Kinh Thánh Cựu Ước

Sách Khôn Ngoan

Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Chương :  | | 01 | | 02 | | 03 | | 04 | | 05 | | 06 | | 07 | | 08 | | 09 | | 10 | | 11 | | 12 | | 13 | | 14 | | 15 | | 16 | | 17 | | 18 | | 19 | |


- Chương 11 -

 

1 Khôn ngoan dùng tay một thánh tiên tri,

đã cho họ thành công việc vàn.

2 Họ đã ngang qua sa mạc không người ở,

đã cắm lều trong những chốn không kẻ vãng lai.

3 Họ đã cầm cự với địch và đẩy lui quân thù.

 

Ðối chiếu thứ nhất: Phép lạ nước

4 Họ khát, họ đã kêu lên Người,

và đã ban cho họ có nước từ tảng đá nhọn hoắc,

phương giải khát từ thạch nham cứng rắn.

5 Chính điều đã là hình phạt địch thù của họ,

với họ, lại là phương tiện gia ân, khi họ lâm bĩ.

6 Trong khi (chúng thấy) dòng sông luôn chảy của chúng

vẩn đục máu nhơ,

7 để trị tội sắc chỉ giết hại hài nhi,

thì Người đã ban cho họ trong tuyệt vọng có nước chan hòa.

8 Nhân cái khát bấy giờ họ chịu,

Người đã cho thấy: Ðối phương của họ,

Người đã trị tội làm sao.

9 Quả thế vào lúc họ bị thử thách,

dẫu chỉ vì thương mà Người sửa dạy,

họ nhận biết vô đạo đã bị hành tội thế nào

khi Người thịnh nộ xét xử.

10 Phần họ, Người hạch xét như cha khiển trách,

còn những kẻ kia, Người hỏi tội như vua nghiêm minh kết án.

11 Diện tiền hay khuất mặt, chúng cũng điêu đứng.

12 Phải, cái khổ gấp đôi dày vò chúng,

và chúng đã phải rên lên khi nhớ lại những điều đã qua,

13 khi chúng nghe biết Người đã dùng hình phạt chúng

mà gia ân cho dân Người:

Chúng phải cảm thấy bàn tay của Chúa.

14 Kẻ mà xưa kia đã bị bỏ rơi, quăng xó

và chúng đã hất hủi cười chê,

khi xong xuôi kết liễu, chúng phải rụng rời,

khi chúng phải khát,

không phải cái khát nơi hạng người đức nhân.

 

Thiên Chúa nhẹ tay đối với Aicập

15 Ðể phạt những ý tưởng ngu xuẩn bất chính của chúng,

do đó chúng lầm lạc đến đi thờ rắn rết vô tri,

và sâu bọ hèn mạt,

thì Người đã sai đến để trị tội chúng cả đám thú vật vô tri,

16 ngõ hầu chúng biết rằng tội phạm ở đâu, hình phạt ở đó.

17 Ðối với tay toàn năng của Người

đã dựng nên vũ trụ từ chất thể không hình không dạng.

thì tung ra trên chúng, gấu đàn hay sư tử dữ nào có khó gì,

18 hay là những quái vật mới tạo ra

hằm hè giận dữ mà chưa hề ai biết,

thở ra những làn khí lửa,

hay phành phạch phun ra khói nghi ngút,

mắt bắn ra những tia lửa như chớp giựt,

19 những vật không những có thể gia hại tiêu ma chúng,

nhưng ngay chỉ nhìn thấy, chúng cũng kinh đảm chết tươi.

20 Vả thế cũng chẳng cần,

chỉ một hơi thở, chúng cũng có thể lăn nhào,

bị công lý tróc nã.

và tan tác bởi hơi khí quyền năng của Người.

Nhưng Người đã an bài mọi sự

có mực thước, có số, có lượng.

 

Lý do của sự nhẹ tay này

21 Quả thế, sẵn mọi thời quyền Người ra uy sức mạnh,

và nào ai cự lại được cánh tay Người?

22 Vì toàn thể vũ trụ trước mặt Người chỉ như ti hào đĩa cân,

như hạt sương sớm rơi trên mặt đất.

23 Nhưng Người thương xót mọi người,

vì Người toàn năng phép tắc,

Người làm lơ đi trước tội người phàm, chờ chúng hối cải.

24 Quả thế, những gì có trong vạn vật, Người đều yêu mến,

Người không nhờm tởm sự gì Người đã làm ra,

vì Người nắn nên gì, Người không ghét bỏ.

25 Vả lại, có gì tồn tại được, nếu Người không muốn?

Làm sao nó được bảo tồn,

điều Người đã không gọi (đến tên)?

26 Với mọi vật, Người xử khoan dung, vì chúng là của Người,

lạy Chúa tể hiếu sinh!

 

Trở về Mục Lục Kinh Thánh Cựu Ước

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page