2 nhà trí thức Việt Nam đòi tự do báo chí, đốt xác Hồ Chí Minh, và bỏ điều 4 Hiến pháp của CSVN.
SAIGON (VB) - (12/6/2001) - Một thư ngỏ gửi Nông Ðức Mạnh vừa được phổ biến tuần này ở hải ngoại. Thư ngỏ ký ngày 7-5-2001, nhưng cả tháng sau mới gửi được ra các diễn đàn Internet hải ngoại.
Thư ngỏ ký tên bởi hai bô lão đã gần trọn cuộc đời hoạt động cho đảng Cộng Sản Việt Nam: Trần Khuê và Nguyễn Thị Thanh Xuân.
Sau khi tố giác là đảng Cộng Sản Việt Nam bày những bao che sai trái: "...thống đốc ngân hàng Cao Sĩ Kiêm để thất thoát hàng chục ngàn tỉ đồng lại được nhẹ nhàng chuyển sang làm phó ban kinh tế TW. Dư luận xôn xao mãi mới đem ra "khiển trách" rồi lại đợi đến tận Ðại hội IX mới cho hạ cánh an toàn. Ngay giữa Thủ đô, hết vụ chợ Ðồng Xuân cháy, đến vụ Khánh Trắng, Phúc Bồ lại đến vụ đất đai ở đê Yên Phụ, vụ thủy cung Thăng Long và bao nhiêu vụ tày trời khác, đ/c Bí thư thành ủy Phạm Thế Duyệt không những đã không bị kỷ luật lại còn được thăng lên làm ủy viên thường vụ Bộ Chính trị..."
Thư ngỏ lại kể tội hai trùm gian ác: "Lê Duẩn, Lê Ðức Thọ đã rất sai lầm, phần nào hoa mắt lên vì chiến thắng, phần khác chịu ảnh hưởng nặng nề tư tưởng Stalinít, Maoít một cách không tự giác, nên nhiều lúc sai lầm một cách cũng rất không tự giác. Tư tưởng của các đ/c ấy cũng pha tạp tư tưởng phong kiến Tống Nho của triều Nguyễn rất nặng. Cùng là đ/c với nhau, có điều gì không nên không phải thì đóng cửa lại bảo ban nhau. Cớ gì lại loại trừ người này, khai trừ người khác, ký giấy bắt giam, bỏ tù, quản thúc quản chế đồng chí của mình một cách phi pháp, phi đạo lý thậm chí có những trường hợp lại còn gài bẫy, hạ bệ nhau hoặc thủ tiêu nhau."
Sau cùng thư ngỏ đòi hỏi Nông Ðức Mạnh phải: "...tổ chức Trưng cầu ý Dân về mấy vấn đề lớn sau đây:
"1. Xóa bỏ Ðiều 4 trong Hiến pháp hiện nay. Ðây không phải là điều mới lạ, sáng tạo gì của Ðảng ta. Chẳng qua là sao chép từ Ðiều 6 của Hiến pháp Liên Xô từ năm 1980, nghĩa là 11 năm sau khi Bác Hồ qua đời.
"2. Hỏa thiêu di hài của Bác Hồ. Giữ lại di hài của Bác Hồ, ta đã phạm hai sai lầm:
"a. Sai với truyền thống đúng của dân tộc. Ta có truyền thống hỏa táng (thời Lý, Trần), địa táng tức là đào sâu chôn chặt (thời Lê, Nguyễn), không có truyền thống chôn nổi. Người đã khuất nằm không yên hoặc do động mồ động mả thì người sống không thể sống yên ổn, đó là đời sống tâm linh Việt Nam. Nhiều người thành tâm tin rằng do Cụ Hồ nằm không yên nên Ðất Nước không yên, xã hội không "ổn định".
"b. Sai với Di chúc của Bác.... ?Mặt khác không nghiêm chỉnh tuân theo lời Di chúc đúng của người đã khuất thì gia đình, dòng họ và với ta là Ðất Nước luôn luôn bị "sái", không ngóc đầu ngóc cổ lên được."
"3. Tự do ngôn luận thật sự. "Trong tình cảnh hội nhập quốc tế mà ta cứ trói chân trói tay nhau, khâu mồm khóa miệng nhau lại thì quả là sẽ "chết" thực sự, chỉ có điều: ai là kẻ cam tâm chịu chết? Ðó là vấn đề. Nhân dân ư? Không, Nhân dân Việt Nam sẽ đời đời bất tử!"
ÐỖ-HỮU