Huấn Ðức của ÐTC
trong buổi tiếp kiến Thứ Tư Tuần Thánh
19/4/2000

Prepared for internet by Msgr. Peter Nguyen Van Tai
Radio Veritas Asia, Philippines

Huấn Ðức của ÐTC trong buổi tiếp kiến Thứ Tư Tuần Thánh 19/4/2000.
 
  Anh chị em thân mến,
Con đường Mùa Chay, mà chúng ta đã bắt đầu từ hôm thứ tư Lễ Tro, đạt đến chóp đỉnh trong Tuần Lễ mà chúng ta gọi một cách thích hợp là "Tuần Thánh". Thật vậy, chúng ta chuẩn bị sống trong các ngày nầy những biến cố thánh thiêng nhất của ơn cứu rỗi chúng ta: đó là cuộc thương khó, cái chết và sự sống lại của Chúa Kitô. Và trong những ngày nầy, Thập Giá được xuất hiện trước mắt chúng ta như là dấu chỉ hùng hồn của tình yêu Thiên Chúa đối với nhân loại. Và cũng vang lên trong Phụng Vụ lời than của Ðấng Cứu Thế đang hấp hối: "Lạy Thiên Chúa tôi, lạy Thiên Chúa tôi, sao Chúa nở bỏ tôi? (Mt 27, 46; Mc 15, 34). Lời than đầy đau khổ nầy, chúng ta cũng rất thường cảm nghiệm được như là lời than của chính chúng ta, trong nhiều hoàn cảnh nặng nề chúng ta gặp phải trong cuộc sống, những hoàn cảnh có thể gây ra sự bất an trong tâm hồn, tạo ra những lo lắng và những do dự không chắc chắn. Trong những giây phút cô đơn và thất vọng, những giây phút không thiếu trong cuộc sống con người, có thể phát sinh từ tâm hồn của kẻ tin lời than: Thiên Chúa đã bỏ tôi rồi!

 Tuy nhiên, cuộc Thương Khó của Chúa Kitô và sự tôn vinh Người trên Cây Thập Giá, cống hiến cho chúng ta một chìa khóa khác, để hiểu những biến cố đau khổ thử thách như vậy. Trên đồi Golgotha, trong hy tế của Con Một mình, Thiên Chúa Cha đã không bỏ rơi Con Một Ngài, nhưng hoàn tất chương trình cứu rỗi cho toàn thể nhân loại được hưởng nhờ. Trong cuộc Thương Khó, cái Chết và sự sống lại của Con Thiên Chúa, chúng ta được mạc khải cho biết rằng lời cuối cùng của cuộc sống con người không phải là cái chết, nhưng là sự chiến thắng của Thiên Chúa trên sự chết. Tình Yêu của Thiên Chúa, được thể hiện trọn vẹn trong Mầu Nhiệm Vượt Qua; Tình Yêu Thiên Chúa chiến thắng trên cái chết và tội lỗi, nguyên do của cái chết (x. Roma 5, 12).

 2. Trong những ngày Tuần Thánh, chúng ta bước vào trong trung tâm của chương trình cứu rỗi của Thiên Chúa. Một cách đặc biệt trong Năm Thánh nầy, Giáo Hội muốn nhắc lại cho tất cả rằng Chúa Kitô đã chịu chết cho mỗi một người trong chúng ta, bởi vì hồng ân cứu rỗi là một hồng ân phổ quát cho tất cả mọi người nam nữ. Giáo Hội trình bày dung mạo của một Vì Thiên Chúa chịu đau khổ, một Vì Thiên Chúa không làm cho người ta lo sợ, nhưng chỉ thông truyền tình thương và lòng nhân từ. Con người không thể nào sống lảnh đạm vô tâm trước Hy Sinh của Chúa Kitô. Trong tâm hồn của bất cứ ai dừng lại để chiêm ngắm cuộc Thương Khó của Chúa, tự nhiên phát sinh những tâm tình biết ơn sâu xa. Tiến lên núi Calvario, trong tinh thần, cùng với Chúa Kitô, chúng ta được cảm nghiệm cách nào đó, ánh sáng và niềm vui phát xuất từ cuộc Phục Sinh của Chúa. Với ơn Chúa trợ giúp, chúng ta sẽ sống những điều vừa nói trong những ngày Tuần Thánh. Nhờ qua những nghi thức long trọng của Tuần Thánh, Phụng Vụ chỉ cho chúng ta thấy sự liên tục không thể nào bị gián đoạn giữa cuộc Thương Khó và Phục Sinh. Cái chết của Chúa Kitô có tích chứa trong đó mầm mống của sự sống lại.
 
 

3. Khởi đầu của Tam Nhật Thánh (tức từ thứ Năm Tuần Thánh đến Chúa Nhật Phục Sinh), là việc cử hành Thánh Lễ Làm Phép Dầu Thánh, vào sáng Thứ Năm Tuần Thánh, lúc đó tại các Nhà Thờ Chính Tòa các giáo phận khắp nơi, linh mục đoàn quy tựu lại quanh vị giám mục chủ chăn. Các Dầu Thánh, dầu Bệnh Nhân, dầu Tân Tòng và Dầu Thánh, tất cả đều được làm phép, để dùng khi ban các bí tích. Ðây là một nghi thức đầy ý nghĩa, được kèm theo bởi một cử chỉ cũng hết sức đầy ý nghĩa, là việc lặp lại sự dấn thân và những lời hứa khi chịu chức, từ phía các linh mục. Thứ Năm Tuần Thánh là ngày của các linh mục, là ngày hằng năm đưa chúng tôi, những thừa tác viên của Chúa, đến việc khám phá lại một lần nữa giá trị và ý nghĩa của chức linh mục, hồng ân và mầu nhiệm của tình yêu. Rồi vào chiều thứ Năm Tuần Thánh, chúng ta sống lại việc tưởng niệm biến cố thiết lập Bí Tích Thánh Thể, bí tích của tình yêu vô cùng của Thiên Chúa đối với nhân loại. Ông Giuđa phản bội trao nộp Chúa Giêsu. Thánh Phêrô, mặc cho tất cả những lời thề hứa quả quyết, lại chối Chúa; những vị tông đồ khác, trong giây phút của cuộc Thương Khó, thì tan rả chạy trốn. Một ít người còn ở lại gần bên Chúa. Tuy nhiên, chính cho những con người mỏng dòn như vậy mà Chúa đã trao cho chúc thư của Người, vừa dâng hiến chính mình trong Thân Xác bị trao nộp và trong Máu được đổ ra, để cho thế gian được sống (x. Gn 6, 51). Ðây quả thật là Mầu Nhiệm không gì sánh bằng của việc hạ mình và lòng tốt lành của Thiên Chúa!

 Trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, chúng ta lắng nghe bài tường thuật về cuộc Thương Khó của Chúa và được mời gọi suy tôn Thánh Giá, biểu hiệu đặc biệt cho lòng nhân từ của Thiên Chúa. Ðấng chịu đóng đinh nêu chỉ con đường duy nhất có thể làm cho cuộc sống có ý nghĩa, cho mỗi người chúng ta biết, chúng ta, những kẻ rất nhiều khi không biết phân biệt chắc chắn điều lành điều dữ. Thập Giá là con đường của sự chấp nhận hoàn toàn Thánh Ý của Thiên Chúa Cha, và là con đường của sự quảng đại cho đi chính mình phục vụ anh chị em.

 Ngày Thứ Bảy Tuần Thánh, Ngày của sự im lặng trong phụng vụ, chúng ta sẽ dừng lại suy nghĩ về ý nghĩa của những biến cố Vượt Qua. Giáo Hội sẽ canh thức cùng với Mẹ Maria, Mẹ Sầu Bi; và cùng với Mẹ, Giáo Hội chờ đợi bình minh của Phục Sinh mọc lên. Thật vậy, lúc vừa bắt đầu "ngày thứ nhất sau ngày nghỉ Sabat", sự thinh lặng bị phá tan bởi tin vui mừng loan báo Phục Sinh; Tin Vui nầy được công bố trong bài ca vui "Hãy Vui Lên" (Exultet), trong nghi thức phụng vụ long trọng Vọng Phục Sinh. Cuộc chiến thắng của Chúa Kitô trên sự chết, sẽ đánh động, cùng với viên đá lấp cửa Mộ, (đánh động) những tâm hồn các tín hữu và làm cho các tâm hồn được tràn đầy cùng một Niềm Vui như niềm Vui xưa của Maria Madalêna, của các người nữ, của các tông đồ và của tất cả những ai đã được Ðấng Phục Sinh hiện ra trong chính ngày Chúa Phục Sinh.

 4. Anh chị em rất thân mến, chúng ta hãy chuẩn bị tâm hồn sống trọn vẹn Tam Nhật Thánh nầy. Chúng ta hãy để mình thấm nhập trọn vẹn vào trong dòng ân sũng của những ngày Thánh nầy, và như thánh Giám Mục Anastasio khuyến khích, "chúng ta hãy bước theo Chúa, nghĩa là chúng ta hãy bắt chước gương sống của Chúa; như thế, chúng ta gặp được cách thức mừng lễ, không những bằng những hình thức tổ chức bên ngoài mà thôi, nhưng còn một cách đúng thực hơn, nghĩa là không những bằng lời nói mà còn bằng những việc làm tốt nữa" (Trích "Thơ Phục Sinh", Thơ 14, 2).

 Với những tâm tình trên, Cha cầu chúc cho tất cả sống Tam Nhật Thánh nhiều hoa trái tốt, và một Lễ Phục Sinh vui tươi.
 
 


Back to Radio Veritas Asia Home Page