Ðêm hôm ấy như
mọi đêm tăm tối,
Tiếng ma gào trong gió, tiếng chó
tru,
Khắp bao la làn âm khí mịt mù,
Những bóng quỷ đen ngòm đang
di động.
Ðêm hôm ấy như
mọi đêm tang khốc,
Khắp thị thành sương độc
phủ lan man,
Người chết chìm trong vũng đục
truy hoan,
Kẻ chém giết, hận thù sôi trong
máu.
Ðem hôm ấy như mọi
đêm mưa bão,
Một chuồng bò chật hẹp, máng
cỏ xanh,
Một bé thơ xinh xắn mới hiện
hình,
Một người mẹ vui mừng đang
say ngắm.
Tiếng bé khóc đến
chung niềm thương cảm
Số kiếp người: bệnh, lão,
tử, sinh,
Trên vai non, dấu thập đã hiện
hình
Sẽ xóa tội và gông cùm Sự
chết.
Rồi chú bé mở
tròn đôi mắt đẹp,
Tia mắt hiền như len mịn dệt thành,
Hai con người, Trời Ðất
mới long lanh,
Như xa thẳm, như gần trong gang tấc.
Tia mắt ấy như giếng
sâu trong vắt,
Nhưng chớp ngời soi thủng bức
màn đêm:
Khắp không gian tiếng hét chạy cuồng
điên,
Giữa Sáng Tối đã ngời
lên ánh thép.
Giữa Trời Ðất
một duyên tình mới kết,
Mà nụ hôn là chú nhỏ Ba-lanh,
Một vùng hồng nở rộ kín
xung quanh,
Mầu thương mến dệt nên chân
trời mới.
Hỡi những ai trên
đường đời mệt mỏi,
Cảnh bần cùng, phế tật, kiếp
tù tội, lưu vong,
Và những ai mang nặng vết thương
lòng,
Người đã đến, người
bạn đường tri kỷ.
Người đã đến, sẽ
lau khô dòng lệ,
Lấy ân tình sưởi ấm những
con tim,
Lấy lời vàng mở lối
tới vô biên,
Lấy cái chết trương cao cờ
Tế thế,
Người là cả một tình thương
trời bể!
(C) Copyright 1996. Tác giả giữ bản quyền.