazakhstan), nhân chuyến viếng thăm của ÐTC, viết như sau: "Niềm hy vọng của chúng tôi được dựa nhất là trên lòng sùng kính cách riêng đối với Ðức Trinh Nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa và Mẹ Giáo hội. Chắc chắn của ăn nuôi dưỡng các anh chị em bị bỏ rơi trong các miền rừng thiêng, nước độc của Kazakhstan, là Kinh Mân côi. Trong nhiều năm họ không có linh mục nào cả. Họ đã rửa tội các con cái mình. Không có thánh lễ, họ đã đọc kinh Mân côi."
Ðể biểu lộ lòng sùng kính đối với Mẹ Thiên Chúa luôn luôn gìn giữ và che chở trong nhiều cơn gian lao, sau khi được tự do tôn giáo, các tín hữu làng Oziornoje, năm 1990 (lúc đó còn thuộc Liên xô, thời Chủ tịch Mikhail Gorbaciov), bắt đầu xây cất một nhà thờ dâng kính Mẹ Maria, do giấy phép được cấp từ Moscowa. Ngày 9.8.1992, nhà thờ này, được dâng kính "Ðức Maria Nữ Vương Hòa bình", đã được ÐHY Jozef Glemp, TGM Varsovie, Ba lan, làm phép khánh thành và nay trở nên điểm hành hương đi bộ của người công giáo Kazakhstan và của miền Trung Châu Á. Năm 1995, Ðức Cha Jan Păel Langa, lúc đó là Giám quản Tông Tòa Kazakhstan, đã đến Orzionorje, để phú thác Kazakhstan và cả miền Trung Châu Á cho sự che chở của Mẹ Thiên Chúa".
Chuyến viếng thăm của ÐTC tại Kazakhstan sẽ là một dấu hiệu thêm nữa của Chứa Quan Phòng. Khi đến nơi, ÐTC hôn kính Ðất Kazakhstan, đất đã chịu nhiều đau khổ. Và cái hôn này là một xác nhận rằng: con đường do các chứng nhân đức tin đã lựa chọn là con đường đích thực, con đường của dấu hiệu "Hy vọng". Hoan hô, vạn tuế Ðấng nhân danh Thiên Chúa đến viếng thăm dân Người!"