Giữa tiếng pháo,
xuân ngập ngừng tới cửa,
Tâm tình xuân man mác tựa hơi
sương;
Bao xuân trước đã đi vào
dĩ vãng,
Và xuân nay như bóng khách qua đường.
Ngày sắp rạng để chiều về
bóng tắt,
Trên ngành mai gió thổi sạch mộng
vàng;
Xuân còn đến thì đầu
xanh sẽ bạc,
Trước cửa mồ ai kẻ đón
xuân sang.
Trước cửa mồ vì ai nâng
chén đắng,
Hỏi vì ai mang lấy kiếp phù sinh,
Rồi vì ai Nguồn sống đã quên
mình
Ðể xác chết từ mồ hoang
đứng dậy,
Và xuân thắm ngừng trên hoa
mãi mãi,
Cho nụ cười không dòng lệ
mờ trôi,
Cho tình yêu không mây vẩn bầu
trời,
Và nắng ấm mừng reo trên sông
núi.
Mầm xuân mới mọc lên từ
mọi tuổi,
Xuân hồng hồng, xuân mãi tứ
thời xuân;
Xuân lớn mạnh nên xuân Trời
Ðất mới,
Giữa đờn ca ta lẹ gót thanh
vân.
(C) Copyright 1996. Tác giả giữ bản quyền.