Nghĩa Cử Yêu Thương
(Những Bài Suy Niệm Hằng Ngày Theo Chủ Ðề
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu - Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Lương Thực Trường Sinh
Trên một ngọn núi cao ở miền bắc nước Italia đã xảy ra một thảm cảnh đau thương đáng tiếc. Hôm đó là dịp nghỉ lễ Giáng Sinh, một nhóm thanh niên chuyên nghề leo núi lên đường mạo hiểm và trượt tuyết để giải trí. Tất cả là năm người rất rành đường và rất rõ địa điểm.
Một hôm, họ đang trên đường mạo hiểm, bỗng dưng thời tiết thay đổi và một cơn bão tuyết từ đâu kéo tới mù mịt làm họ không trông thấy gì nữa. Sau nhiều khó khăn vất vả cuối cùng họ lần mò tới một căn nhà nhỏ trên núi được dựng lên cho những người leo núi không may bị mắc nạn.
Bóng đêm bao trùm khắp núi đồi, tuyết rơi mỗi lúc một thêm nặng hạt và càng thêm dày đặc khắp mặt đất. Sau hai ngày cầm cự với cơn đói và giá lạnh vì bị chôn chân trong căn nhà bé nhỏ, nhóm thanh niên hầu như tuyệt vọng vì không có ai đến cứu nguy cho họ. Vấn đề khó khăn hơn cả là lương thực của họ đã cạn, trước mắt họ chỉ còn là thảm cảnh chết vì đói.
Một tháng sau, mùa xuân tới, nắng ấm trở lại và tuyết đã tan hết, một nhóm người leo núi khác tình cờ đi ngang qua căn nhà nhỏ ấy. Bước vào, họ nhìn thấy xác năm thanh niên đã chết nằm cứng đơ như gỗ. Họ lục lọi trong góc nhà, họ tìm thấy kho lương thực vẫn còn đó, lương thực đó đã được dự trù sẵn cho những người gặp nạn trên núi, nhưng tiếc thay là không một ai trong năm thanh niên ấy đã nghĩ đến điều ấy, họ đã chết vì đói trong khi lương thực chỉ cách xa họ một vài bước chân thôi.
Có thể nói được rằng về mặt tinh thần, thảm cảnh chết đói bên cạnh kho lương thực và chết khát bên cạnh suối nước mát vẫn còn tiếp diễn nhiều nơi trên thế giới và trong nhiều tâm hồn. Tại sao vậy? Bởi vì họ chưa nhận biết Ðấng đã tự xưng rằng: "Tôi là Bánh Hằng Sống từ trời xuống, ai ăn Bánh này sẽ được sống muôn đời. Tôi là Nước trường sinh, ai uống Nước Tôi cho sẽ không bao giờ khát nữa, nước Tôi sẽ cho và nơi người ấy sẽ trở thành một nguồn nước vọt lên đem lại sự sống đời đời (Jn 6,51; 4,10-13).
Ðấng có thể ban Bánh Hằng Sống và ban Nước Trường Sinh ấy chính là Ðức Giêsu Kitô, Con Một Thiên Chúa đã đến trần gian dưới hình hài một đứa trẻ và chấp nhận thân phận làm người để ban sự sống cho nhân loại, cho tất cả mỗi người. Thế nhưng còn biết bao nhiêu người vẫn chưa tin nhận Ngài, còn sống xa Tin Mừng cứu độ của Ngài để rồi rơi vào thảm cảnh chết đói và chết khát. Ngài là nguồn tình yêu, là lò lửa sưởi ấm, nhưng người ta lại tiếp tục hững hờ trốn xa Ngài để rồi phải chết cóng vì thiếu lửa của tình yêu và sức sống thiêng liêng của ơn Thánh Chúa.
Ðức Giêsu đã đến trong trần gian và Ngài đã ra đi, nhưng Ngài vẫn còn để lại những dấu tích để chúng ta nhận ra sự hiện diện sống động của Ngài, để tìm đến với Ngài và để được Ngài nuôi dưỡng. Nhưng tiếc thay là không biết bao nhiêu người không biết là mình đang chết đói chết khát nên cũng chẳng bận tâm tìm kiếm, hoặc nếu có tìm kiếm thì cũng chẳng biết tìm kiếm nơi đâu, nên bị thu hút bởi thứ lương thực tạm bợ là những thú vui mau qua không thể nuôi sống và cũng không thể giải khát nhưng lại còn giết hại họ nữa.
Lạy Thiên Chúa là Cha, Chúa đã yêu thương nhân loại, yêu thương mỗi người chúng con đến nỗi ban chính Con Một Thiên Chúa để tất cả những ai tin kính Ngài sẽ không phải chết nhưng được sống đời đời. Xin Chúa khơi dậy trong tâm hồn chúng con sự đói khát Chúa, đói khát chân lý, đói khát hạnh phúc thật và đời sống bất diệt. Xin đừng để cho những đam mê làm lu mờ tâm trí và kiệt quệ ý chí chúng con. Xin tình yêu Chúa lôi kéo chúng con, thu hút chúng con để chúng con không biết mệt mỏi đi tìm kiếm lương thực và nước hằng sống để được sống muôn đời. Amen.