Nghĩa Cử Yêu Thương

(Những Bài Suy Niệm Hằng Ngày Theo Chủ Ðề

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu - Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Người Khách Lạ

 

Sau một ngày vui, tối hôm đó tôi còn nấn ná một mình trên công viên trước khi trở về nhà, tôi dừng lại đến ngồi trên ghế đá và để cho tâm hồn lặng chìm trong suy tư. Sau một hồi lâu, tôi cảm thấy ai đó đến ngồi gần trên ghế đá, mở mắt nhìn quanh thì quả thực có một người đàn ông lạ mặt đang ngồi bên cạnh tôi. Tôi lịch sự chào rồi bắt đầu gợi chuyện.

Ông có phải là người lạ từ xa mới đến trong thành phố này không?

Phải! Tôi là người lạ từ xa mới đến trong thành phố này và cũng như bao người khác tôi rất cần sự giúp đỡ.

Ngạc nhiên trước câu trả lời của người lạ mặt, tôi hỏi thêm: thưa ông, ông muốn được giúp đỡ điều gì?

Tôi cần một chỗ trọ, tôi cần một nơi có thể nghỉ ngơi.

Vậy xin ông hãy nhận lấy một chút tiền này và đến một nhà trọ gần đây mà ông ưa thích.

Người lạ mặt tỏ vẻ buồn rầu nói thêm: tôi đã đến gõ cửa tất cả các nhà trọ gần đây nhưng đều vô ích. Tôi bị thương nhưng không đói cơm bánh, tôi chán nản nhưng không mệt mỏi, tôi không tìm một mái nhà nhưng tìm nơi nương tựa.

Vậy xin ông đến nhà tôi tạm trú nếu ông muốn.

Người lạ mặt nghiêm giọng nói thêm: đã trăm ngàn lần tôi đến gõ cửa nhà ông rồi nhưng có bao giờ được trả lời đâu!

Tôi bắt đầu cảm thấy sợ trước người lạ mặt và hỏi thêm: thế ông là ai?

Tôi là Tình Yêu mà lòng ích kỷ của con người đã loại trừ và gạt bỏ ra ngoài.

Nói xong, người lạ mặt đứng dậy và tôi đã nhận ra hai dấu đinh trên tay người ấy. Sợ hãi tôi quì phục trước mặt ông và kêu lên: ôi lạy Chúa!

Với giọng buồn khổ, người lạ mặt nói tiếp: người ta làm lễ và tôn vinh tôi nhưng tôi vẫn là người xa lạ đối với họ. Không ai muốn tiếp nhận tôi, con cáo có hang, con chim có tổ nhưng con người không có nơi dựa đầu.

Câu nói của người lạ mặt gợi lại trong tâm trí tôi lời nói của Chúa Giêsu trong Phúc Âm, bấy giờ tôi mở to nhìn chung quanh nhưng quá muộn, người lạ mặt đã đi mất hút từ lúc nào rồi.

 

Chờ đợi là dấu hiệu của lòng yêu mến, những người mà không tha thiết gì họ cũng chẳng mong đợi chi hết, và chỉ khi nào chúng ta yêu mến ai hoặc tha thiết điều gì lúc đó chúng ta mới tha thiết trông chờ.

Ðợi chờ trong hy vọng là đặc điểm đời sống người tín hữu, bởi vì tâm điểm của đức tin Kitô chính là lòng mến, là tình yêu Chúa Kitô. Vì tình yêu, Chúa Giêsu đã không ngừng đến gõ cửa tâm hồn mỗi người qua tha nhân, những người nghèo khổ cần được thương yêu, tiếp nhận và giúp đỡ. Cũng vì tình yêu, Chúa Giêsu đến gõ cửa tâm hồn mỗi người qua cuộc sống thử thách hằng ngày, ngay cả qua những yếu đuối thất bại và tội lỗi nữa.

Hy vọng của người tín hữu không phải là giấc mơ hão huyền nhưng được đặt trên nền tảng vững chắc là Ðức Giêsu, Ngài đến để cứu chuộc nhân loại, để đổi mới tâm hồn mỗi người. Tuy là Thiên Chúa quyền phép vô cùng, Ngài không thể làm gì được nếu chúng ta không muốn, nếu chúng ta không biết kiên nhẫn đợi chờ và không biết mở cửa đón nhận Ngài với tất cả tấm lòng yêu mến.

 

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến trần gian để rao truyền ơn cứu độ cho mọi người, xin Chúa hãy kiên cường niềm hy vọng và sưởi ấm lửa yêu mến Chúa trong tâm hồn chúng con. Xin đừng để chúng con thờ ơ, dửng dưng trước lời mơi gọi của Chúa, đừng để cho con dại dột cố chấp trước những dấu hiệu của tình yêu Chúa. Xin giúp chúng con luôn biết sẵn sàng mau mắn trong các điều thiện hảo để chúng con được hân hoan đón nhận ơn thánh của ngày cứu độ, ngày Chúa đến trong đời sống chúng con. Amen. 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page