Ðường lối của hàng giáo phẩm Việt Nam
và đường lối của Linh Mục Nguyễn Văn Lý

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan

Chiến dịch thúc buộc Hội Ðồng Giám Mục và hàng giáo phẩm Việt Nam đi vào cuộc chiến của Linh mục Nguyễn Văn Lý.

 Lữ Giang

 Sau khi Linh mục Nguyễn Văn Lý đưa ra Lời Kêu Gọi số 2, một số giáo sĩ đã lên tiếng cảnh cáo rằng cứ theo cung cách này, nếu chúng ta không thận trọng, không khéo rồi "gậy ông lại đập lưng ông": Cuộc đấu tranh đòi tự do tôn giáo sẽ biến thành phong trào chống đối Hội Ðồng Giám Mục và hàng giáo sĩ Việt Nam. Lời cảnh giác này nay đã trở thành sự thật.

 Trong khi đa số các giáo sĩ tỏ ra dè dặt đối với chiến dịch của Linh mục Nguyễn Văn Lý, vì chưa biết được chiến dịch đó sẽ đi về đâu, một số giáo dân đã nhân danh Tin Mừng, đòi hỏi Hội Ðồng Giám Mục và hàng giáo phẩm Việt Nam phải đi vào con đường mà Linh mục Nguyễn Văn Lý đã vạch ra và đang theo đuổi, vì tin rằng con đường đó sẽ đưa đất nước ra khỏi chế độ cộng sản.
 
 

1.- Những biến cố cần được lưu ý

Trong Lời Kêu Gọi Số 2, Linh mục Nguyễn Văn Lý, người tự coi mình là "ngôn sứ" đã đưa ra lời tuyên bố:

 - Nhân danh các Thánh Tử Ðạo Việt Nam đã được tuyên phong, cũng như hơn 130,000 Anh Hùng Tử Ðạo khác trong thời kỳ bắt đạo thứ nhất (1625 - 1886) và dưới chế độ Cộng Sản VN (1954 - 2000 và đang kéo dài)...

 - Với tư cách một Tín hữu và một Linh mục Việt Nam, như Môshê đã hiên ngang nói với Vua Pharaô: "Hãy để cho dân tôi được Tự Do đi tế lễ Thiên Chúa" (Xh 5,1),
Kêu gọi Ðức Hồng Y, các Ðức Tổng Giám Mục, các Ðức Giám mục trong HÐGMVN, kể từ nay:

 1.- Không nên họp, vì họp mà không thể nói được những điều lương tâm đòi hỏi phải nói, thì thà đừng họp, càng họp càng suy yếu, tạo nên một hình ảnh không trung thực về GHCGVN dưới chế độ CSVN.

 2.- Ðừng đi tham dự các Hội Nghị Quốc Tế nữa, kể cả các Hội Nghị của Tòa Thánh mời để tạo nên một áp lực rất mạnh buộc CQ CSVN sớm thay đổi toàn bộ chính sách đối với các Tôn giáo tại VN.

 3.- Ðừng xin phép bất cứ điều gì mà tự bản chất, Giáo Hội lẽ ra được phép làm đúng chức năng của Giáo Hội mà không cần phải xin phép bất cứ quyền bính trần gian nào, như việc Trao Ban Chức Linh mục, việc Bổ Nhiệm các Linh mục.

 4.- Từ nay chỉ tuyển các Chủng Sinh theo ý mình, không để CQ xét duyệt lý lịch.

 5.- Cứ hiên ngang, mạnh dạn thi hành các nhiệm vụ Thờ Phượng và Rao Giảng Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh, không xin phép, vui lòng chịu mọi phiền toái một thời gian ngắn thôi.

 6.- Những người đang tham gia các Tổ chức của Nhà Nước CSVN dưới mọi hình thức, đồng loạt tìm mọi cách tốt nhất và nhanh nhất ra khỏi các Tổ chức ấy.

 7.- Cầu nguyện, hi sinh, gây ý thức, hành động sao cho Hội Thánh VN được sớm có Tự Do Tôn Giáo thật sự.

 8.- Xin mọi tổ chức trên thế giới tìm mọi cách giúp cho Nước Việt Nam có đuợc mọi quyền Tự Do cơ bản, mọi Tôn giáo trên Ðất Nước Việt Nam sớm được Tự Do Sinh Hoạt theo Niềm Tin của mình.

 Linh mục Lý coi 8 điểm nói trên là "TÁM ÐIỀU CHÂN PHÚC MỚI (TÁM MỐI PHÚC THẬT MỚI)" của Hội Thánh Việt Nam bước vào Thế kỷ XXI.

 Tiếp đến, ngày 20.12.2000 một số tín hữu Thiên Chúa Giáo hải ngoại đã gởi đến Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam một thỉnh nguyện thư nhắc nhở Giáo Hội như sau:

 "Giáo Hội Công Giáo Việt Nam không thể cứ đứng mãi bên lề lịch sử. Nhưng quan trọng hơn hết, chúng con không muốn nghe tiếng Chúa Giê Su than vãn trong ngày phán xét: "Ta đói khát các con không cho Ta ăn. Ta trần truồng các con không cho Ta mặc. Ta bị tù tội các con không thăm viếng", và rất có thể "Ta bị bách hại nhưng các con vẫn giữ im lặng".

 Chiến dịch thúc đẩy Hội Ðồng Giám Mục và hàng giáo phẩm Việt Nam đi vào con đường mà Linh mục Nguyễn Văn Lý đã vạch ra đã dâng cao khi đài phát thanh Quê Hương do một số người công giáo "ngoại hạng" chủ trương (như bà Ðoan Trang, Kiêm Ái, Trần Văn Cảo, Trần Công Thiện, Vũ Huynh Trưởng...) ở San Jose, nhân danh Lời Kêu Gọi số 2 của Linh mục Nguyễn Văn Lý, mở chiến dịch chống Ðức Tổng Giám Mục Saigon Phạm Minh Mẫn đến Hoa Kỳ trao đổi về mục vụ theo lời mời của Ðức Giám Mục McGrath ở San Jose và Ðức Hồng Y Mahony ở Los Angeles.

 Trong các chương trình "Ðàn Chim Việt" cũng như "Câu Chuyện Cộng Ðồng" phát thanh trong ngày 4.2.2001, Ðài Quê Hương đã cho rằng chuyến viếng thăm Hoa Kỳ của Ðức Tổng Giám Mục SaiGon Phạm Minh Mẫn lúc này không có lợi cho cuộc tranh đấu của cha Nguyễn Văn Lý, và coi chuyến xuất ngoại này của Ðức Tổng Giám Mục Mẫn như là "một lưỡi dao đâm vào tim cha Lý". Một phần của buổi phát thanh của "Ðàn Chim Việt" đã được phát trở lại trong chương trình hướng về quốc nội sáng ngày 5/2/2001.

 Trong phần gọi là "đóng góp ý kiến của thính giả", nhiều cò mồi đã được huy động gọi vào đưa thêm những ý kiến yểm trợ cho việc thực hiện chủ trương của đài Quê Hương. Sau đây là những ý kiến chính:

 - Kêu về Tòa Ðại sứ Mỹ tại Việt Nam rút lại visa của Ðức Tổng Giám Mục SaiGon Phạm Minh Mẫn để ngài không thể nhập cảnh Mỹ được.

 - Viết thơ cho các dân biểu, nghị sĩ địa phương để yêu cầu họ vận động không cho Ðức Tổng Giám Mục SaiGon Phạm Minh Mẫn vào Mỹ.

 - Yêu cầu Tòa Giám mục San Jose phải công bố chi tiết về ngày giờ, chương trình, cũng như mục đích của cuộc thăm viếng của Ðức Tổng Giám Mục Saigon Phạm Minh Mẫn.

 - Nếu giáo xứ San Jose không rút lại lời mời, kêu gọi các giáo dân công giáo ngưng ủng hộ tài chánh cho giáo xứ.

 - Nơi nào Ðức TGM Mẫn đến dâng lễ, sẽ kéo tới choán hết ghế trong nhà thờ, và khi Ðức TGM Mẫn xuất hiện, sẽ rút cờ vàng ba sọc đỏ dắt trong người ra, đứng lên la ó phản đối.

 - Tổ chức một cuộc họp lớn với sự tham dự của các cơ quan truyền thông, yêu cầu TGM Mẫn công khai lên tiếng ủng hộ cha Nguyễn Văn Lý...

 Một vài người loan tin Linh mục Huỳng Công Minh có mặt trong phái đoàn của Ðức TGM Mẫn, tố cáo Linh mục Minh là đảng viên Ðảng Cộng Sản. Ngay lập tức, những người khác lên tiếng chống đối mạnh mẽ phái đoàn của Ðức TGM Mẫn. Sự thật, người đi với Ðức TGM Mẫn là Linh mục Nguyễn Văn Hiền chứ không phải Linh mục Huỳnh Công Minh.

 Một người khác tự xưng là "họ hàng" của Ðức TGM Phạm Minh Mẫn gọi vào kể những chuyện mơ hồ về Ðức Tổng Giám Mục Mẫn với hàm ý nói rằng Ðức Tổng Giám Mục Mẫn có đức hạnh không tốt. Người khác thắc mắc tại sao một Giám mục người Mỹ phải mời một Giám mục người Việt Nam tới để trao đổi về vấn đề mục vụ. Thậm chí có người còn phát biểu rằng mấy linh mục gốc Việt Nam đã bỏ giáo xứ và giáo dân ở Việt Nam mà ra đi tỵ nạn là không còn uy tín gì để giảng dạy cho giáo dân nữa.

 Hàng ngày đài Quê Hương cho lặp đi lặp lại khẩu hiệu: "Việc TGM Mẫn đến Hoa Kỳ lúc này là một lưỡi dao đâm vào tim cha Lý". Trong khi đó, một số người khác lại đặt ra những câu hỏi sau đây:

 - Làm sao chúng ta có thể tranh đấu cho tự do tôn giáo ở Việt Nam khi ngay chính tại San Jose, chúng ta đòi các nhà tu hành phải lên tiếng phù hợp với chiều hướng chính trị của chúng ta, còn nếu không thì biểu tình chống đối?

 - Làm sao chúng ta có thể tranh đấu cho tự do tôn giáo ở Việt Nam khi ngay chính tại San Jose, chính chúng ta đem chính trị vào tôn giáo?

 - Làm sao chúng ta có thể tranh đấu cho tự do tôn giáo ở Việt Nam khi ngay chính tại San Jose, chúng ta đòi kiểm soát sự đi đứng và hội họp của các vị tu hành?

 - Làm sao chúng ta có thể tranh đấu cho tự do tôn giáo ở Việt Nam khi ngay chính tại San Jose, chúng ta đòi các vị tu hành phải cho biết mục tiêu chuyến đi của họ để kiềm soát?

 Cuối cùng, Ðức Tổng Giám Mục Phạm Minh Mẫn phải bỏ chuyến viếng thăm San Jose một tuần từ 9 đến 16.2.2001. Một giáo sĩ đã nói rằng Tòa Thánh Vatican và Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam đã tranh đấu ròng rả trong hơn 10 năm để các giáo sĩ Việt Nam được đi trao đổi mục vụ, đi tham dự các hội nghị quốc tế, đi du học? Nay cha Lý và những người nhân danh cha Lý đã phá vỡ công trình này. Thật ra, những gì Linh mục Nguyễn Văn Lý nói trong 7 Lời Kêu Gọi, Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam và Phái Ðoàn Tòa Thánh đã nói hết rồi, Linh mục Lý chỉ lặp lại.
 
 

2.- Cuộc "đấu thầu" Linh mục Lý

Kể từ khi phong trào yểm trợ cuộc tranh đấu của Linh mục Lý được phát động, một số tổ chức tìm mọi cách để được nhìn nhận là đại diên chính thức của Linh mục Lý ở hải ngoại và muốn mọi sự liên lạc giữa Linh mục Lý và hải ngoại đều phải qua trung gian của họ, với mục tiêu tạo uy thế cho tổ chức của họ hay kiến ăn. Cuộc tranh chấp khá gay cấn.

 Hiện nay có hai tổ chức thường theo dõi cuộc đấu tranh của Linh mục Lý và thông báo cho đồng bào ở hải ngoại là Ủy Ban Quốc Tế Tự Do Tôn Giáo cho Việt Nam và Mạng Lưới Tuổi Trẻ Lên Ðường. Phong Trào Giáo Dân Việt Nam Hải Ngoại muốn nhảy vào nhưng không đủ phương tiện về cả tài chánh lẫn nhân lực. Tuy nhiên, trên thực tế, đài Quê Hương của bà Ðoan Trang ở San Jose được được coi như đã "trúng thầu" Linh mục Lý. Gần như không ngày nào Linh mục Lý không lên tiếng trên đài Quê Hương.

 Một nguồn tin từ Việt Nam cho biết đài Quê Hương đã gởi cho Linh mục Nguyễn Văn Lý một số tiền (có người cho biết là $30,000) và nói ngài cần bao nhiêu sẽ gởi tiếp. Cha Lý đã mua xe và các đồ dùng cần thiết. Ðể đổi lại, Ðài Quê Hương tự coi là đại diện chính thức của Linh mục Lý ở hải ngoại, kêu gọi đóng góp và phát động chiến dịch đánh phá bất cứ ai được coi là không theo đúng chủ trương của Linh mục Lý, kể cả Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam. Ðài này cũng luôn lên tiếng hạch hỏi tại sao Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam, Ðức Tổng Giám Mục Huế và Ðức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận không lên tiếng ủng hộ cha Lý!

 Nhiều tổ chức ở Bắc Cali nhận định rằng Linh mục Lý được coi là người đã cứu nguy đài Quê Hương và là một cái phao tốt để đài Quê Hương bám lấy giữa lúc đang bị chìm xuống sau khi nhóm Ủy Ban Bảo Vệ Chính Nghĩa Quốc Gia Bắc Cali và bà Nga Bùi tách ra vì cho rằng bà Ðoan Trang lem nhem về tiền bạc quyên góp, nhất là trong vụ quyên góp gần 130,000 đô la, nói là để cho Phạm Văn Thành làm "một vụ Thiên An Môn" tại Việt Nam. Số tiền đó nay không biết ở đâu. Linh mục Nguyễn Văn Lý đã được thông báo và cảnh cáo về chuyện này, nhưng Linh mục nói nếu không có đài Quê Hương quyên tiền giúp, Linh mục sẽ không đủ phương tiện để làm việc!

 Qua sự sắp xếp của bà Ðoan Trang, cha Lý đã có lần công bố trên đài phát thanh Quê Hương ngài chính thức cử Mục Sư Kiều Tuấn Nam cho nổ "quả bom nguyên tử" của ngài tại Ủy Hội ở Washington DC vào ngày 13.2.2001. Một nhóm khác đã vận động cho Linh mục Phạm Văn Chính thay mặt cha Lý đọc bài phát biểu. Nghe nói cuối cùng cha Lý đã có văn thư chính thức ủy nhiệm cho cha Chinh. Tuy nhiên, trong khi hai nhóm tranh chấp nhau về việc cử đại diện thì trong chương trình điều trần ngày 13.2.2001 do Ủy Hội công bố, không thấy có tên Linh mục Lý hay đại diện Linh mục Lý. Bốn nhân vật sau đây dã được mời đến trình bày: Ông Võ Văn Ái (Phật Giáo), bà Nguyễn Huỳnh Mai (PGHH), Mục sư Paul Ái (Tin Lành) và Linh mục Trần Công Nghị (Công Giáo).

 Nhóm này cũng đã chính thức cử Bác sĩ Trần Văn Cảo, Chủ Tịch Khối Công Dân Công Giáo Bắc Cali (Khối này hiện chỉ có 3 người) qua Roma nhân lễ tấn phong Hồng Y vào ngày 21.2.2001, chất vấn Ðức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận và Ðức TGM Huế Nguyễn Như Thể tại sao không lên tiếng ủng hộ Linh mục Nguyễn Văn Lý.
 
 

3.- Tình thế mới, đường lối mới

Cách đây hơn 35 năm, Hoa Kỳ đã đem những võ khí tối tân nhất với nữa triệu quân qua Việt Nam để ngăn chận Cộng Sản chiếm miền Nam Việt Nam và tràn xuống Ðông Nam Á. Biện pháp xử dụng vũ lực tối đa này đã không thành công. Hoa Kỳ rút khỏi Việt Nam và miền Nam Việt Nam đã rơi vào tay Cộng Sản. Sau khi chế độ cộng sản ở Liên Sô và các nước Ðông Âu sụp đổ một cách mau lẹ, không tốn một viên đạn nào, do sự suy sụp về kinh tế, Hoa Kỳ đã thay đổi chính sách, trở lại Việt Nam, nhưng không phải bằng đại bác, xe tăng và B-52 với một số quân đông hơn, mà bằng coca-cola! Phải chăng các chính phủ Hoa Kỳ điều hành đất nước này chỉ gồm toàn những bọn hèn nhát? Không ai tin như vậy. Hoa Kỳ đang làm cho Hà Nội đi từ "chống Mỹ cứu nước" đến "nhờ Mỹ cứu Ðảng".

 Trong suốt thế kỷ vừa qua, Giáo Hội đã đương đầu một cách kiên cường với Cộng Sản ở khắp nơi trên thế giới, tại Liên Sô, các nước Ðông Âu, Bắc Hàn, Trung Quốc, miền Bắc Việt Nam và Cuba. Trong thời gian đó, Giáo Hội đã đi theo con đường mà Linh mục Nguyễn Văn Lý và một số giáo dân đang hô hào và thúc buộc Giáo Hội phải đi theo như hiện nay. Kết quả, Giáo Hội miền Bắc đã bị tổn thất rất nặng nề. Tại miền Bắc Việt Nam, số giáo sĩ và cán bộ công giáo tiến hành đã giảm xuống đến mức thấp nhất. Sau khi chế độ cộng sản được nới lỏng, Giáo Hội không còn tìm ra được những người hội đủ tiêu chuẩn để được phong linh mục, phải tạm phong cho các thầy giảng để cử hành các nghi thức phụng vụ cho giáo dân. Trước tình thế mới, cũng như các cường quốc, Giáo Hội cũng phải vạch ra một đường lối mới để tồn tại và phát triển.

 Ðáng lẽ Linh mục Lý phải nghiên cứu kỹ đường lối của Tòa Thánh và Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam để xem đường lối đó có thích hợp với giai đoạn hiện tại hay không, có lợi hay bất lợi, trước khi vạch một đường lối mới. Tuy nhiên, qua Lời Kêu Gọi số 2, chúng tôi thấy Linh mục Lý không biết hay không quan tâm đến đường lối của Giáo Hội mà Linh mục là một thành phần. Tự nhận là "ngôn sứ", Linh mục đã làm theo ý riêng của mình. Trên Saigon Nhỏ số ra ngày 5.1.2001, chúng tôi đã viết bài "Mỗi bên nhìn về một hướng" để lưu ý mọi người về đường lối của Tòa Thánh Vatican và Giáo Hội Việt Nam, đường lối của Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang, và đường lối của các cường quốc khi hành động. Rất tiếc, Linh mục Nguễn Văn Lý và những người đang khai thác Linh mục vào những mục tiêu riêng tư vẫn không quan tâm đến điều đó.
 
 

4.- Tin Mừng và phản Tin Mừng

Một số người đã coi đường lối mới của Giáo Hội là hèn nhát, phản lại Tin Mừng, và muốn Giáo Hội tiếp tục cống hiến thật nhiều các thành tử đạo vô danh như trong thế kỷ qua.

 Trích dẫn Tin Mừng mà chỉ tìm những câu nào phù hợp với ý mình để chứng minh đường lối mình đúng và thúc buộc Giáo Hội phải đi theo thì hỏng. Trích những câu khác để chống lại không có gì khó khăn cả:

 Khi các đầu mục Do Thái đem quân tới bắt Chúa Giêsu ở vườn Giết-si-ma-ni, Chúa đã nói với họ: "Tôi là một tên trộm cướp hay sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt? Hàng ngày tôi vẫn ở giữa các ông, vẫn giảng dạy trong đền thờ, tại sao các ông không bắt? Nhưng như thế này là để lời Thánh Kinh được ứng nghiệm." (Mt 26, 48 - 49). Trái lại, khi đang giảng trong hội trường, những người nghe căm phẩn, định bắt Chúa Giesu dẫn lên sườn núi và xô xuống vực thẳm, nhưng Chúa không nộp mình cho họ như ở vườn Giết-si-ma-na. Phúc Âm cho biết: "Nhưng Người rẽ qua họ mà đi." (Lc 4, 30) Tại sao vậy? Tại giờ chưa đến!

 "Những gì thế gian cho là điên dại, Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là hèn yếu, Thiên Chúa đã chọn để làm cho những người hùng mạnh phải hổ ngươi." (1Cor 1, 27)
 
 

5.- Phong Linh mục Lý làm giáo chủ!

Hiện nay, một số người đang khai thác Linh mục Lý đã coi Linh mục Lý là bậc "hiển thánh" và tự động tôn Linh mục lên làm "giáo chủ" tối cao của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, có quyền trên cả Hội Ðồng Giám Mục và các giáo sĩ khác. Ðường lối Linh mục Lý ra là "chân lý", có giá trị cưỡng hành, mọi thành phần trong Giáo Hội Việt Nam, từ giáo sĩ đến giáo dân, đều có nhiệm vụ phải tuân theo. Những hành động trái với đường lối của Linh mục Lý đều bị coi là hèn nhát, thỏa hiệp với chính quyền? phải bị dẹp bỏ. Trường hợp của Ðức Tổng Giám Mục Phạm Minh Mẫn là một thí dụ điển hình.

 Lấy gì để bảo đảm rằng đường lối mà Linh mục Nguyễn Văn Lý đã vạch ra vạch ra là đúng hơn đường lối mà Tòa Thánh Vatican, Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam và các cường quốc Tây phương đang theo đuổi? Lời của "ngôn sứ" Nguyễn Văn Lý là lời của Thiên Chúa, mọi người phải tuân theo? Thiên Chúa đã phán:

 "Ngôn sứ nào tự phụ, nhân danh ta mà nói lời ta không truyền phải nói, hoặc nhân danh các thần khác mà nói, thì nó sẽ chết." (Deut, 18, 20).

 Và:
"Ngôn sứ thì làm chủ những cảm hứng tiên tri của mình, bởi vì Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa gây rối loạn, nhưng là Thiên Chúa tạo bình an." (1Cor 14, 32-33)

 Nghĩ rằng có thể viện dẫn Thánh Kinh, dùng những lời khích tướng, chất vấn, hù dọa? là có thể thúc buộc Tòa Thánh Vatican và Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam đi theo đường lối của mình là hoàn toàn sai lầm. Tòa Thánh Vatican vừa là một quốc gia, vừa là một Giáo Hội toàn cầu, bao giờ cũng phải có một chính sách toàn diện mới lãnh đạo được. Những hành động như trên chẳng những không gây ảnh hưởng gì mà có khi còn gây ra những hậu quả đáng tiếc.

 Các nhà lãnh đạo Cộng Sản đã coi chủ nghĩa xã hội là chân lý, mọi người phải đi theo, ai không đi theo hay chống lại đều bị coi là phản động, phải bị loại trừ. Cộng Sản Việt Nam đã đi theo chủ trương đó trong gần 50 năm qua, biến đất nước thành một bãi máu. Chúng ta cũng đã tranh đấu liên tục trong gần 50 năm qua để loại trừ chủ trương đó.

 Như chúng tôi đã nói nhiều lần, trong cuộc chiến chống Cộng Sản không có chỉ huy này, ai tự coi đường lối của mình là "chân lý", thì cứ đi theo đường lối đó. Ai tin rằng chỉ cần dùng tuyên ngôn, tuyên cáo hay lời kêu gọi là có thể đánh bại Cộng Sản, xin cứ tiếp tục. Tuy nhiên, không có quyền bắt buộc những người khác, những tập thể khác, nhất là các Giáo Hội, phải đi theo đường lối của mình, làm công cụ phục vụ cho mục tiêu của mình, vì như thế là độc đoán và độc tài, không khác gì Cộng Sản.

 Thiết lập một chế độ độc tài này để chống lại hay thay thế một chế độ độc tài khác là phá hoại chính nghĩa, không thể chấp nhận được.

 Lữ Giang
 
 


Back to Home