Thư của giáo dân Tam Tòa (Quảng Bình)

gởi cha Tađêô Nguyễn Văn Lý

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan

Huế ngày 16 tháng 4 năm 2001

Kính thưa Cha Tađêô đáng kính!

Chúng con, những người giáo dân của giáo hạt Tam Tòa nói chung và của Cha nói riêng, xin kính gởi đến Cha lá thư tâm tình này.

Kính thưa Cha Tađêô, hạt Tam Tòa thuộc Giáo phận Huế là một hạt chỉ còn tên qua lời kể của những ông già bà lão cũng như của một số cô chú đang hoạt động âm thầm để giữ gìn đức tin mà chính cha ông của chúng con đã nhận khi gia nhập đạo Chúa cách đây mấy trăm năm. Sau mấy chục năm chờ đợi, từ mấy tháng nay, chúng con được tin Cha đang đấu tranh đòi lại đất đai cho nhà thờ và đặc biệt là đòi lại quyền tự do cho tôn giáo, một quyền thiêng liêng mà mọi người tín hữu đều được hưởng và không ai được phép xâm phạm hoặc tước mất.

Kính thưa Cha Tađêô kính quý! Mấy tháng qua, chúng con đã ngày đêm theo dõi và muốn nắm bắt được đầy đủ thông tin về Cha, đặc biệt là muốn biết cuộc đấu tranh của Cha tiến triển như thế nào. Chúng con rất vui mừng, hay đúng hơn là chúng con rất sung sướng, sung sướng đến rơi lệ, khi được biết Cha không ngần ngại đem cả mạng sống mình ra mà đấu tranh để đòi lại quyền tự do cho Giáo Hội Việt Nam. Và không phải cho Công giáo mà thôi, Cha còn đòi tự do cho các tôn giáo bạn nữa.

Kính thưa Cha Tađêô khả kính, chúng con, những tín hữu đang trông chờ, đang hy vọng vào cuộc đấu tranh của Cha cũng như của nhiều người khác trên đất nước Việt Nam và cả hải ngoại, chúng con sẵn sàng đứng sau lưng Cha, cùng chung lưng đấu cật với mọi người để ủng hộ Cha. Chúng con biết rằng vụ việc của Cha lúc đầu bị nhà cầm quyền CSVN tìm cách bưng bít trên các phương tiện thông tin đại chúng. Nhưng rồi họ không giấu sự thật được nữa, sau khi báo chí, truyền thông và truyền hình quốc ngoại đưa tin về cuộc đấu tranh của Cha trên toàn thế giới và lại gửi về quốc nội.

Nhưng khi sự thật không thể che giấu được, nhà cầm quyền CSVN lại cho các phương tiện thông tin đại chúng kết án Cha đủ tội, nói xấu Cha đủ điều. Lúc đầu chúng con sợ khi kết án Cha đủ thứ tội như thế, họ sẽ bắt Cha. Nhưng sau đó, theo dõi thông tin hằng ngày thì chúng con biết Cha chỉ bị quản chế hai năm tại thôn Truyền Nam, xã Phú An. Qua đấy chúng con lại thêm vui mừng, vì biết như vậy là nhà cầm quyền CSVN yếu lắm rồi, họ không đủ tư cách để mở một phiên tòa xét xử người bênh vực cho lẽ phải. Và như thế, niềm tin tưởng và hy vọng mà chúng con ấp ủ bấy lâu nay đang dần dần thành sự thật.

Kính thưa Cha Tađêô, như Cha đã biết, theo sơ đồ của Tổng giáo phận Huế và Tổng giáo phận Hà Nội, thì tỉnh Quảng Bình chia ra làm hai, từ sông Gianh trở ra bắc là thuộc giáo phận Vinh và từ sông Gianh trở vào nam là thuộc giáo phận Huế. Giáo hạt Tam Tòa của chúng con thuộc giáo phận Huế. Kể từ năm 1950 trở về trước, giáo hạt Tam Tòa chúng con có 4 giáo xứ là: Trung Quán, Bình Thôn, Hoàng Phổ và Phúc Tín. Riêng giáo xứ Trung Quán là quê hương của thánh tử đạo Tôma Trần Văn Thiện, nơi Ngài được sinh ra và lớn lên. Từ sau năm 1954, giáo hạt Tam Tòa chỉ còn một linh mục là cha Gioan Baotixita Lương Văn Thể. Lúc Pháp thất trận, ngài bị đi cải tạo, khi được thả về thì ngài làm quản xứ Trung Quán. Vì sau năm 1954, Việt Nam chia giới tuyến Bắc và Nam nên cha Thể bị kẹt giữa giáo phận Vinh và Huế. Và kể từ đó, trong số các cha thuộc giáo phận Huế đã ở từ Quảng Bình trở vào chỉ còn lại cha Thể mà thôi.

Kính thưa Cha, vậy là chúng con phải chịu bao nhiêu thiệt thòi kể từ năm 1962, sau khi cha Lương Văn Thể chết một cách đột ngột. Kể từ đó cho đến hôm nay, bước sang thế kỷ 21 và sang ngàn năm thứ ba rồi, chúng con vẫn không có nhà thờ, không có cha xứ để dâng lễ và làm các phép bí tích cho chúng con. Sau khi cha Lương Văn Thể qua đời, nhà cầm quyền CS miền Bắc Việt Nam đã tự ý dỡ các nhà thờ của chúng con và lấy đất chia cho các hộ gia đình làm chỗ ở. Giáo xứ Bình Thôn có khoảng trên 2000m2 đất trong khuôn viên nhà thờ, chính quyền đã lấy chia cho 4 hộ gia đình, hiện đang còn nguyên móng nhà thờ cũ. Giáo xứ Trung Quán cũng thế, chính quyền cũng đã chia đất của nhà thờ cho các hộ gia đình làm chỗ ở. Như vậy, cả giáo hạt Tam Tòa cũ có trên chục ngôi thánh đường lớn bé thì đều bị nhà cầm quyền CS san thành bình địa, nay chỉ còn lại một số nền cũ thôi.

Kính thưa Cha Tađêô kính quý, chúng con nói như thế để thêm lời chứng cho Cha hầu tố cáo sự đàn áp tôn giáo của chế độ Cộng sản tàn bạo. Hơn 40 năm nay, trên đất Tam Tòa của chúng con vắng bóng thánh lễ Misa. Con em trong giáo xứ sinh ra không được rửa tội, học giáo lý và lãnh nhận các bí tích, trừ trường hợp nguy tử phải rửa tội gấp. Khi các em đã lớn và có điều kiện, chúng con cho vào Huế liên lạc với các cha hay các soeur để các em được lãnh bí tích. Không có nhà thờ, chúng con đọc kinh chung tại một gia đình nào đó. Gặp trường hợp nhà cầm quyền không cho thì chúng con lại họp nhau tại gia đình khác. Làm như vậy mãi, nhà cầm quyền hết ngăn cản. Có điều là họ chẳng cho bất cứ linh mục nào đến làm lễ hoặc giải tội. Kể ra, lễ thì các cha không làm được, nhưng các bí tích khác như giải tội thì bằng cách này hay cách khác Chúa cũng liệu cho. Cha có biết không? Công an Quảng Bình có lẽ nói không ngoa là hung hăng nhất nước Việt Nam này. Họ chỉ biết làm việc như những cỗ máy tay sai đắc lực của CSVN. Vì miếng cơm manh áo mà họ đánh mất lương tâm của mình.

Kính thưa Cha Tađêô, những điều chúng con trình bày trên đây là có thật. Chúng con đã phải chịu khổ giữ đạo mấy chục năm giữa bầy thú dữ luôn rình rập và hăm dọa chúng con. Chúng con và con cháu đã chịu bao thiệt thòi, giờ đây đã bước vào ngàn năm thứ ba rồi mà cũng chưa được giải thoát. Nhưng đức tin của chúng con vẫn bền vững. Chúng con tin rằng Chúa đang hành động trong Cha, và chúng con cầu mong: nhờ việc làm của Cha, cộng đồng hải ngoại, các tổ chức nhân quyền quốc tế sẽ tạo sức ép lên nhà cầm quyền CSVN để họ mau chóng nhìn nhận những sai lầm của họ, để chính sách đầy bất công và bạo tàn của chế độ độc tài, phân biệt và đàn áp tôn giáo có hệ thống mau nhường chỗ cho nền dân chủ ngự trị trên đất nước Việt Nam thân yêu, một đất nước có 4000 năm văn hiến nhưng đã bị chế độ Cộng sản làm băng hoại, trong khi trên miệng họ cứ rêu rao là "xây dựng đất nước giàu đẹp, văn minh..." và luôn tuôn ra những khẩu hiệu hô hào bảo vệ. Bảo vệ cho ai? Chỉ cho cái ghế và ngôi nhà của họ!!!

Kính thưa Cha, chúng con rất lấy làm lạ là Giáo Hội Việt Nam, Hội đồng GMVN và đặc biệt là Ðức Tổng Giám Mục Nguyễn Như Thể vẫn im lặng không lên tiếng gì. Các vị chỉ chờ ân huệ nhỏ giọt Nhà nước CS ban cho sao? Chúng con nghĩ đã đến lúc mình không còn được im lặng nữa mà phải nói, nói thẳng, thậm chí lên án. Chúa Giêsu khi đuổi quân buôn bán và đổi tiền ra khỏi Ðền thờ, Ngài đã dùng roi mà quất chúng vì chắc cần phải như vậy, nói chúng không nghe. Vậy chúng con một lần nữa rất ủng hộ Cha, kính mong Cha đạt được ý nguyện càng sớm càng tốt. Và chúng tôi cũng xin tất cả mọi người dân Việt, đặc biệt các tín hữu Công giáo, hãy lên tiếng bênh vực cho lẽ phải, hầu những người như chúng tôi mau có được ngôi thánh đường để mọi ngày cùng tham dự thánh lễ. Chúng ta không nên ích kỷ và có thái độ dửng dưng trước các đau khổ của anh em mình đã hơn 40 năm nay không có nhà thờ, không có thánh lễ, mặc dù số giáo dân còn lại của giáo hạt Tam Tòa cũ vẫn đông, gần 800 cả già lẫn trẻ, trong đó có 12 giáo chức hội đồng giáo xứ đang âm thầm hoạt động để hy vọng ngày tự do sẽ sớm đến cho mỗi người.

Chúng con xin gửi lời chúc và cảm ơn Cha! Xin cầu nguyện nhiều cho nhau!

Ðại diện giáo dân Tam Tòa


Back to Home Page