Thư bày tỏ tình cảm

của Luật Sư Nguyễn Văn Minh (Hà Nội)

đối với cha Tađêô Nguyễn Văn Lý

 

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia

 

Thư bày tỏ tình cảm của Luật Sư Minh (Hà Nội) đối với cha Nguyễn Văn Lý.

 

Hà Nội ngày 20 tháng 10 năm 2001

Trọng kính Ðức Cha,

Ðêm nay, dưới bàn thờ Ðức Mẹ, tại thành phố thủ đô thân yêu, Người con nhỏ bé viết thỉnh nguyện thư này kính trình lên Ðức Cha. Là người mục tử, hướng đạo linh hồn, Con tin tưởng chân thành rằng Ðức Cha sẽ xét thương, đoái nhận những tâm tình này của con. Là công dân một nước, con tin tưởng Ðức Cha sẽ tỏ lòng xây dựng Nhà nước Pháp quyền ngày một dân chủ hơn. Là Vị chủ chăn, con tin rằng Ðức Cha chu toàn trách nhiệm trước Giáo hội, trước Thiên Chúa.

Thưa Ðức Cha, hôm nay con khóc cho Cha Lý. Những giọt nước mắt chảy dài xuống bàn phím. Con với Cha là người xa lạ, thậm chí đối lập về quyền lợi thế gian vì con đang làm trong Chính phủ Việt Nam. Nhưng Thiên chúa lòng lành vô cùng đã đem lại cho con tình thương yêu và tình liên đới vô biên này. Ðiều cao quý nhất ở trên đời này là có một đức tin. Một người cộng sản đã nói với con như vậy. Họ thấm thía đến đau khổ học thuyết vô thần. Xin tạ ơn Ngôi Ba Thiên Chúa đã không ngừng đổ tràn hồng ân và tình thương yêu xuống hồn con mỗi ngày để hôm nay, như có linh hướng, một mình con ngậm ngùi xót thương trong đêm mưa Hà Nội viết cho Ðức cha với tất cả tâm tình.

Trọng kính Ðức Cha,

Gần 600 Cảnh sát vũ trang đã được huy động đến xứ đạo An Truyền vào một buổi sáng bình yên để bắt người Cha vô tội khi Người đang chuẩn bị lễ sáng. Ngôi nhà thờ nhỏ rung lên trong khi Ngài nhắm mắt đọc kinh Hòa Bình của thánh Phanxicô với vẻ mặt cam chịu. Cha đã xác định cho mình con đường hy sinh. Sự hy sinh là để cho tự do tôn giáo thật sự tại Việt Nam. Có lẽ Cha cũng xin Chúa tha thứ cho Họ vì họ không biết việc mình làm, nhưng, Thưa Ðức Cha, hình ảnh Người hốc hác xuất hiện trong phiên toà làm con không kìm được nước mắt. Con thương Ngài vì chỉ một niềm tin nội tâm duy nhất: Ngài là linh mục Công giáo. Nếu như Ngài có sai lầm về phương pháp thì cũng không bao giờ sai lầm về mục đích. Ðòi lại đất cho Giáo hội, cho tự do tôn giáo hơn tại Việt Nam luôn luôn là một việc tốt. Trong lịch sử, những hình ảnh giáo dân, linh mục bày tỏ đức tin của mình đã bị giam cầm, bách hại không bao giờ là sai cả. Ðó còn là niềm tự hào, là nguồn sống, nguồn sinh lực và hơi thở trong nhịp sống hằng ngày của con.

Kể từ ngày Cha bị bắt, con đã gửi nhiều đơn lên tiếng đòi hỏi trả lời về sự vu cáo, bắt giam và xét xử sai thủ tục tố tụng đối với Cha. Với tư cách là một công dân, con đã chứng minh sự vi phạm pháp luật nghiêm trọng trong việc bắt Cha. Con muốn tất cả mọi người dân phải được đối xử như là những thể nhân đã tạo dựng nên Nhà nước Việt Nam này. Con hiểu rằng độc tài làm cho người ta sợ hãi, nhưng việc từ chối đòi lại những quyền cơ bản theo luật định là một hành vi không yêu nước. Thư con đi đã nhiều và người ta vẫn chưa trả lời, nhưng những cánh thư âm thầm đó đã thay đổi được nhận thức một số người. Ðặc biệt là những đảng viên vô thần của chế độ vô sản vốn hằng ngày vẫn rước thầy bói về nhà để cầu cho trở thành tư sản. Họ hiểu là Người Công giáo còn dám bày tỏ đức tin chính đáng của mình.

Ðáng buồn thay lại có những Linh mục bắt giáo dân nghèo bày tiệc thịnh soạn mà khoản đãi những người trong Nhà nước, lấy lòng họ để họ xét cho đi nước Ngoài. Những cán bộ có trình độ chân chính vừa ăn tiệc vừa khinh thường.

Trọng kính Ðức Cha,

Ngày 19 tháng 10/2001, đúng ngày Thứ sáu nghiệt ngã đó, bản án 15 năm tù với một phiên xử vội vàng không có sự tham dự của dân chúng, không có luật sư biện hộ đã giáng xuống người Con trung kiên của Giáo Hội. Chính Nhà nước đã tước đi những quyền hiến định. Từ thế kỷ 18, Mác viết Tư Bản luận kết tội giai cấp tư sản cầm quyền, kêu gọi lật đổ chế độ tư bản, Ông cũng không bị truy tố về tội phá hoại khối đoàn kết hay là tuyên truyền chống chế độ, phương chi Linh mục của chúng ta chỉ bày tỏ quan điểm một cách hoà bình để đòi được tự do tôn giáo hơn mà lại bị kết án nặng nề. Con buồn lắm Ðức Cha ạ. Các Linh mục, các chủng sinh, sinh viên Công giáo, giáo dân nhiệt tình sẽ nghĩ như thế nào khi chúng ta cứ im lặng mãi?. Chúng ta không yêu đất nước này, không muốn xây dựng nó nữa phải không Ðức Cha? Hãy làm hết mình theo luật định để có dân chủ hơn cho Việt Nam Ðức Cha ạ. Ông Nguyễn Văn An, Chủ tịch quốc hội, khuyến khích chúng ta mà rằng: "Muốn có độc lập, chúng ta phải hy sinh, ngày nay, muốn có dân chủ chúng ta phải đấu tranh". Montesquieu trong De lõesprit des lois khẳng định rằng "Dân chủ không phải là giá trị mặc nhiên mà là kết quả của sự đấu tranh để khẳng định quyền lực của nhân dân".

Ðất đai của Giáo hội hiện đang bị xâm hại. Tài sản của Giáo hội đang bị lấy đi. Hiện nay nhiều Linh mục, tín hữu đang ngày đêm đấu tranh giành lại tài sản của Giáo hội không biết nên tiếp tục hay không? Sự bày tỏ ôn hoà nhất cũng đủ để khích lệ động viên còn nếu như im lặng là đồng ý thì đó là nỗi khổ tâm và là sự dằn vặt không nguôi về những việc mà Anh Em đang làm cho Giáo hội. Ai sẽ bảo vệ mình đây?

Con không đi quá sâu vào các luận cứ. Các luật gia của Giáo hội sẽ bàn định chi tiết hơn. Luật nội dung của Việt Nam ủng hộ sự lên tiếng. Con viết thư này nhằm bày tỏ tâm nguyện của mình đối với vị Chủ chăn. Con cầu xin Hội đồng giám mục sáng suốt lựa chọn được phương pháp khôn ngoan nhất theo tinh thần kiên định, liên tục và có tổ chức hầu đem lại ánh sáng và niềm tin cho con cái Chúa trong thời điểm khó khăn này.

Trọng kính Ðức cha,

Con là vật phàm hèn. Nhưng con sẽ đấu công khai và đúng luật. Con sẽ cố gắng trong một cuộc đấu cao đẹp, sẽ chạy hết quãng đường và giữ vững niềm tin. Nếu như con có lỗi thì cúi xin Ðức Cha tha thứ vì đó là sự xác tín, niềm đam mê, lòng yêu nước và là Ðức tin của Con.

 

Luật sư. Nguyễn Văn Minh.

Nam Ðồng - Giáo xứ Thái Hà - Hà Nội


Back to Home Page